Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơn Giận Của Hiên Vương

Phiên bản Dịch · 897 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Ngọc Phi Trần suýt ngã quỵ, hắn vịn cây tử đằng, cắn răng nói: "Đó là vì Tam ca cưng chiều tẩu. Cũng không biết tẩu có điểm nào tốt, nhưng đệ chưa từng thấy Tam ca để ý đến cô gái nào như vậy."

Hắn lắc đầu một cái, trong lòng không hiểu rốt cuộc Mạnh Thanh Hoan có sức hấp dẫn gì?

Mạnh Thanh Hoan nghe xong câu nói này, không kìm được run rẩy, Dạ Quân Ly cưng chiều nàng? Thôi đi, nếu không phải vì bọn họ gắn bó cùng một nhịp thở, mạng sống phải nối liền với nhau thì tên yêu nghiệt Dạ Quân Ly này dễ gì nhìn nàng hơn một cái.

Nàng không muốn giải thích với Ngọc Phi Trần, dứt khoát quay đầu đi chỗ khác, tiếp tục nhàn nhã ăn bánh uống trà.

Ngồi bên cạnh, Dạ Quân Ly nhìn thấy nét mặt Mạnh Thanh Hoan đầy vẻ không quan tâm, ánh mắt không giấu được tia băng giá, hắn âm thầm nghiến răng khó chịu với phản ứng của Mạnh Thanh Hoan, chẳng lẽ lòng dạ nha đầu này làm bằng đá?

Dạ Quân Ly rất tức giận, bắt đầu mang bực tức phát lên người Ngọc Phi Trần: "Không còn chuyện gì thì nhanh quay về phủ sớm một chút đi, đừng có suốt ngày chạy qua Hiên Vương phủ của ta như vậy, nếu phụ thân và đại ca đệ phát hiện thì đệ cũng chẳng yên ổn đâu."

Lời nói rõ ràng là quan tâm nhưng Ngọc Phi Trần nghe được tự dưng lại thấy rét lạnh, hắn thầm nghĩ chắc chắn là mình đã nói sai gì đó rồi, đương nhiên là cũng không dám ở lại chọc giận tên Tam ca này nữa, vội vàng đáp một tiếng rồi chạy thật nhanh.

Mạnh Thanh Hoan cũng nhận thấy Dạ Quân Ly đang tức giận, mới vừa rồi còn êm đẹp, sao giờ lại trở mặt nhanh như vậy? Nàng len lén đánh giá Dạ Quân Ly, thấy sắc mặt hắn không tốt lắm, nàng rùng mình một cái, vội vàng đứng lên: "Vương gia, ta nhớ ra mình còn có việc, không ở đây với ngươi nữa."

Nàng mới đi được hai bước đã nghe giọng nói âm trầm của Dạ Quân Ly vang lên: "Đứng lại."

Mạnh Thanh Hoan ngượng ngập xoay người nhìn Dạ Quân Ly nhưng trong lòng thầm mắng, khi tên yêu nghiệt này thật sự lật mặt thì có vẻ mưa to gió lớn đây.

Dạ Quân Ly đi tới, thấy mặt nàng đầy vẻ không vừa lòng kèm thêm oan ức, lửa giận trong lòng lại không phát ra được.

"Đã qua ba ngày, chẳng lẽ ngươi vẫn không muốn nói cho ta biết câu trả lời?" Ngày từ Kính Vương phủ trở về, hắn đã hỏi Mạnh Thanh Hoan, Kính Vương có phải là người giật dây hay không, lúc ấy Mạnh Thanh Hoan nói với hắn là để nàng giải quyết chuyện này, chỉ cần tìm người phối hợp tốt với nàng là được.

Hôm nay đã qua ba ngày, hắn vẫn không biết kế hoạch của Mạnh Thanh Hoan là gì? Suy nghĩ của phụ nữ sâu như biển khơi, có lúc hắn cũng chẳng thể đoán ra.

"Nếu Vương gia giao chuyện này cho ta thì hãy tin tưởng ta, trong lòng ta đã có đầu mối, chỉ thiếu một bước xác nhận cuối cùng thôi." Thật ra Mạnh Thanh Hoan cũng không chắc chắn, trước mắt mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu gió đông, nàng sợ làm không tốt, gió đông sẽ đốt chính nàng.

Chỉ hy vọng lần này trời cao sẽ không đùa giỡn nàng, nếu không cái mạng nhỏ của nàng cũng thật sự chẳng giữ được.

Nàng không sợ chết, chỉ sợ mình không còn mặt mũi để quay về! Hơn nữa nếu như nàng chết, chẳng phải Dạ Quân Ly cũng không còn hy vọng sao? Nên nàng chỉ có thể đặt cược tính mạng một lần!

Đương nhiên là Dạ Quân Ly tin nàng, môi hắn hơi giật giật như muốn hỏi nàng thêm điều gì, chỉ có điều lời đến khóe miệng lại bị hắn nuốt xuống.

Xa xa Lưu Cảnh vội vã đi tới, sắc mặt có đôi chút sốt ruột. Nhưng Lưu Cảnh rất tinh ý, cũng không đến quấy rầy bọn họ.

Dạ Quân Ly biết Lưu Cảnh có chuyện quan trọng cần nói, hắn nhìn Mạnh Thanh Hoan một cái, giọng nói nhàn nhạt: "Không nên để bọn ta đợi quá lâu." Nói xong lập tức xoay người đến thư phòng.

Mạnh Thanh Hoan thấy Lưu Cảnh đi theo hắn vào thư phòng cũng biết bọn họ lại đang nghị sự, nàng nhún vai than thầm, làm Vương gia thời cổ đại thật sự không dễ dàng, mỗi ngày đều có chuyện không xử lý hết.

Nàng thở dài một tiếng, chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi thì nghe trong thư phòng truyền tới tiếng đập bàn, tiếng động rất lớn, nàng cách rất xa vẫn có thể nghe thấy.

Mạnh Thanh Hoan không kìm được nghi ngờ, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra mà có thể làm cho Dạ Quân Ly nổi giận lớn như vậy?

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.