Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh Đệ Nghị Sự

Phiên bản Dịch · 848 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Hai chân Mạnh Thanh Hoan mềm nhũn ngã ngồi trên ghế, nàng nhìn cơn mưa to trong bóng đêm ngoài cửa sổ, từng làn sương khói phản chiếu màu xanh của lá cây dâng lên hơi nước mờ mịt mông lung huyền ảo, phía xa xa thỉnh thoảng có tia chớp xẹt qua bầu trời, chiếu sáng đêm tối.

Bỗng nhiên nàng nhớ tới đêm hôm đó gặp được nữ nhân thần bí kia, thời tiết cũng giống như thế này.

Mạnh Thanh Hoan hít một hơi thật sâu, nàng không thể quên sứ mệnh của chính mình, sau khi cứu Dạ Quân Ly, nàng phải quay về đoạt lại tất cả mọi thứ thuộc về nàng, biết rõ thân thế của bản thân.

Nàng quyết không dây dưa với người thế giới này.

Sau khi bình tâm lại, nàng cầm lên quyển quỷ môn trận đặt trên bàn tuỳ tiện lật xem, nhưng hình ảnh kia luôn quẩn quanh trong đầu, không sao rũ bỏ được.

Mạnh Thanh Hoan lập tức nổi giận, khép sách lại lẳng lặng nhìn bóng đêm ngoài cửa. Chắc yêu nghiệt kia sẽ không trở lại đâu!

Dạ Mạch Hàn một mình uống trà trong thư phòng, không lâu sau thì nghe thấy tiếng bước chân truyền tới, hắn ngẩng đầu nhìn Dạ Quân Ly quần áo ướt đẫm, thản nhiên nhướn mày khẽ cười hỏi: “Sao thế, bị Thanh Hoan đuổi ra ngoài à?”

Dạ Quân Ly nghe thấy hắn thật tự nhiên gọi tên Thanh Hoan, trong lòng tức khắc khẩn trương lên, trước kia khi tim hắn không đập cũng chẳng cảm thấy gì, nhưng giờ thì…

Lúc trước hắn chưa bao giờ có cảm giác này!

Dạ Mạch Hàn thấy Dạ Quân Ly nhíu mày suy tư, khẽ thở dài, sai người đưa tới y phục mới cho Dạ Quân Ly: “Có chuyện gì, thay y phục đã rồi nói.”

Dạ Quân Ly nhận y phục Dạ Mạch Hàn đưa đến, bước thẳng tới phía sau bình phong, thay bộ y phục ướt đẫm ra.

Ngay lúc này nghe thấy Dạ Mạch Hàn nhẹ giọng nói: “Tam đệ, đệ thích Thanh Hoan phải không?”

Tay Dạ Quân Ly khựng lại, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh về Mạnh Thanh Hoan, nàng thông minh, bạo dạn, kiêu ngạo khó khuất phục, nhưng ngẫu nhiên cũng có tâm tư tiểu cô nương yếu ớt.

Nữ nhân kia giống như có mị lực, khiến người tâm sinh dục vọng tìm tòi nghiên cứu, làm cho tâm không khống chế được mà muốn tới gần.

Hắn thích nàng sao? Mười mấy năm nay hắn quất ngựa truy phong, tuy đã gặp qua nhiều quý nữ kinh thành, nhưng chưa một ai giống Mạnh Thanh Hoan, khiến hắn không thể nắm giữ, phảng phất như nàng sẽ biến mất ngay trước mắt.

Dạ Mạch Hàn thấy hắn trầm mặc không nói, khẽ lắc đầu: “Tam đệ, cảm nhận trong lòng không thể dối gạt bản thân. Đệ rất để ý Mạnh Thanh Hoan, có lẽ đệ nghĩ rằng đó chẳng qua là yêu cầu của đệ với nàng. Nhưng theo ta, đệ đối với nàng ấy là loại để ý giữa nam nhân và nữ nhân.”

Dạ Quân Ly thay xong y phục đi ra từ phía sau bình phong, hắn cao ngạo dựng mắt nặng nề hỏi Dạ Mạch Hàn: “Vậy nhị huynh thì sao, huynh đối với Tiểu Cửu là loại cảm giác gì?”

Dạ Mạch Hàn nâng chung trà nhẹ cười, ánh mắt trong trẻo thản nhiên: “Giống bằng hữu hoặc muội muội.” Hắn ngừng một chút, ngẩng đầu nghiêm mặt nhìn Dạ Quân Ly: “Huynh đã đồng ý với sư phụ, sau khi tìm được chủ nhân của nửa khối thông linh ngọc kia sẽ bảo vệ nàng, giúp nàng tìm được biện pháp sống lại cho đệ, đây là trọng trách của huynh.”

Tâm Dạ Quân Ly dâng lên cảm động, giọng nói nồng đậm chân thành: “Nhị huynh, cảm ơn huynh!”

Dạ Mạch Hàn khẽ động môi mỏng, thản nhiên cười: “Nếu sư phụ đã chọn huynh, nhất định có dụng ý của người. Còn nữa, trước đây mẫu thân của huynh thật có lỗi với đệ, huynh làm như vậy cũng coi như vì mẫu thân chuộc lỗi với đệ. Nhiều năm qua, đệ chưa bao giờ vì cái chết của tiên hoàng hậu mà oán hận huynh, huynh đã rất cảm kích rồi.”

Dạ Quân Ly khẽ nhíu mày, hắn ngồi xuống ghế cạnh Dạ Mạch Hàn: “Ân oán đời trước không liên quan đến chúng ta, chỉ cần huynh không phải kẻ địch, đệ nhất định sẽ chân tình báo đáp, đây là nguyên tắc của đệ!”

Dạ Mạch Hàn gật đầu, nhiều năm qua hắn vẫn luôn lẳng lặng dõi theo người tam đệ này. Tam đệ của hắn có dũng có mưu, thủ đoạn cao minh, cơ trí trầm ổn, đích thực có thể gánh vác trọng trách giang sơn xã tắc.

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.