Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đặt hàng (1)

Phiên bản Dịch · 1255 chữ

Đi ra từ cửa hàng second-hand, trên tay Lí Đông có thêm thần khí mới -- Nokia.

Tiêu trọn 450 tệ, mười năm sau thứ đồ chơi này dù có ném xuống đất cũng không ai nhặt, hiện tại hàng second-hand vẫn quý như thế.

Nhìn thời gian đã đến mười một giờ rưỡi, Lí Đông vội lên xe khách về nhà.

...

Ba giờ chiều, Lí Đông đến nhà ga Đông Bình.

Ở nhà ga, Lí Đông mua sim điện thoại cài vào, lấy danh thiếp lão Uông để lại ra, gọi điện cho hắn.

"Alo, chú Uông à?"

"..."

"Tiểu Lý à, lúc sáng chúng ta có tán gẫu..."

"Đúng, đúng, đúng, không phải lúc sáng tôi nói với chú muốn nhập tôm hùm sao, tôi muốn có sau ngày kia, mười nghìn cân, loại vỏ đỏ, chú xem có thể lấy rẻ cho tôi chút không?

"..."

"Tôi muốn kiểm tra một chút, hai tệ năm thì đắt quá, hơn nữa mười nghìn cân cũng không ít."

"..."

"Vậy được, chúng ta gặp mặt bàn, hiện tại chú ở đâu, tôi qua đó."

...

Chợ lớn Đông Bình.

Lão Uông đang bận chào hỏi người dỡ hàng, thấy Lí Đông tới bèn xoa tay, đưa điếu thuốc cho hắn.

Lí Đông nhận điếu thuốc, cười nói: "Chú Uông, bận quá nhỉ."

"Đúng vậy, cậu tưởng rằng xuất hàng trong đêm là được rồi sao, vẫn phải chạy khắp nơi, nếu không hàng từ đâu ra." Lão Uông hít một hơi thuốc, thở dốc, kêu Lí Đông tìm chỗ sạch sẽ mà ngồi.

"Tên nhóc cậu muốn nhiều vậy sao?"

Lão Uông hơi nghi ngờ, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Mười nghìn cân không phải số lượng nhỏ, nếu như phải bồi thường, về sau không dám gặp mặt lão Lý."

"Chú Uông yên tâm đi, cả ngày hôm nay tôi bận bịu tìm cách, đã đàm phán ổn thỏa với các quán cơm trong huyện, một quán xuất mấy trăm cân, cho dù phải bồi thường cũng không quá nhiều."

Tất nhiên Lí Đông không thể nói thật với lão Uông, nói là các quán cơm trong huyện cần, cho dù lão Uông biết mình kiếm tiền, cũng sẽ không động lòng, một là không có cách nào, hai là sợ rắc rối.

Quả nhiên, lão Uông duỗi ngón cái, khen ngợi: "Nhóc giỏi lắm, có bản lĩnh! Nếu con trai tôi giỏi như cậu, đến nằm mơ tôi cũng có thể cười tỉnh!"

Đây không phải lời dối lòng, thật sự khâm phục Lí Đông, trong một ngày có thể đàm phán với nhiều quán ăn, người bình thường cũng không có bản lĩnh này.

"Ha ha, vậy chú Uông phải lấy rẻ cho tôi một chút. Tôi còn nhỏ tuổi, muốn kiếm ít tiền cũng không dễ gì, chú Uông phải chiếu cố tôi một chút nhé." Lí Đông cười, lôi kéo làm quen, nói nhiều lời hay ý đẹp, dù sao nói chuyện cũng không tốn tiền.

(*套近乎: lôi kéo làm quen, thấy sang bắt quàng làm họ)

Lão Uông cười đến mức mắt híp lại không thấy mặt trời, không phải vì Lí Đông lôi kéo làm quen, mà vì chuyện làm ăn này không nhỏ.

Mười nghìn cân tôm hùm, hắn thu về tiền lời trên một cân, cho dù đắt cũng không quá một đồng rưỡi, mười nghìn cân trừ đi những chi phí khác, lợi nhuận đến năm, sáu nghìn rồi.

Đừng thấy hắn làm ăn nhiều, khoản tiền năm, sáu nghìn này không thường xuyên kiếm được, nếu không đã giàu to từ lâu rồi.

