Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sóng Gió Mạnh Phủ (2)

Phiên bản Dịch · 1100 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh phu nhân còn hi vọng Mạnh Đức Hoài làm chủ cho bà ta, nên lập tức khóc sướt mướt sà đến bên người Mạnh Đức Hoài, vừa khóc vừa gọi: "Lão gia, ông phải làm chủ cho tôi. Đứa nhỏ này ỷ có Vương Gia làm chỗ dựa dám nhục mạ tôi, ông nhất định phải..."

Bà ta còn chưa nói hết câu, đã thấy lòng bàn tay của Mạnh Đức Hoài rơi xuống mặt Mạnh phu nhân, ông ta trợn mắt chỉ vào bà ta, trách mắng: "Bà đúng là làm mất hết mặt mũi của Mạnh gia, cút vào trong cho tôi!"

Mạnh Đức Hoài tức đến đau ngực, người phu nhân này của ông ta đúng là quá ngu xuẩn.

Lưu Cảnh là ai chứ, hắn chính là Nhất Phẩm hộ vệ bên cạnh Hiên Vương Dạ Quân Ly! Mặc dù chỉ là thị vệ, nhưng cấp bậc còn cao hơn cả ông ta, đối diện với nhân vật như vậy, phu nhân của ông ta lại điếc không sợ súng, còn muốn giáo huấn Mạnh Thanh Hoan!

Ông ta mà đi bênh vực phu nhân của mình, đó mới chính là không muốn sống nữa!

Mạnh phu nhân nào chịu nổi nỗi oan ức này, bà ta không hề nghe theo, còn khóc lóc náo loạn hết cả lên, ngược lại Mạnh Yên Nhiên cũng khá thông minh, nàng ta vội vã bước lên phía trước kéo mẫu thân mình lại, còn không quên sai khiến Mạnh Thiên Nhã.

"Thất muội, còn đứng đực ra đó làm gì, không mau đỡ mẫu thân vào trong." Mạnh Yên Nhiên đảo ánh mắt đầy hung tợn qua Mạnh Thanh Hoan, rồi rơi xuống trên người Mạnh Thiên Nhã bên cạnh.

Mạnh Thiên Nhã không dám phản bác, dù trong lòng không muốn nhưng vẫn vội vàng bước lên phía trước kéo Mạnh phu nhân vào.

Một vú em đi theo bên cạnh Mạnh phu nhân cũng nhanh chóng bước tới khuyên giải bà ta, ba người vừa lôi vừa kéo Mạnh phu nhân vào bên trong phủ, nhưng vẫn đủ để hạ nhân Mạnh phủ được một hồi xem kịch vui.

"Phụ thân vẫn nên khuyên nhủ phu nhân của mình thật tốt đi, đừng để một ngày nào đó lại chặt đứt tiền đồ tốt đẹp của mình vì một phụ nhân vô tri.

Hiên Vương chăm sóc con rất tốt, nhưng nó không đồng nghĩ với việc quan tâm đến toàn bộ Mạnh phủ, mà điều đó còn phụ thuộc vào thái độ của phụ thân, người nói có đúng hay không?" Khóe môi Mạnh Thanh Hoan ngậm lấy một vệt cười trào phúng, thực ra nàng có chút nghi vấn chưa giải đáp được.

Ngày đó, Mạnh Đức Hoài làm chứng chống lại Dạ Quân Ly, cuối cùng là vì bị ép buộc hay ông ta tự nguyện? Dạ Quân Ly không nói rõ ràng với nàng, sợ nàng mang gánh nặng trong lòng, là Dạ Quân Ly lo lắng cho nàng sao?

Xem ra, nàng nhất định phải tìm thời gian nói chuyện đàng hoàng với Dạ Quân Ly. Nàng không hi vọng vì nàng mà Dạ Quân Ly nhượng bộ chịu đựng.

Dù sao, nàng cũng không phải Mạnh Cửu Nhi Dù cho nàng thật sự là Mạnh Cửu Nhi thì từ nhỏ sống trong cảnh không có tình thân như thế này, tự nhiên cũng sẽ không chú ý đến sự sống chết của Mạnh phủ!

Đáy lòng Mạnh Đức Hoài chấn động, nàng đang cảnh cáo ông ta, không được mưu mô dùng sự sủng ái của Dạ Quân Ly đối với nàng mà củng cố địa vị của ông ta và làm Mạnh phủ phồn vinh!

Nếu muốn bảo vệ Mạnh phủ, ông ta vẫn nên một lòng với Hiên Vương thì hơn!

Mạnh Đức Hoài cảm thấy hoảng sợ, lẽ nào đây lại có thể là đứa con gái mà ông đã khinh thường trước đây sao?

"Cửu Nhi, trước kia là phụ thân có lỗi với con, sau này ta sẽ bù đắp tất cả cho con." Trong lòng Mạnh Đức Hoài mang theo hỗ thẹn, nói.

Mạnh Thanh Hoan làm bộ dạng cảm động, nhẹ nhàng nói: "Có câu nói này của phụ thân là con an tâm rồi, con hơi mệt nên về nghỉ trước đây."

Mạnh Đức Hoài gật đầu lia lịa, nói thêm: "Nếu cthiếu cái gì con chỉ cần nói với Quản gia, sẽ không có ai làm gây khó dễ cho con đâu."

Mạnh Thanh Hoan cảm thấy buồn cười, nàng nghe được ý tứ trong lời nói của ông ta, rõ ràng ông ta biết trước đây có người thường xuyên gây khó dễ Mạnh Cửu Nhi. Kẻ làm cha như ông ta thật sự quá nhẫn tâm, cứ vậy mà trơ mắt nhìn con gái mình bị người ta bắt nạt!

Nhân cách người này đúng là bị chó tha rồi! Nàng không nghĩ ra được, nếu như hôm nay không có Dạ Quân Ly làm chỗ dựa cho nàng, thì nàng sẽ phải đối mặt với bộ dạng đáng thất vọng này như thế nào.

Mạnh Thanh Hoan không nói thêm gì nữa, nàng đưa Vân Thường và Lưu Cảnh tiến vào trong phủ.

Nha hoàn và thị vệ hai bên cũng nhìn ra Cửu tiểu thư bây giờ không còn là vị tiểu thư dễ bị người ta bắt nạt như trước đây nữa, tự nhiên cũng không ai dám thất lễ với nàng, nhanh chóng cung kính hành lễ với nàng.

Tâm trạng Mạnh Thanh Hoan có chút hỗn loạn, sau khi tiến vào phủ nàng cứ bước đi lung tung, hoàn toàn không có mục đích, mãi đến khi Vân Thường nhắc nhở nàng: "Cô nương, Tô Hòa Uyển ở đây."

Mạnh Thanh Hoan dừng chân, nghiêng đầu nhìn Vân Thường một chút, trong lòng đầy tò mò, hỏi nàng ta: "Vậy là các ngươi đã thăm dò từ trên xuống dưới trong Mạnh phủ rồi hả?"

Lưu Cảnh sờ sờ mũi mình với một dáng vẻ thoải mái đắc ý, còn Vân Thường chỉ khẽ mỉm cười tính toán phải trả lời thế nào.

Mạnh Thanh Hoan không khỏi khâm phục, Mạnh phủ này tuy không thể sánh được với Hiên Vương phủ, nhưng nhiều biệt viện to nhỏ như vậy, so với một vị tiểu thư Mạnh phủ như nàng, bọn họ còn rõ hơn lòng bàn tay, đúng là lấy trứng chọi đá rồi!

-----------------------

Edit: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.