Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mượn Hoa Hiến Phật

Phiên bản Dịch · 838 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Khóe mắt Lâu Vũ Thần khẽ nhấc lên, hắn nhìn liếc qua chiếc hộp gấm kia một cái, giống như đã đoán được toàn bộ vật chứa bên trong.

Hắn duỗi tay đẩy hộp gấm về lại phía Mạnh Thanh Hoan, giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm, chậm rãi hỏi: “Muội biết vì sao ta phải đưa cho muội hai phần lễ vật không?”

Mạnh Thanh Hoan lắc đầu, chửi thầm trong lòng, tâm tư của Lâu hồ ly, làm sao nàng có thể đoán được.

“Nói như vậy thì hẳn muội đã biết được lai lịch của cây trâm này, thật ra ta chuyển cây trâm này cho muội với là hy vọng mượn hoa hiến phật để muội đưa nó cho Kính Vương, đây chính là đồ vật mà mẫu thân Kính Vương yêu thích.” Lâu Vũ Thần làm sáng tỏ nguyên nhân hắn đưa nàng cây trâm.

Mạnh Thanh Hoan lại càng nghi ngờ hơn: “Nếu muốn đưa cho Kính Vương, vì sao Lâu tướng không tự mình đưa, mà lại giao cho ta, đây chẳng phải là làm chuyện thừa thãi sao?”

Ấn đường Lâu Vũ Thần khẽ chau, đôi môi mỏng của hắn nâng ý cười nhàn nhạt, thản nhiên nói: “Chẳng phải muội còn nợ Kính Vương một phần ân tình sao? Lấy cây trâm này để tạ lễ, quả là thứ không thể thích hợp hơn!”

Trái tim Mạnh Thanh Hoan chấn động, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ ngoài ý muốn, nàng giật mình nhìn chằm chằm Lâu Vũ Thần, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này thật đáng sợ.

Nàng nợ Kính Vương một phần ân tình, ân tình này chính là nói đến việc Kính Vương ra tay trợ giúp nàng và Dạ Quân Ly hóa giải hung hiểm trên cung yến ngày ấy.

Nhưng làm sao Lâu Vũ Thần biết được? Hay là người đàn ông này đang cố ý lừa nàng?

Không được mắc bẫy! Mạnh Thanh Hoan lập tức trấn định trở lại, nàng cười nhạt, vuốt hộp gấm cười: “Có lẽ Lâu tướng nhớ nhầm rồi, ta nợ ân tình Kính Vương lúc nào mà ngay cả ta cũng không biết chứ?”

Lâu Vũ Thần híp mắt nhìn nàng, mất một lúc lâu, hắn mới khẽ thở dài, cười nói: “Tiểu Diệp Nhi, ta đã nói rồi, quan hệ giữa ta và muội thật sự không tầm thường. Phàm là người có ân với muội ta cũng sẽ ghi tạc trong lòng, đối với người tổn thương muội ta nhất định sẽ không bỏ qua.”

Vừa nói hắn vừa nắm chặt chén trà trong tay, trầm giọng: “Vì hiện tại muội đang mất trí nhớ nên mới không tin tưởng ta, sau khi tìm được ký ức, muội chắc chắn sẽ tin tưởng ta.”

Mạnh Thanh Hoan nghe vậy, đáy lòng dường như bị đè nặng dưới tảng đá ngàn cân, khiến nàng không thở nổi.

Kỳ thật nàng rất muốn nói với Lâu Vũ Thần, cho dù trước kia hắn cùng Mạnh Cửu Nhi có quan hệ thế nào, nhưng tất cả đều đã là quá khứ, quan trọng hơn là, nàng vốn không phải Mạnh Cửu Nhi, cũng không phải Tiểu Diệp Nhi trong miệng hắn.

“Cây trâm này, ta sẽ giúp ngài chuyển cho Kính Vương. Giờ cũng đã muộn, ta nên trở về rồi.” Mạnh Thanh Hoan thu hồi hộp gấm, nàng muốn chạy khỏi nơi này, nếu còn ngồi lại, sớm muộn cũng bị lão cáo già này đào ra hết bí mật.

Nàng đứng dậy, gật đầu thi lễ với Lâu Vũ Thần.

Lâu Vũ Thần cũng không giữ nàng lại, chỉ nhẹ nhàng dặn dò: “Đi đường cẩn thận.”

Mạnh Thanh Hoan khẽ gật đầu, xoay người rời đi, bỗng nghe Lâu Vũ Thần nói: “Vì chuyện của Thái Tử mà bệnh cũ tái phát nên hôm nay Hoàng Thượng lưu Hiên Vương ở trong cung hầu bệnh, chắc tối nay sẽ không thể ra khỏi cung.”

Lòng Mạnh Thanh Hoan có chút hồi hộp, nàng vốn định đến Hiên Vương phủ gặp Dạ Quân Ly, thế mà Lâu Vũ Thần lại nhìn thấu suy nghĩ của nàng, cho nên mới nói với nàng là tối nay Dạ Quân Ly sẽ không hồi phủ!

Quá giờ Tý tối nay, phải có máu nàng nuôi dưỡng Thông linh ngọc trên người hắn, nhưng nếu nàng không ở bên cạnh hắn, Dạ Quân Ly sẽ làm sao đây?

Nàng gắng sức ổn định nỗi lòng của mình.

“Long thể Hoàng thượng bất an, đạo làm con phải ở bên cạnh tận hiếu mới đúng, điều này chẳng có gì đáng trách.” Mạnh Thanh Hoan mỉm cười với Lâu Vũ Thần, nói: “Cáo từ.” Ngay sau đó, nàng lập tức xoay người rời khỏi phòng.

Đi xuống lầu, ra khỏi Túy Tiên Cư, Mạnh Thanh Hoan thu lại vẻ mặt nãy giờ, giọng nàng lạnh lẽo: “Đi Kính Vương phủ.”

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.