Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Quỷ Mới Quan Tâm

Phiên bản Dịch · 921 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh Thanh Hoan nhíu mi trầm tư, rốt cuộc trận chiến ở khe núi Thu Nham đã xảy ra chuyện gì, sao lại có thể chôn vùi mạng sống của Dạ Quân Ly? Mà từ khi nàng bước vào nơi này, chưa từng nghe thấy Dạ Quân Ly đề cập đến chi tiết chuyện phát sinh trên núi Thu Nham.

Nàng ngẩng đầu nhìn Vân Thường, trầm giọng hỏi: “Vì sao quân Long Đằng thất bại, ngươi có biết không?”

Vân Thường lắc đầu khẽ thở dài: “Nô tỳ chỉ biết quân Long Đằng gặp mai phục của quân Thánh Dương ở núi Thu Nham, tuyến đường Vương gia ấn định hành quân chỉ có vài vị chủ soái Long Đằng quân nắm được, nhưng bọn họ theo Vương gia vào sinh ra tử nhiều năm, đều là người tâm phúc của Vương gia, bọn họ không có khả năng phản bội Vương gia.”

Vân Thường ngừng một chút rồi tiếp tục nói: “Hơn nữa, bọn họ đều đã chết trên chiến trường, cho nên cũng không tra ra manh mối.”

Mạnh Thanh Hoan biết Dạ Quân Ly là người có tâm tư kín đáo, quân Long Đằng gặp phải mai phục ở núi Thu Nham dẫn tới diệt vong toàn quân, tất nhiên là có mật thám trong quân.

Có thể biết được lộ trình hành quân của Dạ Quân Ly, chắc chắn là người Dạ Quân Ly tin cậy, kết quả này, không phải là điều Dạ Quân Ly hy vọng?

Chân tướng sự việc đến cuối cùng là như thế nào? Những người biết lộ trình của Dạ Quân Ly đều đã chết trận, nhưng manh mối chưa chắc đã bị đứt đoạn, đôi mắt này của nàng không phải có thể thấy huyền linh sao?

Có lẽ nàng có thể tìm ra chân tướng!

Mạnh Thanh Hoan có chút khẩn trương, vốn dĩ nàng muốn trợ giúp Dạ Quân Ly tìm ra chân tướng hủy diệt Long Đằng quân, nhưng đợi suốt một ngày cũng không thấy Dạ Quân Ly xuất hiện.

Tận đến lúc trời tối, yêu nghiệt kia vẫn chưa trở về. Nàng phẫn hận nghiến răng thầm mắng trong lòng, Dạ Quân Ly quả nhiên không cần nàng, liền bỏ nàng ra xa một bên, mất công nàng còn muốn giúp hắn điều tra chân tướng!

Nàng cũng thật rảnh.

Mạnh Thanh Hoan bất bình tức giận nằm trên giường, hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Dạ Quân Ly, tận lúc khuya muộn mới miễn cưỡng đi ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Vân Thường tới gọi nàng nhanh chóng rời giường, hầu hạ nàng rửa mặt thay y phục.

Mạnh Thanh Hoan liếc mắt nhìn ngoài cửa, thanh âm quỷ dị hỏi Vân Thường: “Vương gia nhà các ngươi có việc gấp gì thế?”

Vân Thường nghe ra tâm tình không vui trong giọng nói của Mạnh Thanh Hoan, nàng mím môi cười, thay Mạnh Thanh Hoan sửa sang lại ống tay áo ngay ngắn, hỏi: “Vương phi thắc mắc việc Vương gia không tới thăm người sao?”

Mạnh Thanh Hoan giống như bị người khác nhìn ra tâm sự xấu hổ, nàng khẽ ho một tiếng, biểu lộ ra dáng vẻ coi thường: “Có quỷ mới quan tâm hắn có tới thăm ta hay không?”

Tuy nói như thế, nhưng Mạnh Thanh Hoan vẫn có chút khó chịu. Nàng cảm thấy mình giống như quân cờ bị vứt bỏ, trong lòng cực kỳ không thoải mái.

Mạnh Thanh Hoan suy nghĩ, tới kỳ hạn bảy ngày sau sẽ cho Dạ Quân Ly biết mặt, để hắn hiểu rằng không thể đắc tội với lão nương nàng.

Quyết định chủ ý, Mạnh Thanh Hoan nghĩ phải trả thù Dạ Quân Ly tốt một chút, đổi lấy mối hận trong lòng!

Lại nghe thấy Vân Thường giải thích: “Vốn dĩ Vương gia không cho nô tỳ nói, nhưng nô tỳ cảm thấy nếu không nói, Vương phi có thể sẽ hiểu lầm Vương gia.”

Mạnh Thanh Hoan nghe vậy thoáng sửng sốt, ánh mắt nghi hoặc nhìn Vân Thường.

Vân Thường thấp giọng nói: “Trước kia Vương phi ở Mạnh phủ bị người ta khi dễ, Vương gia lo lắng sau khi người trở về sẽ lại chịu khốn cảnh như cũ, cho nên sắp xếp rất nhiều tai mắt vào Mạnh phủ chiếu cố người. Nô tỳ và Lưu Cảnh sẽ theo người cùng trở về, nếu trong Mạnh phủ có ai dám bất kính với người, Vương phi cứ thẳng tay giáo huấn, không cần để ý đến hậu quả.”

Tâm Mạnh Thanh Hoan đột nhiên nhảy lên, một dòng nước ấm từ đáy lòng lan ra khắp toàn thân, phủ đầy cảm động.

Hết thảy là do Dạ Quân Ly thay nàng lót đường, hắn động thủ khắp nơi chỉ vì không muốn nàng chịu ủy khuất ở Mạnh phủ sao? Trong lòng yêu nghiệt này, rốt cuộc là nghĩ như thế nào?

Mạnh Thanh Hoan hít hít mũi, lại nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Vân Thường chậm rãi vang lên: “Kỳ thật Vương gia đối với người, rất là để ý. Nô tỳ đi theo bên người Vương gia mười mấy năm, danh môn quý nữ kinh thành từ trước đến nay ngài cũng khinh thường nhìn đến, thậm chí còn chẳng cho thêm một cái liếc mắt, độc nhất đối với Vương phi người là khác biệt.”

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.