Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bình Mới Rượu Cũ, Uống Vẫn Say

Tiểu thuyết gốc · 3502 chữ

Buổi sáng ngày thứ ba, nhóm người Lập Thiên đi ngang qua một cánh rừng thưa thớt, xung quanh là vách đá dốc đứng cheo leo, ước chừng cao đến mấy ngàn trượng. Đảo mắt nhìn quanh, Vương sư huynh vô tình nhìn thấy trên vách đá mọc ra rất nhiều khối u đen đen đỏ đỏ, màu sắc không giống màu của nham thạch bình thường, bất chợt cao giọng hỏi:

- Mọi người nhìn xem, trên kia là thứ gì, trông thật là quái lạ?

Đám người Lâm Bằng đi trước nghe thế bỗng dừng chân lại, đồng thời trương mắt nhìn lên, dễ dàng phát hiện ra điểm bất thường của những khối u kia. Khối u hình dáng tròn lẳn như quả bóng, màu sắc đồng nhất, vệt đen vệt đỏ đan xen vào nhau giống như có người cố tình vẽ ra, trông khá đẹp mắt.

Nếu khối u này nằm ở trong lòng đất, nhiều khả năng sẽ bị người ta tưởng nhầm thành linh khoáng mà tiến hành khai thác phục vụ cho việc tu hành. Nhưng khối u này lại nhô ra từ vách đá thì quả nhiên rất không bình thường, không thể không khiến người ta chú ý đến.

Chỉ bất quá dù xác định đây là những khối u bất thường, nhưng bất thường ở chỗ nào thì không ai lý giải được. Nhất thời cảnh tượng người chống cằm, người nheo mắt, người ôm trán nối đuôi nhau xuất hiện, không khí trầm lắng một cách lạ thường.

- Có vẻ như chúng không phải là tảng đá, hình như là, hình như là...

Thời gian tấm tắc trôi qua, một khắc đồng hồ cẩn thận quan sát khối u trên vách đá, cuối cùng cũng có người nhận ra đồ vật đang treo lơ lửng trên kia là thứ gì. Chỉ là tên này không chắc chắn vào suy đoán của bản thân nên lời nói cứ ấp a ấp úng trong miệng, cả buổi không thốt ra được.

Lúc này, sau một khoảng thời gian quan sát đủ dài, Lập Thiên cũng phát hiện ra vấn đề. Mấy khối u kia thoạt nhìn có cảm tưởng như chúng là loại đá có màu sắc lạ đời, thế gian hiếm gặp kiểu như linh thạch. Thế nhưng khi nhìn kỹ sẽ phát hiện ra bọn chúng đang động đậy, không phải loại vật chết như tảng đá.

Dao động sinh ra từ nhưng khối u rất nhỏ và nhanh, cũng không phát ra âm thanh, hơn nữa khoảng cách giữa con mắt và khối u quá xa khiến cho những loại dao động này vô tình tạo thành một chuỗi ảo giác, dùng mắt thường quan sát hầu như không thể phân biệt được.

Cũng may, lúc chăm chú quan sát một khối u nằm ở chính giữa, Lập Thiên vô tình nhìn thấy trên khối u bỗng nhiên có một thứ gì đó tách ra rồi phóng vụt về phía xa. Chính vì điều này hắn mới đoán ra được những khối u đang treo trên vách đá là thứ gì.

Từ lần tham gia phù chiếu khẩn cấp trở về, Lập Thiên đã rút ra được khá nhiều bài học xương máu, một trong số đó chính là tầm kiến thức về tu hành giới. Cổ nhân nói "biết người biết ta, trăm trận trăm thắng" cũng có cái lý của nó. Chẳng may đụng phải yêu thú, nhận biết được đặc điểm ngoại hình, năng lực tự vệ, tập quán sinh sống, điểm mạnh điểm yếu thì đối phó với bọn chúng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Cũng vì lý do đó, khi biết nhiệm vụ phù chiếu chiến tu là tiêu diệt yêu thú, ngoài đầu tư thời gian và công sức để tăng lên tu vi Lập Thiên còn dành khá nhiều tâm huyết để nghiên cứu một số loại yêu thú điển hình. Lúc này, khi thấy một người trong nhóm chỉ tay lên vách đá định nói cái gì đó, hắn chỉ nhìn khẩu hình đã biết ngay đối phương muốn nói cái gì ngay.

