Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đáng Sợ Như Vậy Sao?

Phiên bản Dịch · 910 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh Thanh Hoan ngạc nhiên.

Lâu hồ ly? Không phải chính là vị Lâu tướng đi sứ Thánh Dương quốc mà Dạ Quân Ly từng nhắc tới lúc trước sao?

Trong bụng nàng đầy nghi ngờ nhìn hai người bọn họ.

Nhưng Dạ Quân Ly lại ngồi xuống ghế gỗ hoa lê bên cạnh Mạnh Thanh Hoan, thờ ơ nói: "Trở về thì trở về, có gì ngạc nhiên?"

Ngọc Phi Trần đứng trước mặt hắn, nhìn trái nhìn phải như đề phòng cướp, cẩn thận từng chút ghé sát tai Dạ Quân Ly nói nhỏ: "Đệ nghe lén được cha và đại ca nói là Lâu hồ ly đã hòa đàm, Thánh Dương quốc định để cho Trường Nhạc công chúa tới kết thân, mà người Trường Nhạc công chúa phải gả chính là Tam ca."

Dạ Quân Ly thật sự khá bất ngờ, hắn hơi ngẩn ra, con ngươi chùng xuống, trầm giọng hỏi: "Tin tức chính xác?"

Ngọc Phi Trần vỗ ngực một cái nói: "Đệ thật sự đã liều cái mạng này mới nghe trộm được. Cha và đại ca biết Hoàng thượng định để Tam ca cưới Trường Nhạc công chúa, nên rất sợ vị trí của Thái tử sẽ lung lay, bọn họ bây giờ đang nóng nảy bực bội lắm kia kìa." Hắn vừa nói vừa đưa tay cầm miếng bánh ngọt, dựa người vào cây tử đằng ăn ngon lành.

Lông mày Mạnh Thanh Hoan hơi động đậy, Ngọc Phi Trần nói chuyện này không hề né tránh nàng, nên những lời vừa rồi nàng đều nghe được.

Thánh Dương quốc định cầu hòa, nguyện ý gả công chúa đến, theo lý thì phải gả cho Thái tử mới đúng, nhưng Hoàng thượng lại cố ý để Dạ Quân Ly cưới công chúa, rốt cuộc là ý gì?

Lòng vua khó dò, tạm thời nàng không đoán được phần sâu xa trong đó.

Dạ Quân Ly bỗng bật cười một tiếng, giọng nói hơi lạnh lùng: "Chẳng lẽ phụ hoàng đã già nên hồ đồ rồi chăng? Dạ Quân Ly ta và Thánh Dương quốc có thù không đội trời chung, muốn ta cưới công chúa Thánh Dương quốc sao, mơ tưởng!"

Nhớ đến ba vạn linh hồn anh hùng kia, trên mặt Dạ Quân Ly lại bày ra một chút bi thương. Long Đằng quân chết dưới tay mười vạn đại quân Thánh Dương quốc, thật ra cũng là chết dưới tay người của Dạ Chiêu quốc.

Rốt cuộc là ai bán rẻ hắn, bán rẻ Long Đằng quân, câu đố này đến nay hắn vẫn chưa có lời giải.

"Tam ca, huynh còn không biết Hoàng thượng làm như vậy là ý gì sao? Trong lòng người, vị trí Thái tử là của huynh đấy." Ngọc Phi Trần không hề e dè. Trong lòng ông ta, chỉ có Dạ Quân Ly mới có khả năng đảm nhiệm ngôi vị đế vương.

Dạ Quân Ly khịt mũi coi thường, vị trí thái tử này hắn muốn là có, chỉ là bây giờ chưa phải lúc.

"Khi nào Lâu hồ ly về đến kinh thành?" Dạ Quân Ly nhướng mày hỏi, mặc dù trước đây hắn đã có được tin tức rằng chuyến đi lần này của Lâu Vũ Thần rất thuận lợi, nhưng hắn không ngờ, lão hồ ly lại có thể thuyết phục Thánh Dương đế mang Trường Nhạc công chúa mà mình cưng chiều nhất, đưa đi cầu thân!

Bây giờ dưới trướng Thánh Dương đế Tiêu Tầm Dương chỉ có một con trai và một con gái, Thái tử Tiêu Tùng Lăng giấu mặt, bị bệnh lâu năm quấn thân, không chịu nổi trách nhiệm nặng nề, ngược lại thế tử của An vương rất được coi trọng.

Con gái duy nhất của Tiêu Tầm Dương là Tiêu Thủy Vân chính là khúc ruột trong lòng hắn. Rốt cuộc là nguyên nhân gì có thể để cho Tiêu Tầm Dương từ bỏ sủng ái, đưa con gái đi cầu thân chứ?

Chỉ sợ, trong việc này chứa rất nhiều ẩn ý.

"Trưa mai xa giá sẽ đến kinh thành, nghe nói Hoàng thượng có ý để cho bách quan ra khỏi thành đón tiếp." Ngọc Phi Trần trả lời.

Mạnh Thanh Hoan chậc chậc hai tiếng, cười nói: "Mặt mũi vị Lâu tướng quốc này cũng thật lớn."

"Có thể không lớn sao? Tam tẩu, chẳng lẽ tẩu không biết, ở kinh thành, hai người không nên đắc tội nhất là ai à?" Khuôn mặt Ngọc Phi Trần đầy vẻ khinh bỉ hỏi Mạnh Thanh Hoan.

Mạnh Thanh Hoan thật sự không biết.

Không đợi nàng hỏi kĩ, Ngọc Phi Trần đã tự khai ra hết: "Chính là Lâu hồ ly và Tam ca. Trong kinh thành, hai người bọn họ là nhân vật không thể đắc tội nhất."

Mạnh Thanh Hoan ngẩn ra, nhớ tới dáng vẻ sợ hãi của An Bình quận chúa và Mạnh Yên Nhiên khi nhìn thấy Dạ Quân Ly lần trước, giờ nàng đã hiểu, thì ra là có nguyên do cả.

Lâu Vũ Thần thì nàng không biết, nhưng Dạ Quân Ly thật sự đáng sợ như vậy sao?

Nàng bày ra vẻ mặt không tin, vừa tò mò vừa nghi ngờ, nhìn chằm chằm Dạ Quân Ly một lúc rồi tự lẩm bẩm: "Tại sao ta không cảm thấy như vậy nhỉ?"

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.