Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Hồ Ly

Phiên bản Dịch · 920 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh Thanh Hoan đang âm thầm tự trách mình đùa lớn, lại nghe tiếng Dạ Quân Ly vang lên:

"Mỗi hành động của ta đều bị người khác theo dõi, suốt đoạn đường này ẩn vệ của ta đã trừ đi không biết bao nhiêu kẻ âm thầm theo dõi, nếu để cho bọn họ sống sót trở về, mọi thứ chúng ta đã làm hôm nay đều uổng phí." Hắn khẽ thở dài một tiếng, nhắm mắt lại, giọng nó nhỏ đi mấy phần: "Ngươi cho là Bổn vương không muốn để cho người bên cạnh được yên ổn vô lo sao?"

Mạnh Thanh Hoan không ngờ tình cảnh của Dạ Quân Ly lại như vậy, nàng quá ngây thơ rồi!

"Ngươi nói xem, ngươi còn sống rốt cuộc là có uy hiếp lớn cỡ nào cho người khác hả? Quả nhiên là yêu nghiệt, khiến người khác muốn nhanh chóng diệt trừ." Mạnh Thanh Hoan khá bướng bỉnh, chế nhạo, nhẹ nhàng thay đổi đề tài nặng nề này.

Do nàng không hiểu biết sự nguy hiểm ở thời đại này, hiểu lầm Dạ Quân Ly, nhưng nàng cũng rất sĩ diện, không muốn nói lời xin lỗi, chỉ có thể dùng một cách khác để an ủi Dạ Quân Ly.

Dạ Quân Ly tức cười, nặng nề trong lòng liền tản đi, nha đầu này, đúng là thông minh đến mức khiến người ta chán ghét.

Trên cõi đời này cũng chỉ có mình nàng dám nói hắn là yêu nghiệt.

"Đi thôi, nếu không về nghỉ thì người nào đó sẽ nói Bổn vương ngược đãi ngươi." Dạ Quân Ly cắn răng oán hận, nói rồi xoay người đi trước.

Mạnh Thanh Hoan vội vàng đuổi theo hắn, nở nụ cười hỏi: "Chẳng lẽ ngươi không muốn biết ta nhìn thấy gì ư?"

"Quỷ nữ bên người Nhị ca và Chu Chính gặp nhau, nên ngươi nghi ngờ nữ quỷ kia là Chu Ngọc Hoa, người đã qua đời ba năm trước, nàng đi theo Nhị ca, nếu không vì trả thù thì sẽ là báo ơn." Dạ Quân Ly nói ra hết suy đoán của mình, đột nhiên hắn dừng bước quay đầu nhìn Kính Vương phủ.

"Nếu như Nhị ca có ơn với Chu gia, như vậy “khốn long chi cục” trong lăng tẩm có thể là do hắn xúi giục Chu Chính làm." Ánh mắt Dạ Quân Ly xa xăm, trong lòng hơi u ám.

Là Nhị ca của hắn sao? Nếu đúng, vậy mục đích của Nhị ca là gì?

Mạnh Thanh Hoan thầm nghĩ Dạ Quân Ly đúng là yêu nghiệt, nàng không nói gì hắn đã đoán được bảy tám phần, nhưng vẻ mặt của Dạ Quân Ly rõ ràng có chút bi thương.

"Viên dạ minh châu mà hôm nay Kính Vương tặng ngươi thật không tệ, chẳng phải là ngươi cũng nên có một phần lễ vật đáp lại cho người ta? Ta cảm thấy cơ thể Kính Vương luôn không khỏe, Trường Lan lại là đồ đệ của Dược thánh, y thuật cao minh, hay là đợi Trường Lan trở về chúng ta đưa hắn cùng đến thăm Kính Vương?"

Mạnh Thanh Hoan cười hì hì hỏi hắn.

Nếu manh mối trước mắt chỉ về phía Kính Vương vậy bọn họ nhất định phải đến Kính Vương phủ!

Dạ Quân Ly thu tầm mắt về, chuyển sang quan sát Mạnh Thanh Hoan, khóe môi hắn hơi cong, lộ ra một vệt cười mê hoặc: "Mạnh Thanh Hoan, trông ngươi bây giờ giống như một con hồ ly nhỏ."

Khóe môi Mạnh Thanh Hoan co giật, hừ nhẹ nói: "Ngươi mới là hồ ly." Nàng biết Dạ Quân Ly muốn nói là nàng rất thông minh nhưng sử dụng từ hồ ly thì không được!

Dạ Quân Ly nhún nhún vai cười nói: "Không phải vừa rồi ngươi nói Bổn vương là yêu nghiệt sao?" Khuôn mặt hắn đầy vẻ vô tội nhìn Mạnh Thanh Hoan.

Mạnh Thanh Hoan bị hắn đánh bại, giờ phút này nàng không có từ ngữ gì để phản bác.

Tâm tình Dạ Quân Ly rất tốt, hắn nắm tay nàng đi về phía trước, tiếp tục nói: "Nhưng Dạ Chiêu quốc thực sự có một con hồ ly, so với hắn thì ngươi còn rất non nớt."

"Ai?" Mạnh Thanh Hoan tò mò không dứt, có thể được Dạ Quân Ly tán dương, có phải là rất xuất sắc không?

Thấy Dạ Quân Ly chỉ vào một tòa phủ đệ cách đó không xa, Mạnh Thanh Hoan nhìn sang, phía trên cửa lớn màu đỏ đang khép kín là tấm biển có hai chữ 'Tướng phủ'.

Mạnh Thanh Hoan mơ hồ không hiểu, nàng không có trí nhớ của nguyên chủ nên tất nhiên không nhớ được bây giờ Tướng quốc của Dạ Chiêu quốc là ai? Nhưng Mạnh Thanh Hoan nghĩ rằng, ngồi lên được vị trí tướng quốc nhất định là người đức cao vọng trọng.

"Hắn là Lâu Vũ Thần, Tướng quốc trẻ tuổi nhất của Dạ Chiêu quốc. Hai mươi ba tuổi ngồi lên vị trí Tướng quốc, tính đến nay đã ba năm, thành tích hiển hách, là người khéo đưa đẩy, xử lý mọi việc công bằng, chưa bao giờ liên quan đến việc tranh đoạt bè phái, rất được phụ hoàng tin sủng và triều thần tôn kính. Mọi người tặng cho ngoại hiệu Lâu hồ ly."

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.