- Không sai, hiện tại có thể khẳng định bọn chúng là phong yêu. Khối u kia có lẽ chính là tổ của bọn chúng.

Miệng lẩm bẩm hai chữ phong yêu, ánh mắt Lập Thiên đảo một vòng dọc theo vách đá trước mặt, da gà da vịt toàn thân bỗng nổi lên rần rần. Biết được khối u tạo thành bởi một bầy ong độc thì hắn mới để ý, trên vách đá không chỉ có một khối u mà có rất rất nhiều khối u, kích thước to có nhỏ có, vị trí mỗi khối u cách nhau không xa, đoán chừng cũng có mấy chục cái. Thử tính nhẩm một chút, Lập Thiên vô thức nuốt xuống một ngụm nước bọt.

- Số lượng phong yêu ở đây không đến một vạn cũng có mấy ngàn. Thôi xong, nhiều phong yêu như vậy, làm sao đối phó bây giờ!

Cách đó không xa, đám người Lâm Bằng đang chú ý đến cái miệng của một tên trong nhóm, vành tai căng lên như dây đàn. Tâm lý tên này hình như không được vững vàng cho lắm, khi biết được vật trên kia là gì thì mặt mày trắng bạch như tờ giấy vậy. Hắn ta ấp úng nửa ngày mà vẫn chưa nói được một câu nào tròn nghĩa, khiến cho người đứng nghe điên tiết, muốn chửi thề đến nơi.

- Phong, phong, phong, phong yêu. Bọn chúng, bọn chúng, bọn chúng chính, chính, chính là, là phong yêu...

Nghe được kết quả sau hồi lâu chờ đợi, Lâm Bằng đùng đùng nổi giận, chụp lấy cổ áo tên này hét lớn:

- Cái gì, ngươi nói tất cả những khối u kia đều là phong yêu ư?!

Lời nói quá to này của Lâm Bằng khiến tất cả mọi người giật bắn mình hoảng hốt, mà tên này bị đồng môn túm cổ áo thì hai chữ "đúng thế" cũng nghẹn ở trong cổ, cúi đầu không dám nói tiếp.

Bất thình lình Vương sư huynh đứng cách đó khá xa cũng nghe thấy, tinh thần chấn động dữ dội, toàn thân run rẩy, trời xui đất khiến thế nào liền không nói nửa lời mà chui ra sau lưng Lập Thiên, ló đầu nhìn lên.

- Xuỵt! Mọi người nói nhỏ tiếng thôi, để bọn chúng nghe thấy thì chết cả nút bây giờ.

Một người khác nhỏ giọng nhắc nhở, cố tình đè thấp thanh âm bàn tán của mọi người lại. Chỉ đáng tiếc thanh âm có phần cường đại vừa rồi của Lâm Bằng không chỉ cảnh tỉnh cả nhóm trước tình huống nguy hiểm đang gặp phải mà còn khiến cho đám phong yêu đang tập trung vào công việc phân tâm. Gần như ngay lập tức, từ trên phong sào, một số đầu phong yêu đã phát hiện ra sự tồn tại của ngoại nhân, vài cá thể phong binh rời khỏi tổ đi ra xung quanh thăm dò tình hình.

Thấy cảnh này, Lâm Bằng là người đầu tiên rút ra binh khí, Bình Chướng Thuật thi triển ra tạo thành một tầng quang mang bao bọc xung quanh thân thể, ánh mắt gắt gao nhắm vào lũ phong yêu đang tiến gần lại chỗ mình. Những người khác thấy thế cũng lập tức làm ra phản ứng, linh khí toàn thân dậy sóng, binh khí lăm lăm trong tay, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng xuất thủ ngăn chặn công kích của phong yêu.

- Lâm Bằng sư huynh, tiếp theo chúng ta nên làm gì? Ta thấy tu vi đám phong yêu này không cao, hay là mấy người chúng ta hợp lực giết chết bọn chúng đi. Chỉ cần tiêu diệt đám phong yêu này, chiến công đầu sẽ thuộc về chúng ta rồi. Khởi đầu thuận lợi như vậy, chúng ta không thể không nắm chắc nha.

Một người cao hứng đề nghị, ánh mắt đầy kích động hướng đám đồng môn xung quanh chờ đợi. Nhưng sau đó chỉ mấy hơi, một thanh âm trầm ổn khác đã đè xuống khí thế của người này.

