Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Manh Mối Xuất Hiện

Phiên bản Dịch · 989 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh Thanh Hoan đã sớm hoài nghi việc mình có thể nhìn thấy những chuyện huyền linh có liên quan đến Dạ Quân Ly.

Còn nhớ lần đầu tiên nàng nhìn thấy Long Đằng quân là vì Dạ Quân Ly ôm nàng. Lần thứ hai nhìn thấy quỷ nữ bên cạnh Kính Vương cũng vậy, lần này nhìn thấy Chu Chính cũng bởi nàng tiếp xúc với Dạ Quân Ly.

Nhưng nếu nàng rời khỏi Dạ Quân Ly thì không nhìn thấy những thứ này.

Dạ Quân Ly nghe nàng nói như vậy đã sớm đoán được ý nàng, nghi ngờ hỏi: "Có phải vì thông linh ngọc trên người ta?"

Mạnh Thanh Hoan gật gật đầu nói: "Hẳn là vậy."

Thật ra Mạnh Thanh Hoan cũng nghi ngờ mọi việc đều liên quan đến thông linh ngọc, Dạ Quân Ly dựa vào nàng mới tồn tại được là bởi thông linh ngọc, nàng dựa vào Dạ Quân Ly nên có thể nhìn thấy huyền linh cũng vì thông linh ngọc.

Xem ra ngọc bội này thực sự là một món linh vật!

Nhưng trước mắt không phải là lúc thảo luận về thông linh ngọc.

"Chúng ta đi theo Chu Chính xem, rốt cuộc hắn muốn đi đâu?" Mạnh Thanh Hoan thấy Chu Chính đi xa, vội vàng kéo Dạ Quân Ly cẩn thận đuổi theo hắn.

Trên đường phố yên tĩnh, yên tĩnh một cách lạ thường, thỉnh thoảng một cơn gió lạnh thổi qua, thổi bay lá cây trên đất.

Mạnh Thanh Hoan chịu đựng cảm giác sợ hãi trong lòng, đi theo du hồn trước mặt, nàng thật sự rất khó tưởng tượng được những gì mình thấy đều là thật.

Nhưng nàng có thể xuyên không đến nơi này còn gặp một hoạt tử nhân, còn có chuyện gì không thể tưởng tượng mà nàng không thể tiếp thu đây?

Sau khi tự an ủi chính mình, tâm tình Mạnh Thanh Hoan bình tĩnh hơn rất nhiều, nàng cùng Dạ Quân Ly đi theo Chu Chính, di chuyển qua mấy con phố lớn, cuối cùng dừng trước cửa một phủ đệ.

Chỉ có điều, sau khi nhìn thấy tấm bảng treo trên cửa phủ, Mạnh Thanh Hoan đột nhiên hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Quân Ly. Thấy con ngươi sâu sắc của Dạ Quân Ly nheo lại, trong giọng nói mang theo nghi ngờ, khó xử hỏi: "Ngươi chắc chắn là nơi này sao?"

Mạnh Thanh Hoan không nói gì, nàng chăm chú nhìn chằm chằm vào phủ đệ cao ngất, khí thế kia, đèn lồng lớn màu đỏ treo cao, chiếu sáng ba chữ 'Kính Vương phủ' trên tấm biển bằng kim ti nam mộc (1) mạ vàng đặc biệt chói mắt, rực rỡ.

Chu Chính quanh quẩn trước cửa phủ, đột nhiên từ xa truyền tới tiếng báo đã sang canh ba, Mạnh Thanh Hoan thấy một bóng dáng xinh xắn màu xanh, nhẹ nhàng trốn ra từ cửa phủ.

Mạnh Thanh Hoan biết người này, đây chính là quỷ nữ đi theo Dạ Mạch Hàn, nhưng hình như quan hệ giữa nàng ta và Chu Chính không bình thường, mặc dù không biết bọn họ đang nói chuyện gì nhưng rõ ràng nữ quỷ quỳ xuống đất dập đầu lạy Chu Chính.

Mạnh Thanh Hoan thấy cảnh này, đầu óc liền lóe sáng, hơi kích động hỏi Dạ Quân Ly: "Chu Chính có con gái không?"

Dạ Quân Ly gật đầu trả lời: "Chu Chính có một đứa con gái tên là Chu Ngọc Hoa, chỉ có điều ba năm trước đã qua đời vì bệnh, lúc chết chỉ mới mười lăm tuổi."

Hắn đã xem qua tài liệu Lăng Túc đưa tới, trên đó có ghi lại cuộc đời và gia cảnh của Chu Chính.

Mạnh Thanh Hoan đột nhiên hiểu ra, suy nghĩ của nàng dần trở nên rõ ràng, hai tròng mắt của nàng hơi sáng lên, lộ vẻ kinh dị, nói với Dạ Quân Ly: "Nên thăm dò xem giữa Chu Ngọc Hoa và Kính Vương có quan hệ gì?"

Chu Ngọc Hoa chết ba năm nhưng vẫn đi bên cạnh theo Kính Vương, chuyện này thật đáng nghi, chỉ cần tra ra giữa bọn họ có quan hệ gì tất nhiên nghi ngờ có thể từ từ cởi ra.

Dạ Quân Ly thấy khóe môi Mạnh Thanh Hoan hơi nâng lên, nở một nụ cười vẻ hiển nhiên, hắn cũng nhếch môi, ánh mắt nhìn về phía Lăng Túc, giọng nói lạnh lùng: "Lập tức đi thăm dò."

Lăng Túc "vâng" một tiếng, xoay người biến mất ở trong đêm tối.

Mạnh Thanh Hoan ngạc nhiên, bây giờ là nửa đêm canh ba, không cần gấp phải như vậy chứ? Nàng bĩu môi chế giễu nói: "Làm việc cho Vương gia thật đúng là khổ cực, chẳng phân biệt được ngày đêm, không chăm sóc thuộc hạ chút nào sao? Thật là một chủ nhân lòng dạ đen tối!"

Nàng cảm thấy khá thông cảm cho Lăng Túc, cũng có chút khinh bỉ cái tên phúc hắc yêu nghiệt không xem thuộc hạ như con người này.

Dạ Quân Ly hừ nhẹ một tiếng, hắn hất áo choàng, tức giận xoay người, lạnh giọng nói: "Ngươi có biết chỉ cần ngươi chậm một bước thì có thể phí công nhọc sức không? Tối nay, đoạn đường ngươi và ta đi qua trông thì như gió êm sóng lặng, nhưng ngươi có biết, sau lưng sự yên lặng này cất giấu bao nhiêu máu tanh không?"

Mạnh Thanh Hoan hơi sửng sốt, nàng kinh ngạc nhìn bóng lưng Dạ Quân Ly, lòng như trúng một kích nặng nề.

-----------------------

(1) Kim ti nam mộc: gỗ tơ vàng, một loại gỗ quý, gần như tuyệt diệt, là loại gỗ chuyên dụng của Hoàng thất Trung Hoa ngày xưa.

-----------------------

Beta: Aland_Levaci

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.