Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đặt hàng (2)

Phiên bản Dịch · 1203 chữ

Tào Phương cùng Lí Đông ăn cơm xong, không để mẹ dọn dẹp, Lí Đông tự rửa bát đũa, dọn dẹp phòng khách xong mới vào phòng tiếp tục đọc sách.

Sau này, hẳn là mỗi ngày hắn đều bận, bên tỉnh thành kia mới bắt đầu mấy ngày, hắn không thể không đi, thời gian tự ôn tập ngày càng ít.

Bởi vì buổi chiều đã ngủ một giấc, Lí Đông cứ thế ôn tập đến khi ba rời giường mới tắt đèn đi ngủ.

Trong phòng khách, Lý Trình Viễn trông thấy đèn tắt, thở phào một hơi.

Thấy hơi đau lòng cho con trai, nhưng nghĩ đến chẳng mấy chốc sẽ thi đại học, Lý Trình Viễn nghĩ trong thời gian này phải mua thứ gì đấy ngon ngon cho con trai bồi bổ sức khỏe mới được.

. . .

Buổi tối ngủ muộn, ngày thứ hai đến trường hơi trễ.

Lớp tự học buổi sáng đã kết thúc, Vương Kiệt đang trò chuyện với Trần Duyệt, thấy Lí Đông tới, Vương Kiệt nháy mắt.

Lí Đông không hiểu, ngồi xuống nói: "Nháy mắt ra hiệu làm gì? Còn chưa hỏi khi nào thì câu được Trần..."

Nói chưa dứt lời đã bị Vương Kiệt che miệng, Trần Duyệt vừa mới nói chuyện vui vẻ cũng lườm mắt, xoay người không để ý tới Vương Kiệt.

Vẻ mặt Vương Kiệt ảo não, hạ giọng hung hăng nói: "Tôi vất vả lắm mới dỗ dành được cô ấy, tên nhóc nhà cậu quá đáng hận!"

"Ha ha, giờ sao? Thật sự muốn tiến tới tình yêu hoàng hôn sao*?"

(*夕阳恋: Tình yêu hoàng hôn, là tình yêu của người lớn tuổi, rất nhiều người lớn tuổi tìm được bạn đời phù hợp để tái hôn, an nhàn tuổi già, đón chào mùa xuân thứ hai của đời người)

Sắp thi tốt nghiệp trung học rồi, mối tình cấp ba sau khi thi tốt nghiệp xong, phần lớn mỗi người một ngã, Lí Đông thấy Vương Kiệt không có triển vọng.

Mặc dù Trần Duyệt không phải người đẹp đẳng cấp, lên đại học, trang điểm một chút thì cũng xem như là nữ thần trong mắt người thường, đến lúc đó đâu còn đến lượt Vương Kiệt.

Nghe vậy, Vương Kiệt cũng không bất ngờ, đắc ý nói: "Không sao, tôi và Trần Duyệt đã hẹn rồi, cùng thi đại học Bắc Kinh. Đến lúc đó, ở cùng một thành phố, cũng không xa lắm."

"Ồ! Thật sự câu được rồi? Đã thương lượng chuyện sau này rồi, tên nhóc cậu được đó!"

Lí Đông rất ngạc nhiên, thấy hơi sai sai, đời trước đúng là Trần Duyệt đến Bắc Kinh học, nhưng tên Vương Kiệt này rõ ràng là đi Thượng Hải, sao lại đổi thành đi Bắc Kinh rồi?

Vương Kiệt không để ý Lí Đông, đắc ý nói: "Cậu cũng đừng ngưỡng mộ, tôi thấy cậu có hi vọng, lúc sáng cậu không đến, Viên Tuyết quay đầu nhìn mấy lần, tôi biết nhất định cô ấy tìm cậu."

"Cút!"

Lí Đông lườm một cái, tên này đúng là linh tinh.

Về việc Viên Tuyết có lòng dạ gì, bây giờ hắn cũng lười nghĩ, dù sao thì chưa đến hai tháng nữa là thi tốt nghiệp rồi.

Nhớ rõ Viên Tuyết thi đỗ đại học Nhân dân, còn mình nhất định sẽ ở lại Giang Bắc, bản thân đã quen thuộc Bình Xuyên, đến lúc đó cách xa nhau nghìn dặm, có ý tứ gì cũng đều là lầu các trong mộng.