"Đã gọi tôi một tiếng chú thì lão Uông tôi cũng không để cậu thiệt! Hai tệ một cân, những con chết thì tính cho tôi, giờ tôi đi liên hệ nhận hàng, chưa đến một ngày sẽ đưa tới cho cậu."

Lí Đông không mặc cả nữa, hai tệ một cân, bên Đại Hổ Tử năm tệ, lợi nhuận hơn gấp đôi rồi, có gì mà không vừa lòng chứ.

"Được, nhưng tôi muốn nói rõ trước với chú Uông, nhất định phải đợi sau ba ngày mới có tiền hàng..."

"Được, không thành vấn đề!"

Lão Uông đồng ý quá thoải mái, những lý do thoái thác mà trước kia Lí Đông chuẩn bị đều không cần dùng.

Hơi phiền não, nhưng Lí Đông cũng biết lý do lão Uông không lo lắng, dù sao lão Uông quen ba hắn, gian hàng nhà hắn ở đâu lão Uông đều rõ.

Tiền vốn mười nghìn cân chỉ hơn mười nghìn tệ, cho dù Lí Đông không có tiền bồi thường, lão Uông cũng có thể đi tìm Lý Trình Viễn, nhà họ Lý vẫn có thể giao ra mười nghìn tệ.

Hắn không khách sáo với lão Uông, hẹn với lão Uông năm giờ sáng ngày mốt nhận hàng, hai người nói vài câu rồi Lí Đông tạm biệt lão Uông, vòng mấy vòng rồi tới một nơi khác.

Bên Bình Xuyên, ngày nào cũng cần xuất mười nghìn cân hàng, chỉ tìm một mình lão Uông thì không ổn, hơn nữa xuất hàng nhiều sẽ khiến lão Uông nghi ngờ, Đông Bình ăn không nổi nhiều tôm hùm như vậy.

. . .

Lý do thoái thác như nhau, giá tiền giống bên lão Uông, cửa hàng bán sỉ thứ hai rất thích thú khi có chuyện làm ăn lớn tìm đến.

Việc ba ngày sau trả tiền khiến đối phương hơi do dự, Lí Đông biết không phải ai cũng giống lão Uông, thanh toán một nghìn tệ tiền đặt cọc tại chỗ, phía bên kia mới yên tâm.

Lí Đông chuẩn bị đàm phán với cửa hàng tiếp theo, nơi thứ ba này vừa ổn, một người một ngày, mặc dù ba ngày mười nghìn cân có vẻ hơi nhiều, nhưng chắc hẳn đối phương sẽ không nghi ngờ.

Tuy nhiên, bây giờ không vội, còn phải xem giá cả thị trường lần đầu giao dịch rồi nói.

Rời chợ lớn Đông Bình, Lí Đông về thẳng nhà, hôm nay nói chuyện, hút thuốc quá nhiều, cổ họng hơi khàn rồi, hơn nữa ngồi xe đi đi về về khiến cả người hắn cực kỳ mệt mỏi.

Không có thời gian sửa soạn, Lí Đông cởi giày, nằm trên giường, ngủ mất rồi.

. . .

Lí Đông ngủ một giấc này vô cùng thoải mái, lúc tỉnh nhìn đồng hồ đã đến chín giờ.

Tào Phương đang dọn dẹp phòng khách, thấy con trai đi ra, vội vàng nói: "Mau tới ăn cơm, đang nóng! Ngày nghỉ thì không nghỉ ngơi cho tốt, cứ muốn đi nhập hàng với cha, mệt chết thôi."

"Mẹ, con không mệt, mẹ đừng dọn nhà nữa, đợi chút con ăn xong con làm cho, mẹ đi ngủ đi."

Tào Phương tươi cười, dạo này con trai hiểu chuyện hơn khiến bà cực kỳ vui mừng.

Nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Không cần con, nhiệm vụ của con là học cho giỏi, đậu trường đại học tốt, đến lúc đó mẹ chết cũng cam lòng..."

"Nói gở gì vậy! Cái gì mà chết hay không chết, lần sau mẹ không được nói thế!"

Lí Đông không vui, trong lòng hạ quyết tâm phải nhanh chóng đưa ba mẹ đến bệnh viện kiểm tra, nếu không hắn không yên tâm.

"Được, được, mẹ không nói, con lớn rồi, biết thương mẹ rồi, ha ha ha..." Tào Phương tỏ ra rất vui mừng, trên mặt cười đến nở hoa.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.