Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Ý Đêm Mưa

Phiên bản Dịch · 892 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Đang suy nghĩ, bỗng nghe thấy giọng nói không vui của Dạ Quân Ly vang lên: “Nhị hoàng huynh, đêm nay chắc sẽ không tạnh mưa, chúng ta chỉ có thể quấy rầy một đêm trong phủ của huynh, thỉnh nhị huynh chuẩn bị cho chúng ta một gian sương phòng.”

Ấn đường Mạnh Thanh Hoan khẽ động, một gian phòng? Cớ gì là một gian? Chẳng lẽ muốn nàng ở chung một phòng với yêu nghiệt này?

Mạnh Thanh Hoan bật dậy, trừng mắt oán hận Dạ Quân Ly, ai ngờ ánh mắt sắc bén của Dạ Quân Ly quét tới, khí thế của nàng lập tức giảm xuống.

Dạ Mạch Hàn là người thông minh, hắn nhếch môi khẽ cười, đứng dậy nói: “Ta lập tức phân phó quản gia đi chuẩn bị.” Ngay sau đó truyền quản gia chuẩn bị sương phòng.

Mạnh Thanh Hoan một bụng lửa giận không thể phát tiết, nhưng không thể làm trò cười trước mặt Dạ Mạch Hàn nên nàng chỉ có thể nhẫn nhịn, lát sau quản gia đến dẫn bọn họ tới sương phòng nghỉ ngơi.

Hiện giờ đã qua canh ba, bên ngoài mưa trút ngày càng lớn.

Mạnh Thanh Hoan vừa vào cửa liền lập tức bạo phát: “Dạ Quân Ly, ta đắc tội ngươi khi nào? Vì sao chỉ để Kính vương chuẩn bị một gian phòng? Ngươi hiện tại rõ ràng có nhịp tim, dù ta không ở bên cạnh ngươi cũng có thể tự do hoạt động, vì sao cứ như âm hồn bất tán quấn lấy…”

Chữ ta kia nàng còn chưa kịp nói ra, đột nhiên bị một thân ảnh đánh úp lại, nàng cảm thấy bên hông có một lực đạo nắm lấy kéo nàng vào trong lồng ngực Dạ Quân Ly, cùng với đó là đôi môi lạnh băng phủ lên môi nàng, trực tiếp ngăn lại chữ cuối cùng.

Hai mắt nàng trừng lớn, nhìn dung nhan mê hoặc chúng sinh tựa yêu nghiệt ngay trước mắt, nhất thời quên cả việc hít thở.

Tay Dạ Quân Ly tăng thêm lực đạo, kéo cả người nàng sát thêm, môi mỏng lạnh băng đã biến thành lửa nóng, triền miên bao phủ, làm đầu óc nàng trống rỗng.

Dạ Quân Ly hôn càng ngày càng sâu…

Bên ngoài mưa to tầm tã, mà trong phòng lại kiều diễm tràn đầy.

Thời điểm Mạnh Thanh Hoan thiếu chút nữa ngất xỉu vì hít thở không thông, Dạ Quân Ly mới lưu luyến buông nàng ra, mà nàng đã sớm xụi lơ vô lực, đầu óc vẫn là một mảnh trống rỗng.

Thẳng đến lúc bên tai truyền tới thanh âm trầm khàn bá đạo của Dạ Quân Ly: “Mạnh Thanh Hoan, về sau không được phép nói chuyện vui vẻ với nam nhân khác, càng không được phép không quan tâm tới ta!”

Nhớ tới khi nãy nàng cùng Dạ Mạch Hàn vui vẻ nói chuyện với nhau mà không để ý sự tồn tại của hắn, trong lòng Dạ Quân Ly lại dâng lên lửa giận vô danh.

Hắn để Dạ Mạch Hàn chuẩn bị một gian sương phòng, chẳng qua là nhắc nhở nhị huynh hắn một chút. Nữ nhân này chỉ có thể là của hắn, ai cũng đừng nghĩ tơ tưởng!

Mạnh Thanh Hoan nhanh chóng hoàn hồn, mới nhận thức được chuyện gì vừa xảy ra. Tai nàng lập tức đỏ lên, suy nghĩ cũng nhất thời rối loạn, đợi khi nàng thanh tỉnh muốn đánh người đáng giận này, mới phát hiện nàng căn bản không thể cử động.

“Dạ Quân Ly, ngươi đối xử với ân nhân cứu mạng như vậy sao?” Mạnh Thanh Hoan nổi giận, một bụng ủy khuất.

Không đúng, nàng tại sao cảm thấy ủy khuất, nàng trước kia chẳng phải cũng từng hôn Dạ Quân Ly rồi sao? Vì cớ gì… tâm tư lại loạn như vậy?

Không được, bình tĩnh, nàng cần bình tĩnh! Sau khi hoàn thành sứ mệnh nàng phải quay về, quyết không có bất kì quan hệ nào với hắn, càng không thể thất bại trên tay yêu nghiệt này.

Mạnh Thanh Hoan không ngừng tự thuyết phục mình, nàng hít một hơi thật sâu, suy nghĩ mới chậm rãi bình tĩnh trở lại, ánh mắt một mảnh trong trẻo.

Dạ Quân Ly nhận ra hô hấp hỗn loạn của nàng dần dần bình phục, hai tròng mắt thanh thuần trở lại, nữ tử này mới hồi nãy vẫn còn thẹn thùng bối rối, vì sao lại có thể khắc chế trong thời gian ngắn như thế?

Nàng dứt khoát không muốn có bất kỳ quan hệ nào với hắn như vậy sao?

Tâm hắn giờ khắc này đau thấu triệt. Dạ Quân Ly hiểu lầm ánh mắt thanh tỉnh của nàng, chậm rãi buông tay xuống, ngữ khí lạnh thấu xương: “Ta có việc muốn bàn với nhị huynh, nàng đi ngủ trước đi.”

Hắn xoay người, y phục tung mở như một đóa sen xanh trước mắt Mạnh Thanh Hoan, bóng dáng bi thương kiên định hòa vào làn mưa dữ dội.

Khóe môi Mạnh Thanh Hoan khẽ nhếch lên, muốn gọi hắn, nhưng nàng lại không cách nào mở miệng cất lên cái tên kia.

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.