Nghĩ vậy, Lí Đông hơi buồn phiền, Tần Vũ Hàm vào Đại học sư phạm Bắc Kinh, cách xa chỗ mình cả nghìn dặm.

Xem ra tình cảm của bản thân chưa kịp nảy mầm đã chấm dứt, trái lại Viên Tuyết và Tần Vũ Hàm rất gần nhau, không có chuyện gì còn có thể ở chung, có điều hắn tin nhất định hai người họ sẽ không ở chung.

Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên Viên Tuyết xoay người nói: "Lí Đông, cậu chuẩn bị thi trường nào?"

Gò má Lí Đông giật giật, không nhìn Vương Kiệt nháy mắt ra hiệu, bình thản nói: "Để xem tình hình đã, nếu thi tốt thì đăng ký Đại học Giang Bắc, không tốt thì đăng ký Đại học Nông nghiệp Giang Bắc."

Kiếp trước hắn vào Đại học Nông nghiệp Giang Bắc, trường loại hai, chuyên môn bình thường, sau khi tốt nghiệp thì không theo chuyên ngành mà làm tư vấn viên bảy, tám năm.

Đại học Giang Bắc là trường thuộc dự án 211, Lí Đông vốn không dám nghĩ đến, nhưng tối qua, lúc nhìn tài liệu ôn tập, hắn tìm thấy hai đề có đề bài tương tự đề thi đại học.

Lí Đông không ngờ rằng trí nhớ của mình hình như tốt hơn nhiều, vậy mà hắn nhớ không ít về đề thi đại học mười mấy năm trước, hơi khó tin.

Tuy nhiên, đến chuyện trọng sinh còn có, cho hắn thêm một ít lợi ích, hắn không hề thấy kỳ quái.

Tìm được đề thi tương tự, dĩ nhiên Lí Đông được voi đòi tiên, hắn không quan tâm trường học tốt hay xấu, nếu thật sự thi đậu một ngôi trường tốt, ba mẹ hắn sẽ rất hãnh hiện cho xem.

Hơn nữa, có điều thuận lợi nữa là đại học Giang Bắc tại Bình Xuyên, cách Đại học Nông nghiệp một con đường, bản thân quen thuộc như vậy, kiếp trước có không ít lần qua bên kia ngắm gái đẹp.

Viên Tuyết có vẻ hơi thất vọng với câu trả lời của Lí Đông, do dự chốc lát nói: "Sao không nghĩ đến thủ đô, nơi đó bất kể là nghề nghiệp hay tiền đồ đều tốt hơn so với Giang Bắc."

"Bắc Kinh xa quá, không tiện, Bình Xuyên rất tốt, lại gần nhà, rảnh rỗi có thể về nhà thăm cha mẹ."

Viên Tuyết không nói nữa, xoay người cúi đầu, bắt đầu đọc sách.

Vương Kiệt hơi không hiểu Lí Đông, hạ giọng nói: "Lí Đông, đến Bắc Kinh cũng rất tốt, chúng ta cùng đi Bắc Kinh có thể chăm sóc lẫn nhau. Hơn nữa, tôi thấy hình như Viên Tuyết đối với cậu...Không phải cậu nghe không hiểu ý tứ trong lời vừa rồi chứ?"

"Nghe hiểu hay không thì có khác gì chứ? Bắc Kinh không thích hợp với tôi, cho dù có đi thì cũng không phải bây giờ." Lí Đông cúi đầu đọc sách, không để ý suy tư của Vương Kiệt.

Về Viên Tuyết, chẳng qua là tâm tư nữ sinh mà thôi, qua một thời gian, cô sẽ hiểu rõ hắn không phải gu của cô.

Còn Tần Vũ Hàm, Lí Đông không muốn nghĩ, cũng không thể không cho cô đi Bắc Kinh, quan hệ bọn họ còn chưa tới mức đấy.

Kiếp trước không thể đến với nhau là vận mệnh, đời này không đến với nhau cũng là vận mệnh.

Lí Đông vốn không tin số mệnh, nhưng hôm nay lại biết trong cõi u minh có nhiều thứ không tin không được.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.