- Mọi người đừng vội động thủ, theo ta thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy. Mọi người nhìn xem, trên vách đá có không ít tổ ong, chắc chắn số lượng phong yêu sinh sống ở khu vực này rất đông. Ngoài đám phong tốt nhìn thấy trên kia, rất có thể địa phương xung quanh còn có phong binh đang đi săn mồi chưa kịp trở về.

- Đừng nhìn mỗi cá thể phong yêu thực lực không cao mà xem thường bọn chúng. Mỗi đầu phong yêu đối với chúng ta không tính là gì, thế nhưng hàng ngàn, hàng vạn con tập hợp một chỗ thì mọi chuyện lại hoàn toàn khác. Chỉ bằng mấy người chúng ta trong thời gian ngắn khó mà giết chết toàn bộ bọn chúng, ngược lại chẳng may linh khí khô kiệt giữa chừng thì sẽ rất nguy hiểm.

- Vậy theo ngươi chúng ta nên làm thế nào?

- Trước mắt rút lui tạm thời là phương án tốt nhất. Theo ta thấy mấy đầu phong yêu kia chẳng qua là đi dò xét động tĩnh mà thôi. Nếu chúng ta âm thầm rút lui chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu. Đến khi tìm ra biện pháp vẹn toàn để đối phó đám phong yêu này rồi quay lại cũng chưa muộn.

Đám tay chân xem xét tình hình, lần lượt từng người đưa ra suy nghĩ của bản thân, cuối cùng mới hướng Lâm Bằng hỏi thăm ý kiến. Lâm Bằng nghe xong sắc mặt hơi trầm xuống, nhưng rất nhanh đã trở lại như thường.

Trong cả nhóm, nói có người cần cái chiến công đầu này nhất thì không ai ngoài Lâm Bằng, không thể nghi ngờ y là người nóng vội nhất. Bất quá nghe phân tích của đám sư huynh đệ thân cận cũng không hề sai, chỉ đành kiềm chế tham tâm, nói:

- Vậy được, mọi người tạm thời rút lui, đợi khi nào tính toán kế sách rõ ràng hẵng quay lại tiêu diệt đám phong yêu này.

Phía bên này, Lập Thiên vẫn giữ được bình tĩnh trước hành vi bất ngờ của đám phong yêu, một bên lắng nghe kế hoạch của đám người Lâm Bằng sư huynh, một bên suy tính kế hoạch của riêng mình.

Dựa vào kiến thức hắn tìm hiểu được, phong yêu tính khí hung dữ nhưng làm việc rất có quỷ củ, không phải lúc nào cũng quyết chiến một mất một còn với kẻ địch. Khiến bọn chúng liều mạng tấn công thì chỉ có hai khả năng, một là truy tìm thức ăn, hai là an toàn của phong sào bị uy hiếp.

Hiện tại đám người mình ở gần phong sào, không thể nghi ngờ phong binh có nhiệm vụ cảnh giới trước tiên sẽ tiến hành xua đuổi. Chỉ bất quá dựa theo tập quán của bọn chúng, nếu đám phong binh cảnh giới này không gặp vấn đề gì thì số còn lại đều sẽ tiếp tục làm nhiệm vụ, hai bên nước sông không phạm nước giếng, đám người mình sẽ bình yên li khai.

Khẽ nhìn về phía đám người Lâm Bằng tay đao tay kiếm, khí thế bừng bừng nhưng bước chân thì đang không ngừng thụi lùi phía sau, Lập Thiên cũng không lấy gì làm kinh ngạc. Bằng vào hiểu biết của hắn, sớm đã đoán ra đám người này không có gan cùng đám phong yêu này liều mạng, bởi vì làm như thế chính là tự tìm đường chết.

Tu vi của phong yêu không cao nhưng tốc độ rất nhanh, nhanh hơn bất kỳ một tu sĩ cảnh giới Ngự Khí trung kỳ nào. Hơn nữa bọn chúng số lượng đông đảo, trong thân còn chứa độc chất gây tê liệt cơ bắp và ý thức, không thể xem thường. Quan trọng nhất là phong yêu tính khí hung dữ, một khi xác định kẻ địch thì sẽ chiến đấu đến chết mới thôi, đây mới là điều đáng sợ.

Những vị đồng môn của hắn tu vi không thấp nhưng cũng không tính là cao, bọn họ giống như bao đệ tử nội ngoại môn sơ cấp khác, công pháp tu luyện chỉ quanh đi quảnh lại ở một vài loại cơ bản, uy lực không có bao nhiêu. Giả như lâm vào chiến đấu, một chọi một thì còn được, chứ một chọi trăm, chọi ngàn thì không khỏi quá khoa trương rồi.

