Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá Khứ Đau Thương Của Vân Thường

Phiên bản Dịch · 988 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh Thanh Hoan có chút phấn khích, gợi ý trên phiến lá vàng kia, nàng đã tìm được hai thứ rồi, trước mắt chỉ còn lại nước mắt hòa tan cùng vu cương huyết.

Có lẽ chỉ khi nào tìm được Thần tộc bảo vệ thông linh ngọc, mới có thể tìm được đáp án chính xác. Chính Dạ Quân Ly cũng đã từng nói, Vu tộc và Cương tộc đã sớm diệt vong khi thiên linh quốc bị phá hủy, giữa biển người mênh mông này, phải đi đâu tìm nơi họ đã rơi xuống?

Mạnh Thanh Hoan khẽ than thở, nàng chống cằm trầm tư suy nghĩ, đối với tương lai của bản thân cảm thấy cực kỳ mơ hồ. Bản thân xuyên đến nơi này đã nửa tháng, nhưng nàng dường như không thể hoàn toàn dung nhập với thời đại này.

Nghĩ đến sắp phải rời Vương phủ trở về Mạnh phủ, trong lòng Mạnh Thanh Hoan cảm thấy nặng nề. Không biết sau khi nàng trở lại Mạnh phủ sẽ nhận được đối đãi ra sao? Có thể trở lại cuộc sống trước kia của Mạnh Cửu Nhi hay không?

Đang miên man suy nghĩ, nàng nghe thấy tiếng bước chân tới gần, Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu lên thì thấy Vân Thường mang đồ ăn đến.

“Vương phi, đây là Vương gia đặc biệt phân phó nhà bếp nấu cho người.” Sau khi Vân Thường đặt mấy món điểm tâm lên bàn, lại đem tới trước mặt nàng một bát canh gừng nóng hổi.

“Vương gia nói người đêm qua nhiễm hàn khí, cho nên cố ý phân phó nô tỳ chuẩn bị canh gừng, nhân lúc còn nóng người nhanh uống đi.” Vân Thường ôn hòa nói.

Mạnh Thanh Hoan nhìn bát canh gừng lập tức ngơ ngác, đêm qua nàng mở cửa phòng ngồi trên ghế ngủ một đêm, tuy là mùa hè, nhưng đêm qua trời mưa trở lạnh, Dạ Quân Ly lo lắng nàng nhiễm hàn khí, cho nên cố ý chuẩn bị canh gừng đề phòng nàng cảm lạnh!

Tâm tư nam nhân này thật sự tinh tế đến như vậy.

Nghĩ thế, tâm nàng không kiềm được chua xót, nước mắt suýt nữa rơi xuống.

Nàng chớp chớp mắt, xua tan hơi ẩm nơi đáy mắt, đem bát canh gừng còn bốc hơi ấm lên uống. Bát canh gừng trong thoáng chốc đã thấy đáy, Mạnh Thanh Hoan cảm thấy thân thể thoải mái hơn rất nhiều.

“Vân Thường, Vương gia nhà các ngươi là người như thế nào?” Mạnh Thanh Hoan bỏ bát canh xuống, nghiêm túc hỏi nữ tử cẩn trọng khiêm tốn này.

Vân Thường suy nghĩ, chỉ nói một câu: “Trong mắt nô tỳ, Vương gia là chủ tử tốt nhất thiên hạ.”

Mạnh Thanh Hoan nhíu mi, hơi mỉm cười hỏi nàng: “Trước kia ngươi chắc không phải tỳ nữ đúng không? Trên người ngươi có loại khí chất thanh lãnh, làm việc cẩn trọng, không giống với tỳ nữ bình thường trong Vương phủ, thân phận trước kia của ngươi là gì?”

Vân Thường không có bất kỳ ngạc nhiên nào, rũ mắt nói: “Nô tỳ vốn là ám vệ của Vương gia, phụ trách bảo vệ an toàn cho Vương gia. Nhưng mà nhiệm vụ hiện tại của nô tỳ là bảo vệ Vương phi người.”

Mạnh Thanh Hoan chấn kinh, tuy rằng nàng nhận ra Vân Thường vô cùng khác biệt, nhưng lại tuyệt đối không thể nghĩ đến Dạ Quân Ly sẽ phái ám vệ của chính mình tới làm tỳ nữ cho nàng.

Theo nàng biết, tất cả ám vệ đều sẽ không dễ dàng lộ diện, trừ phi chủ nhân gặp nguy hiểm mới có thể ra tay. Vân Thường sở hữu võ công cao bậc nào mới có thể trở thành ám vệ của Dạ Quân Ly.

Nhưng Mạnh Thanh Hoan vẫn có một chuyện khá nghi ngờ, tiếp tục hỏi: “Bên người Vương gia đã có ám vệ bảo hộ, vì sao lại trọng thương không thể chữa trị trong trận chiến ở khe núi Thu Nham?”

Trong mắt Vân Thường hiện lên một tầng đau xót, bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt, sắc mặt luôn luôn không gợn sóng lại biểu lộ hối hận tột cùng: “Do chúng ta học nghệ chưa tinh, không thể bảo vệ tốt Vương gia, ngược lại để Vương gia liều chết mở một đường máu cho chúng ta.”

Nàng cúi đầu, sương mù mờ mịt trong mắt, đáy lòng thật lâu vẫn khó bình tĩnh lại!

Mạnh Thanh Hoan hiểu được tình huống lúc bấy giờ, nàng nhíu mày hỏi: “Lúc ấy Vương gia mang theo bên người mấy ám vệ?”

“Bốn người Phong Vân Tứ chúng ta là một tay Vương gia bồi dưỡng. Nhưng đến cuối cùng lại để cho Vương gia bảo vệ chúng ta, chúng ta vô cùng hổ thẹn với Vương gia.”

Tên của bốn người bọn họ lấy Phong và Vân đứng đầu, chia ra là Vân Ảnh, Vân Thương, Phong Ảnh, Phong Thương, mà tên thật của nàng là Vân Thương, sau khi trở thành tỳ nữ của Mạnh Thanh Hoan, Dạ Quân Ly sửa tên nàng thành Vân Thường

Bốn người bọn họ được xưng là Phong Vân Tứ Sát, là người Dạ Quân Ly tin cậy nhất, đi theo hắn ra vào vô số chiến trường.

Nhưng duy có trận đánh tại khe núi Thu Nham, bọn họ thất bại thảm hại, lúc ấy Lưu Cảnh thất lạc không rõ sống chết, Dạ Quân Ly vì bảo hộ bốn người bọn họ mà liều chết mở ra một đường máu, bọn họ mang theo Dạ Quân Ly suốt đêm chạy về kinh thành, cuối cùng Vương gia của bọn họ vẫn bị trọng thương mà bỏ mạng.

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.