Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Môn Yến (1)

Phiên bản Dịch · 984 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Lòng Mạnh Thanh Hoan chảy qua một luồng ấm áp, không ngờ Dạ Quân Ly suy nghĩ cẩn thận như vậy.

Hoàng cung là nơi nào? Bao nhiêu oan hồn tụ tập không tiêu tan! Nhỡ nàng nhìn thấy thứ gì không nên thấy trong cung, hai tròng mắt đổi màu thì khó giữ được cái mạng nhỏ của nàng.

Nàng nghiêng đầu nhìn Dạ Quân Ly, trùng hợp ánh mắt của hắn cũng nhìn đến.

Ánh mắt hai người va chạm như tạo ra lửa, trong đáy mắt xuất hiện một chút gợn sóng, gần như cùng lúc, hai người đều thu hồi tầm mắt, không khí bỗng có chút ngượng ngùng.

Mạnh Thanh Hoan cúi đầu lúng túng, chợt nghe giọng Ngọc Phi Trần truyền tới.

"Tam ca, Tam ca, huynh biết chuyện Ngự sử đài (hay còn gọi là Đô sát viện(1)) vạch tội Mạnh thượng thư chưa? Chỉ cần nhìn là biết chuyện này nhằm vào huynh, Tam ca đã có cách đối phó chưa?" Ngọc Phi Trần nhìn thấy bóng người Dạ Quân Ly vội vàng chạy tới, mặt đầy vẻ lo lắng hỏi thăm.

Dạ Quân Ly biết Ngọc Phi Trần thật sự lo lắng cho hắn, hắn giơ tay vỗ vai Ngọc Phi Trần nói: "Yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ, một lát nữa trên yến tiệc đệ không được phép giải thích giúp ta, biết không?"

Ngọc Phi Trần nhăn mày, hơi ấm ức nhìn Dạ Quân Ly, nhưng thấy vẻ mặt kiên định của Dạ Quân Ly lộ vẻ uy nghiêm, hắn không dám không nghe lời, chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, rất không tình nguyện đồng ý.

Mạnh Thanh Hoan cười một tiếng, mặc dù tính tình của tiểu công tử Ngọc gia hơi trẻ con, nhưng rất thật lòng với Dạ Quân Ly.

Ba người vừa đi vừa nói, khi đi ngang qua Điện Tuyên Chính, ánh mắt Dạ Quân Ly hơi ngừng lại, nhìn thoáng qua hướng vào đại điện.

Mạnh Thanh Hoan cũng nhìn theo, đại điện cao ngất đứng sừng sững trên bậc thềm bằng ngọc bạch thạch (2), đó là nơi tượng trưng cho vương quyền, là nơi mỗi người đàn ông đều muốn đặt chân vào.

Nhưng theo Mạnh Thanh Hoan được biết, từ khi Dạ Quân Ly chết đi sống lại vẫn không vào triều, sau khi hắn chết chức vụ của hắn đã chuyển cho người khác, có thể xem Dạ Quân Ly bây giờ là một Vương gia rảnh rỗi.

Ngọc Phi Trần nhìn Điện Tuyên Chính, giọng nói oán trách: "Tam ca, chẳng lẽ thân thể huynh vẫn còn chưa an dưỡng tốt sao? Nếu huynh lên triều, làm sao có người cả gan liều mạng mà dám hãm hại huynh chứ?"

Hắn thở dài một tiếng, ánh mắt chán nản kèm thương xót nhìn Dạ Quân Ly hỏi: "Tam ca, chuyện này có liên quan đến cha đệ không?"

Dạ Quân Ly lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh như lúc ban đầu, vừa đi vừa nói: "Chuyện này không liên quan đến Ngọc Gia, Ngự sử đài Trương Tấn Phong là người của An quốc công, mà con gái của An quốc công là Đồng Xương quận chúa có hôn ước với Thái tử. Vì tương lai con gái của mình, An quốc công nhất định phải giữ được vị trí của Thái tử, vì vậy Bổn vương là hòn đá cản đường lớn nhất của hắn!"

Mạnh Thanh Hoan ở bên cạnh lẳng lặng nghe, theo nàng biết, An quốc công là anh em khác họ, từng cùng nhau tranh giành thiên hạ với đương kim Thánh thượng, ở trong triều cũng được xem nhân vật quan trọng.

An quốc công có một con trai và một con gái, con gái Đoạn Thiên Vũ được phong là Đồng Xương quận chúa, có hôn ước với Thái tử. An quốc công muốn giữ được vị trí hoàng hậu tương lai cho con gái mình, thì chắc chắn phải diệt trừ kẻ có thể đe dọa vị trí Đông cung của Thái tử là Dạ Quân Ly!

Mạnh Thanh Hoan không nhịn được thầm than, An quốc công và Ngọc gia đều thuộc bè đảng của Thái tử, hai nhà này là gia đình dòng họ lớn, có danh tiếng ở kinh thành, làm sao có thể dễ dàng bị rung chuyển?

Nàng khẽ than thở, thu lại ý nghĩ ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy bọn họ đã tới nơi tổ chức tiệc là quan tinh đài (3).

Nhìn từ xa, trên quan tinh đài cao vút là một bóng người màu trắng đứng sừng sững, dường như đang nhìn về một nơi xa xôi, gió mát thổi thoáng qua khiến tà áo hắn khẽ lay động.

Mạnh Thanh Hoan không biết Dạ Mạch Hàn đang đứng đó nhìn cái gì, liền tò mò hỏi: "Kính Vương đang nhìn gì vậy?"

Môi mỏng của Dạ Quân Ly nhẹ nhàng nói ra hai chữ: "Lãnh cung!"

Ánh mắt hắn chùng xuống, ra hiệu cho Mạnh Thanh Hoan và Ngọc Phi Trần cứ đứng đó, một mình hắn đi về phía Dạ Quân Ly.

-----------------------

(1) Đô sát viện là cơ quan tối cao trong các triều đại Trung Quốc và Việt Nam xưa, với trọng trách thay mặt vua giám sát, đàn hặc và kiến nghị mọi hoạt động của quan lại các cấp, lẫn trọng trách giám sát việc thi hành luật pháp và thực hiện nghiêm chỉnh các quy tắc triều đình ban hành từ trung ương đến địa phương.

(2) Ngọc bạch thạch: một loại đá mang ý nghĩa may mắn và cơ hội, có tác dụng làm tỉnh táo tinh thần.

(3) Quan tinh đài: đài cao để quan sát ngôi sao, tìm hiểu tinh tượng, tiến hành chiêm tinh.

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.