Đối chiếu tình huống trước mắt, một khi cùng đám phong yêu này liều mạng, như vậy thời điểm đầu nhờ vào khí lực sung mãn, tài bảo đầy người, bọn họ có thể sẽ chiếm được thế thượng phong. Nhưng đảm bảo chỉ qua khoảng nửa canh giờ, tình thế sẽ biến thành ngang bằng, không bên nào trấn áp được bên nào. Nếu kéo dài qua một canh giờ, tình huống đám phong yêu lật thuyền trong mương xảy ra là không cần bàn cãi.

Mà bằng vào số lượng đông đảo của phong yêu không thể tính toán số lượng cụ thể ở đây, không ai dám chắc có thể tiêu diệt toàn bộ chỉ trong một canh giờ. Một hành động mang tính thiếu chắc chắn như vậy mà cũng dám làm thì chết sớm là kết cục xứng đáng phải nhận mà thôi. Lập Thiên cũng không tin đám người Lâm Bằng lại ngu xuẩn đến như vậy, cho nên suy đoán bọn hắn sẽ rút lui tạm thời, lấy thủ làm công là rất dễ hiểu.

Lúc này, Vương sư huynh núp sau lưng Lập Thiên nghe thấy quyết định rút lui của Lâm Bằng liền thở phào nhẹ nhõm, giống như vừa buông xuống gánh nặng to lớn nào đó. Thấy đám sư huynh đệ vừa làm ra tư thế phòng thủ vừa chậm rãi rút lũi, gã cũng làm theo y hệt, một tay cầm trường kiếm, một tay niết pháp quyết, xung quanh thân là một tầng bình chướng bao phủ, chậm rãi tiến về hướng đám người Lâm Bằng sư huynh mà đi.

Nhìn cảnh này, trong đầu Lập Thiên đột nhiên xuất hiện một ý tưởng hết sức hay ho tốt đẹp. Hắn là nghĩ, chỉ cần đám người Lâm Bằng sư huynh rời đi, tối thiểu phải mất chừng nửa canh giờ mới quay lại đây để tiêu diệt phong yêu, đoạt lấy phong sào cùng phong mẫu bên trong, định xuống chiến công đầu của nhóm. Đây là cơ hội tốt để một thành viên bị ghẻ lạnh như hắn có cơ hội thể hiện năng lực.

Lập Thiên biết rõ bản thân muốn cùng đám người Lâm Bằng tranh đoạt chiến công đầu là sự tình rất khó khăn, bởi vì đối phương đông người mà mình thì chỉ có một. Hắn càng không thể trông chờ bọn họ hỗ trợ, bởi vì dù chẳng cần bàn bạc thảo luận gì, cái chiến công đầu này rõ ràng đã được định xuống là dành cho nhóm trưởng rồi.

Huống hồ dựa vào cách cư xử của đám người Lâm Bằng dành cho mình và Vương sư huynh mấy ngày qua, đoán chừng cả hai có xuất thủ hỗ trợ hay không thì kết quả vẫn vậy, phần thưởng cuối cùng cũng không đến lượt hai người bọn họ. Đoán chừng hai người chia nhau một cái tổ ong còn không có, nói chi đến chiến công với cả thành tích. Nếu đã như vậy, tại sao bản thân mình không tận dụng khoảng thời gian quý giá này để làm một điều gì đó có ích chứ.

Khi ý tưởng này lóe lên trong đầu Lập Thiên, một chuỗi tư duy có liên quan cũng nối đuôi xuất hiện theo. Rất nhanh, một kế hoạch rất là mới mẻ và đầy táo bạo được hắn định xuống chỉ trong khoảng thời gian chưa đầy năm phút đồng hồ.

Người ta nói rèn sắt đương khi còn nóng, xác định bước đầu tiên phải làm, Lập Thiên quyết định triển khai hành động ngay lập tức. Khi thấy một đầu phong yêu đang lăm le tiến sát lại chỗ mình, hắn không nói không rằng, thiết kiếm sau lưng tự động rơi vào tay, bất thình lình chém ra một nhát.

