Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 969 chữ

Editor: SCvitao

Triệu Minh Dữu thấy cách nói của mình giống y hệt mình buổi sáng, vội vàng khuyên, “Mẹ, kỳ thật cũng rất tốt, buổi trưa con cùng Từ Hoài đi tới tiệm ăn cơm, dì nhỏ của hắn làm cá hầm ớt thơm ngon vô cùng.” Hiện tại hắn nhớ lại hương vị trưa nay còn cảm thấy thèm chảy nước miếng.

Mẹ Triệu mở to hai mắt nhìn, “Thật sự? Thật sự ngon như vậy?”

Triệu Minh Dữu dùng sức gật đầu, “Hôm nay lần đầu tiên khai trương, tất cả đồ chuẩn bị đều bán được hết, mẹ nói đi, buổi chiều liền không mở cửa, con còn bảo Từ Hoài lần sau lại gọi con đi ăn.”

Ba Triệu nghe hai người thảo luận càng ngày càng thái quá.

“Nói vấn đề chính.”

Đúng lúc này di động ba Triệu vang lên, hắn chỉ chỉ vợ con rồi đi qua ngheđiện thoại.

“Alo, ba, có chuyện gì vậy ạ?”

“Ta nghe ông bạn già nói, có tiệm ăn mới mở làm mì ăn rất ngon, bọn họ đều ăn thử rồi, thứ bảy này con lái xe mang chúng ta đi ăn đi, bằng không bọn họ đều ăn rồi, ta chưa ăn, thật mất mặt.”

Ba Triệu đang giáo dục con trai, hai ông bà chen ngang, hơn nữa còn bị vợ ngắt lời, chuyện Triệu Minh Dữu trốn tiết tự học buổi sáng cũng không giải quyết được gì.

Sáng ngày hôm sau, Từ Tiểu Khê múc cơm đã nấu chín ra, dằm nát quả mơ chua ngâm từ đêm qua, điểm xuyết trên cơm tẻ, thập phần đẹp, cơm nắm quan trọng nhất chính là không thể quá khô cũng không thể quá dính, ngoài mơ chua bên trong cơm nắm còn có dưa leo thanh thúy ngon miệng, lòng đỏ trứng thơm ngon, đều cho vào trong hộp cơm, mùa hè ăn cái này rất giải ngấy, lại bỏ thêm một lọ sữa chua.

Từ Tiểu Khê đặt ở trại nuôi bò, cứ ba ngày mua một lượt.

Từ Hoài buổi sáng phải đi học sớm, thức dậy liền cầm đi rồi.

Từ Trì cũng mang cái này đi học, thằng bé ăn bữa sáng ở nhà ăn.

Từ Trì học lớp 5 tiểu học, năm sau phải thi chuyển cấp, dựa theo cách chia trường theo khu vực, thằng bé cũng sẽ học ở Nhất Trung huyện Giang .

Học xong tiết thứ hai, là hai mươi phút giải lao.

Từ Trì ở lớp kỳ thật không có bạn bè, lớp 5 có bốn lớp, hàng năm cậu bé đều đứng thứ nhất, hơn nữa so với người đứng vị trí thứ hai còn cách rất nhiều điểm, độc lai độc vãng cũng thành thói quen, từ cặp sách lấy hộp cơm, trước uống một ngụm sữa chua, lại mở hộp cơm ra, bên trong mỗi cái cơm nắm đều như to như quả trứng gà, tròn tròn quy củ xếp thành hàng.

Từ Trì vừa mới ăn một cái, liền bị mấy người bạn học vây quanh bàn học, cầm đầu là một đứa nhỏ có chút mập, cũng rất lớn, kêu Tống Đức Dương.

“A, Từ Trì, ăn cái gì đấy?”

Từ Trì không thích hắn, hai người bọn họ học chung lớp từ lớp một, cho nên cũng đánh nhau từ nhỏ tới lớn.

“Không phải chuyện của cậu.” Cậu bé không muốn nói với hắn.

Tống Đức Dương ghét nhất là đức hạnh này của Từ Trì, từ nhỏ đến lớn, học chung một lớp, giáo viên cùng bạn học đều thích Từ Trì, chính mình trong nhà có tiền, ba mẹ hắn mở nhà hàng lớn nhất trong huyện thành, mỗi ngày có thể kiếm rất nhiều rất nhiều tiền, hắn được đi thủ đô rồi, còn đi ra nước ngoài du lịch, nhưng các bạn học đều không thích chơi với hắn.

“Nghe nói dì nhỏ của mày đã trở lại, đây là rác rưởi mà dì nhỏ của mày làm đi.”

Từ Trì mới quay đầu liếc hắn một cái, “Tin tôi sẽ đánh cậu như lần trước không?”

Lần trước bọn họ đnahs nhau ở ngõ nhỏ bên ngoài trường học, Từ Trì một mình đánh với mấy người, còn không bị thương, nghĩ đến đây Tống Đức Dương thực tức giận, duỗi tay liền ném hộp cơm của Từ Trì xuống mặt đất.

Từ Trì theo bản năng liền đi nhặt hộp cơm trên mặt đất, nhưng cơm nắm bên trong đã bị rơi ra, lăn linh tinh.

Từ Trì nắm chặt tay lập tức nhặt lên.

Những bạn học khác kỳ thật cũng luôn là bị Tống Đức Dương khi dễ, ở trong lớp không ai dám chọc hắn, tuy rằng cũng không thân thiết với Từ Trì, nhưng ngày thường cậu bé cũng rất lễ phép, liền hỗ trợ nhặt đồ trên mặt đất.

Có bạn học chạy đến văn phòng nói cho giáo viên.

Từ Tiểu Khê đang ở trong tiệm nấu mì sợi, hôm nay vừa mới mở cửa, có bác trai bác gái ngày hôm qua tới, còn có khách mới bị mang đến, trong tiệm ăn nhỏ trở nên đông đúc.

Thế cho nên nhóm hàng xóm ở ngõ nhỏ này đều đang xem náo nhiệt.

“Đây không phải một tiệm ăn nhỏ thôi sao, tôi nghe nói chỉ bán mì sợi? Sao lại thế này?” Một vị bác gái tóc quăn, trong tay đẩy xe đẩy nhỏ, tán gẫu với người bên cạnh.

“Ai nói không phải đâu, nếu không chúng ta cũng đi xếp hàng thử xem, xem ăn ngon tới vậy sao?” Vừa nói vừa tự động đi qua xếp hàng, náo nhiệt như vậy nên bà muốn đi nhìn một cái.

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.