Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đang Có Ý Này

Phiên bản Dịch · 871 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Dạ Mạch Hàn nhấp hai ngụm trà, nói về chuyện hôm nay, thoải mái cảm khái: “Việc hôm nay, tam đệ đối phó thật tốt.”

Ngày đó, Phong Nguyệt Bạch thấy Mạnh Thanh Hoan gặp nạn, lúc ấy hắn mới biết được nàng là quý nhân của chính mình, mới có thể giúp nàng hoá giải hung hiểm. Nhưng kỳ thật hắn rất rõ ràng, dù tối nay hắn không động thủ, thì với tâm cơ thủ đoạn của Dạ Quân Ly khẳng định có thể bảo vệ bản thân.

Mà hắn chẳng qua cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, làm toàn bộ cục diện này trở nên hoàn mỹ!

“Nếu không có nhị huynh trợ giúp, chỉ sợ cũng không có trò hay xuất sắc như vậy.” Trong lòng Dạ Quân Ly hiểu rõ, nếu Trương Tấn Phong còn sống, khẳng định Thái tử sẽ không thất thế.

Cho dù tra ra được vật chứng có liên quan đến Thái Tử ở Trương phủ, đến lúc đó Ngọc gia và An Quốc Công cũng sẽ đem tội trạng đổ trên đầu Trương Tấn Phong.

Hắn lúc trước bố trí cục diện cũng chỉ muốn cho Thái Tử chút giáo huấn, ai ngờ thiên ý tạo trò hay, thiếu chút nữa khiến Thái Tử mất tiền đồ, còn khiến Ngọc gia và An Quốc Công một đại một tài ngã xuống!

Dạ Mạch Hàn khẽ gật đầu, tiếp tục nói: “Thái Tử ăn thua thiệt lớn, Ngọc gia và An Quốc Công nhất định sẽ không buông tha mục tiêu. Trong bữa tiệc hôm nay Thanh Hoan đã gây chú ý, chỉ sợ…”

Dạ Mạch Hàn muốn nói lại thôi, hơi lo lắng nhìn Dạ Quân Ly.

“Đệ đương nhiên biết, nàng ở bên cạnh đệ sẽ gặp thêm nguy hiểm. Hơn nữa phụ hoàng cố ý sắp đặt đệ liên hôn với Trường Nhạc công chúa của Thánh Dương quốc, nếu đệ phản kháng, e rằng Tiểu Cửu khó giữ được tính mạng.” Dạ Quân Ly khẽ thở dài, mặt hiện vẻ bất đắc dĩ cùng lo lắng.

Hắn ngừng một chút rồi nói: “Cũng may là hiện giờ tìm được biện pháp khôi phục lại nhịp tim của đệ, như vậy đệ cũng có thể yên tâm đem nàng ấy rời xa!”

Dạ Quân Ly hiểu rõ, cục diện hôm nay không uy hiếp được đám người Ngọc gia và An Quốc Công. Tất nhiên bọn họ sẽ nghĩ hết biện pháp diệt trừ hắn, nếu hắn quá quan tâm đến Mạnh Thanh Hoan, thì sẽ đẩy nàng rơi vào vòng hung hiểm.

Việc duy nhất hắn có thể làm, là đem nàng rời đi!

Dạ Mạch Hàn thấu hiểu nỗi khổ tâm của hắn, nhưng nghĩ đến Mạnh Đức Hoài nắm được chuyện của Dạ Quân Ly, mắt lạnh trầm giọng: “Mạnh Hoài Đức này cũng không quá an phận.”

Dạ Quân Ly hừ nhẹ: “Nhị huynh yên tâm, đệ đã cảnh cáo lão ta, nếu như lão ta vẫn không biết điều, thì chỉ có một con đường chết.”

Ánh mắt Dạ Mạch Hàn sáng ngời, liếc mắt thâm ý nhìn Dạ Quân Ly.

Lại thấy Dạ Quân Ly cười nhạt: “Kỳ thật đệ tính toán đưa Tiểu Cửu về Mạnh gia còn có một nguyên nhân quan trọng khác, chính là muốn nàng tìm lại ký ức đã mất, mà có một số việc, cũng muốn nàng tự mình đối diện!”

Dạ Mạch Hàn dường như hiểu được ý tứ trong lời nói của Dạ Quân Ly, khẽ gật đầu, nhớ tới Mạnh Thanh Hoan đặc biệt và thông minh, mấy năm nay có phải nàng cũng ẩn thân?

Nàng giống như một viên ngọc thô phủ đầy bụi, vào tối hôm nay tỏa ra ánh hào quang loá mắt.

Ngoài cửa tiếng mưa rơi vẫn tiếp tục vang lên, kinh thành trải qua trận mưa gió này, ngày mai sẽ khoác lên diện mạo như thế nào? Hắn có chút chờ mong!

Một đêm mưa gió, hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, không để ý tới sắc trời đã sáng hơn, mưa cũng nhỏ dần.

Dạ Quân Ly đứng dậy, đẩy cánh cửa sổ trước hiên, ánh mắt xuyên qua màn mưa nhìn lầu các phía xa trầm giọng nói: “Sự việc tối qua, sợ rằng Lâu hồ ly đã nảy sinh nghi ngờ. Đệ ở lại trong phủ huynh cả một đêm, chắc chắn khiến y chú ý, nhị huynh, tâm tư Lâu hồ ly sâu không tưởng, huynh nhất định phải cẩn thận.”

Kính vương phủ cách Lâu tướng phủ không xa, đêm qua hắn dầm mưa đến, Lâu Vũ Thần không thể không biết.

Dạ Mạch Hàn đi đến phía trước cửa sổ cười lạnh nói: “Lâu Vũ Thần thâm hiểm khó lường, phóng mắt khắp kinh thành, cũng chỉ có người này mới có thể phân cao thấp cùng tam đệ.”

Hắn liếc mắt nhìn Dạ Quân Ly nói: “Sắp tới giờ lâm triều, tam đệ trước cùng hắn chào hỏi một câu đi.”

Khoé môi Dạ Quân Ly giương lên, híp mắt nói: “Đệ đang có ý này.”

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.