Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao Thái Cực Tái Thế

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

"Loại pháp thuật đó quá hao tổn nguyên khí, do đó ta không tu luyện. Tuy nhiên loại chuyện trần tục có thể tránh được ánh mắt của ta cũng không nhiều." Linh Hư nói xong, hắn dùng ánh mắt thâm trầm nhìn Mạnh Thanh Hoan.

Phần tự tin và chắc chắc này của hắn càng khiến trong lòng Mạnh Thanh Hoan sinh ra một loại tin tưởng, nàng không hề cảm thấy người này xốc nổi và đầy tính ái kỷ, nhưng chỉ cảm thấy hắn thật cự có năng lực để tự tin như vậy.

Vị đạo sĩ trẻ tuổi này có một đôi con người sâu sắc và sáng rực như những ngôi sao, dường như hắn có thể nhìn thấu hết tất cả những bí ẩn vậy!

"Vậy ngươi có thể thấy gì trên người ta?" Mạnh Thanh Hoan đi tới, tùy tiện ngồi xuống đối diện với Linh Hư, ngắm nghía những quân cờ trong hộp bạch ngọc trước mặt.

Ánh mắt Linh Hư hơi thu lại, nhưng hắn không hề trả lời vấn đề của nàng, mà lại hỏi ngược lại: "Người biết đánh cờ không?"

Mạnh Thanh Hoan không biết đánh cờ vây, nhưng nàng lại biết một loại cờ khác. Con ngươi nàng chuyển động, hai mắt trở nên sáng ngời, cười nói với Linh Hư: "Chi bằng chúng ta đổi loại trò chơi khác, thế nào?"

Linh Hư dần phát sinh hứng thú, nhưng ngữ khí vẫn trước sau như một, trầm ổn nói: "Nói ta nghe một chút."

Mạnh Thanh Hoan lập tức nói cho hắn nghe cách chơi của cờ năm quân, Linh Hư nghe xong, nở nụ cười mỉm, nói: "Nghe rất thú vị, cũng rất đơn giản. Vậy thì đến đây đi!" Hắn vuốt vuốt đạo bào to lớn, bốc một quân cờ từ hộp đựng cờ, ra hiệu cho Mạnh Thanh Hoan đi trước.

Mạnh Thanh Hoan đặt xuống bàn cờ một quân cờ trắng, hai người cứ thế ngươi đuổi ta, ta đuổi ngươi, chẳng bao lâu trên bàn cờ đã bày đầy những quân cờ đen trắng, nhưng thắng bại vẫn chưa phân định được.

Thấy bàn cờ chẳng còn chỗ nào để đi nữa, Mạnh Thanh Hoan nhún vai nói: "Thế là hoà."

Linh Hư nhìn bàn cờ lít nha lít nhít này, đột nhiên dương môi cười, khen nàng: "Đầu óc ngươi rất nhanh nhẹn, bên ngoài xinh đẹp, bên trong lại thông mình, tính tình phóng khoáng, khác với tất cả mọi người. Không hổ là sao Thái Cực tái thế!"

"Sao Thái Cực?" Mạnh Thanh Hoan ngờ vực, Dạ Quân Ly nói nàng là yêu Tinh tái thế, chẳng lẽ này sao Thái Cực chính là yêu tinh. Tuy nhiên nàng khá tinh thông tinh tượng, dù vậy nàng lại chưa từng nghe qua ngôi sao có tên thế này cả, do đó không tránh khỏi nghi hoặc.

"Không sai, Thái Cực vốn là một Cát tinh, đáng tiếc là mệnh ngươi mang sát khí làm biến mất hào quang của sao Thái Cực. Có thể nói là phúc họa giằng co. Do đó vận mệnh tương lai từ lâu đã không còn do trời cao nắm giữ, mà ở chính con người! Vì trên lưng ngươi mang theo một sứ mệnh đặc biệt nên từ khi sinh ra ngươi đã được xác định phải mang một vận mệnh khác với tất cả mọi người!"

Những gì Linh Hư nói có phần cao thâm nhưng Mạnh Thanh Hoan vẫn có thể bắt được một ít trọng điểm: "Ngươi nói trên lưng ta mang một sứ mệnh đặc biệt, nó là cái gì?"

Linh Hư khẽ nâng mí mắt, khóe môi mang theo ý cười nhàn nhạt: "Sứ mệnh đó là gì, chỉ có tự ngươi biết mà thôi. Hơn nữa có người vì hóa giải vận mệnh của ngươi lúc mới sinh mà liều mạng, dùng phương pháp nghịch thiên để sửa lại của số mệnh của ngươi."

Mạnh Thanh Hoan nghe đến đây, đáy lòng lập tức chấn động, phương pháp nghịch thiên, thay đổi số mệnh, những thứ này cuối cùng là có ý gì?

"Ta không hiểu, phương pháp nghịch thiên đó là gì?" Mạnh Thanh Hoan hỏi tới.

Đúng vào lúc này, trời vốn dĩ đang sáng sửa đột nhiên truyền đến một tiếng sấm rền, khiến Mạnh Thanh Hoan kinh ngạc, lạnh run một cái, nàng ngơ ngác nhìn về phía Linh Hư, liền thấy sắc mặt hắn khẽ thay đổi, hắn thở dài một cách bất đắc dĩ: "Trời cao đã cảnh cáo rồi, thiên cơ không thể tiết lộ. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, vận mệnh của ngươi từ lâu đã không còn do trời cao nắm giữ, bất luận vận mệnh tương lai của ngươi ra sao, ngươi cũng chỉ có thể dựa vào năng lực của chính mình để thay đổi mà thôi!"

Mạnh Thanh Hoan run rẩy, cẩn thận suy nghĩ về những gì hắn nói, lại nghe giọng nói bình tĩnh của Linh Hư nhẹ nhàng vang lên: "Ngươi phải nhớ kỹ, đây là số mệnh của ngươi chứ không phải là của ai khác!"

Linh Hư nói xong, móc ra từ trong ngực một tờ linh phù đặt trước mặt nàng, dặn dò: "Linh phù này có thể làm cho oan hồn từ trong cơ thể người sống chạy ra ngoài."

Mạnh Thanh Hoan tiếp nhận tấm bùa vẽ những hoa văn kỳ quái kia, trong lòng nàng trầm tư, quả nhiên Linh Hư này đạo pháp cao thâm, mắt sáng Thông Thiên.

Những lời mà hắn nói ra, tuy chưa thể làm sáng tỏ mọi chuyện nhưng cũng khiến trong lòng Mạnh Thanh Hoan lờ mờ đoán được mấy phần. Nàng đang nghĩ ngợi, thì nghe Linh Hư nói: "Nếu muốn thay đổi số mệnh của chính mình, nhất định phải hoàn thành sứ mệnh mà ngươi đang mang, hãy nhớ kỹ!"

-----------------------

Edit: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.