Chỉ nghe vút một tiếng, cá thể phong yêu đi trinh thám hiện trường đang bay qua bay lại, dự định xua đuổi kẻ thù khỏi lãnh thổ của mình bị kiếm phong chẻ làm hai khúc, đầu thân chia lìa, chết bất đắc kỳ tử. Một kiếm có vẻ tùy hứng và không có sự chuẩn bị này của Lập Thiên vậy mà uy lực không hề nhỏ, giữa nền trời lưu lại một vệt phong mang sắc lạnh ghê người. Vệt kiếm mang sau khi chém giết đầu phong yêu vẫn còn dư lực, tiếp tục hướng phía sau lao đi.

Trong khi cả đám còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã nghe ầm một tiếng, kiếm phong chém lên vách đá đánh cho vách đá nổ tung, một cái phong sao bị kiếm quang lướt qua chặt đứt, cùng với đám nham thạch nổ vỡ vô lực rơi xuống mặt đất trước con mắt ngơ ngác của tất cả mọi người.

- Ôi mẹ ơi, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Một người kinh hoàng thốt lên.

- Kẻ nào, là kẻ nào vừa động thủ? Lại có tiếng quát hỏi vang vọng.

Nhưng không cần ai trả lời, rất nhiều con mắt đã đổ dồn lên người Lập Thiên, từng con mắt chứa đầy phẫn nộ và sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ngay lập tức. Ngay cả Vương sư huynh ở gần đó cũng nhất thời ngẩn ngơ nhìn Lập Thiên với vẻ không thể tin nổi.

- Tiểu Thiên sư đệ, là, là ngươi làm sao...?! Vương sư huynh ú ớ hỏi.

Lộc cộc, lộc cộc, thanh âm phong sào đập lên vách đá thanh thúy ngân vang, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Loáng cái, loại khí tức phẫn nộ và sát khí bỗng nhiên chuyển thành lo lắng và sợ hãi, không khí đậm đặc đến mức ngột ngạt khiến ai nấy đều cảm thấy tức ngực khó thở.

Tất cả đều trông thấy, phía trên cao kia, kèm theo phong sào rơi xuống là vô số phong yêu đu bám bên trên cũng buông tổ tháo chạy ra ngoài, một lúc đã tạo thành một tầng mây đen che khuất ánh mặt trời. Những đầu phong yêu này nhìn thấy tổ của bọn chúng bị phá hỏng thì đồng loạt nổi điên, từng cái gai nhọn đùng đùng nhô ra, cánh nhỏ trên lưng căng ra hết cỡ, tiếng vỗ cánh phành phạch nghe chẳng khác cuồng phong bạo vũ đang ùa về.

Một bầy phong yêu tập hợp với nhau, ánh mắt bắn ra khắp nơi giống như đang tìm kiếm địa phương công kích phát ra, nơi đó không phải nơi nào khác mà chính là nơi đám người Lập Thiên đang đứng. Ban đầu, bọn chúng bởi vì chưa xác định được địa phương kẻ địch đang ẩn náu nên còn chần chừ lưỡng lự một chút, giữa không trung đập cánh lơ lửng mà không di chuyển. Thế nhưng rất nhanh sau đó, khi thấy một con phóng đi, cả đám đều đồng loạt đuổi theo, giữa không trung trông giống như một mũi tên lớn từ thiên ngoại đâm xuống.

- Khốn tiếp! Tiểu tử thối, ngươi hại chết chúng ta rồi.

Một người gầm lên như tiếng sói gào, không cần nói cũng biết tên này đã tức giận đến mức độ nào. Nếu không phải cả bọn đang trong tình huống sinh tử cận kề, chắc chắn cả hai cũng phải đánh một trận sứt đầu mẻ trán mới nói đến chuyện giảng hòa. Chỉ là dù hoàn cảnh éo le như thế, không phải tất cả mọi người đều bị làm cho nóng giận mất khôn, một người trong nhóm vẫn đủ tỉnh táo hét lớn:

- Mọi người rời khỏi đây mau.

Vèo vèo, tiếng hét vừa cất lên thì có mấy thân ảnh đã mất hút bên trong núi rừng, Lập Thiên dĩ nhiên cũng nằm trong số đó. Hắn là người đưa ra chủ ý, cho nên vừa xuất thủ xong thì liền quay người đào tẩu, đích xác là người bỏ chạy đầu tiên. Đến khi thấy đám người Lâm Bằng sư huynh bỏ chạy thì hắn đã chạy xa mấy chục trượng rồi.

Bạn đang đọc Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn sáng tác bởi Dao_Tien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dao_Tien
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.