Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Kính Vương Trong Đêm

Phiên bản Dịch · 918 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Sau khi Mạnh Thanh Hoan lên xe ngựa, nàng liền nhắm mắt suy tư, trong lòng cố gắng làm rõ từng câu từng chữ Lâu Vũ Thần nói với nàng. Không thể phủ nhận rằng nói chuyện với lão hồ ly Lâu Vũ Thần phải cẩn thận từng li từng tí, không được thả lỏng dù chỉ một chút.

Nếu không, chỉ cần thoáng sơ sẩy sẽ lập tức bị lão hồ ly kia nhìn thấu tâm tư.

Tên Lâu Vũ Thần này, là kẻ có lòng dạ thâm sâu đáng sợ. Thế gian này chắc cũng chỉ có Dạ Quân Ly yêu nghiệt mới có thể ứng phó với hắn ta!

Nhưng trước tiên, nàng thật sự thắc mắc Dạ Quân Ly có thực sự bị giữ trong cung hay không? Tuy nhiên, với bản lĩnh yêu nghiệt của hắn, muốn ra khỏi cung cũng chẳng có gì là quá khó?

“Cô nương, người không sao chứ?” Vân Thường thấy Mạnh Thanh Hoan nhắm mắt lại, ấn đường nhíu chặt thì không khỏi lo lắng.

Mạnh Thanh Hoan hoàn hồn, mở mắt liếc Vân Thường một cái hỏi: “Vẫn chưa có tin tức gì của Vương gia nhà các ngươi sao?”

Vẻ lo lắng trên mặt Vân Thường càng thêm dày đặc, nàng ta lắc đầu: “Không có tin gì từ Vương gia được báo về, dường như ngài ấy thật sự bị giữ trong cung.”

Mạnh Thanh Hoan xoa ấn đường, nàng nghiêng đầu đẩy rèm cho gió bên ngoài thổi vào, ánh trăng ngoài kia tựa như ngọc, cửa của các nhà trên đường đều đóng chặt, yên tĩnh chìm vào bóng đêm, chỉ có tiếng bánh xe ngựa kẽo kẹt vang lên.

Không bao lâu sau, xe ngựa dừng lại trước cửa Kính Vương phủ, Lưu Cảnh cho người bẩm báo, quản gia nhanh chóng đi ra đón, dẫn Mạnh Thanh Hoan vào thư phòng.

Trông thấy Dạ Mạch Hàn, tâm tình bất an của Mạnh Thanh Hoan cũng được trấn tĩnh hơn rất nhiều.

“Thanh Hoan, khuya thế này rồi còn tới đây, có việc gì gấp sao?” Dạ Mạch Hàn mời nàng ngồi xuống, khi ánh mắt đảo qua Lưu Cảnh bên cạnh Mạnh Thanh Hoan, hắn lập tức sửng sốt, vẻ kinh ngạc thoáng loé lên nơi đáy mắt rồi nhanh chóng biến mất.

Mạnh Thanh Hoan cũng không khách sáo, đưa ngay hộp gấm cho hắn.

“Lâu tướng đã biết chuyện ngày đó ngài trợ giúp ta và Dạ Quân Ly trên cung yến, đây là tạ lễ của hắn.” Đối với Mạnh Thanh Hoan mà nói, ngoại trừ Dạ Quân Ly, Dạ Mạch Hàn là người duy nhất có thể tin tưởng.

Dạ Mạch Hàn không hề bất ngờ, hắn nhận lấy hộp gấm rồi mở ra, khi ánh mắt chạm tới Linh Tiêu trâm bên trong, mắt hắn nhẹ nhàng híp lại, thần sắc trên mặt có chút thay đổi.

Ngón tay thon dài của hắn vuốt nhẹ hoa văn trên cây trâm, giọng nói dịu dàng: “Mẫu hậu và cây trâm này để lại ấn tượng rất sâu sắc trong trí nhớ của ta. Ta nhớ rõ mẫu hậu thật sự rất thích món đồ ấy, phần lễ vật này của Lâu tướng rất hợp lòng ta.”

Hắn đóng lại hộp gấm, thu lại bi thương nhàn nhạt trên mặt, khoé môi nở một nụ cười thanh thuần nhìn Mạnh Thanh Hoan: “Ngươi không cần lo lắng, Lâu Vũ Thần chỉ nghi ngờ mà thôi, hắn không tra được bất kỳ chứng cứ nào đâu. Cây trâm này chẳng qua là phép thử của hắn thôi.”

Trong lòng Mạnh Thanh Hoan cả kinh, tự trách: “Thì ra là vậy, sợ rằng ta đã lộ sơ hở trước mặt hắn.”

“Thanh Hoan, người có thể đấu nổi Lâu Vũ Thần ở Dạ Chiêu Quốc, chỉ có mình tam đệ mà thôi. Ta nghe nói hôm nay Lâu tướng bẩm tấu việc có liên quan đến chuyện Thái Tử ra lệnh Trương Tấn Phong hãm hại tam đệ, ngươi có biết kết quả ra sao không?” Dạ Mạch Hàn nghiêm túc hỏi nàng.

Mạnh Thanh Hoan lắc đầu, việc này còn chưa quá mười ngày, chẳng lẽ Lâu Vũ Thần đã điều tra rõ chân tướng rồi sao?

“Một tên hoạn quan trong phủ của Thái Tử đã nhận tội là hắn trộm tư ấn của Thái Tử, ra lệnh cho Trương Tấn Phong, nhưng chắc chắn ngươi không thể ngờ tới việc tên hoạn quan này lại nói mọi chuyện đều do Hiên Vương ra lệnh.” Dạ Mạch Hàn cười lạnh một tiếng, biểu tình khinh thường.

Mạnh Thanh Hoan ngẩn người, kết quả như vậy, nàng quả thật không ngờ tới.

“Sau đó thì sao?” Mạnh Thanh Hoan khẩn trương hỏi.

Dạ Mạch Hàn nói tiếp: “Hoạn quan kia lấy mạng làm chứng, tự vẫn trên điện Tuyên Chính. Tuy nhiên, ta còn nghe nói tam đệ trình lên một mật thư, sau khi phụ hoàng xem qua, thì tức giận đến mức bệnh cũ tái phát, lập tức giải tán quần thần, chỉ giữ lại tam đệ hầu bệnh.”

Mạnh Thanh Hoan không khỏi tò mò, hỏi hắn: “Trên mật tấu kia rốt cuộc viết cái gì?”

Dạ Mạch Hàn khẽ nhún vai, hắn nở một nụ cười, nói đùa: “Ta cũng rất muốn biết, trên tấu thư của tam đệ ruột cuộc là đã viết cái gì.”

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.