Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Bố Trí Thế Trận

Phiên bản Dịch · 966 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Nói ra những lời vừa rồi, Mạnh Thanh Hoan lập tức có chút hối hận.

Thật ra nàng hiểu rõ, dù là thời cổ đại hay là thời hiện đại thì đều là thời đại lấy lợi ích làm đầu, người nào có ích cho mình thì người đấy có giá trị.

Nàng và Dạ Quân Ly dính dáng đến nhau chẳng qua cũng chỉ vì lợi ích mà thôi, nếu không có thứ quan hệ lợi ích này, cho dù sống hay chết thì ai quan tâm chứ?

Khóe môi Dạ Quân Ly động đậy, nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng đã bị Mạnh Thanh Hoan giành nói trước.

"Phong Nguyệt Bạch có thành kiến với ta, vì vậy những lời hắn nói hẳn nhiên là cố ý làm ta sợ. Bỏ đi, không nói chuyện này nữa. Ngươi còn chưa nói với ta về việc đã tra ra người bố trí “khốn long chi cục” đúng không?" Mạnh Thanh Hoan cũng không muốn “ôm rơm nặng bụng”, nên khéo léo chuyển đề tài.

Người ta thường nói nếu là phúc thì không phải là họa, còn nếu là họa thì tránh cũng không khỏi. Nếu lời của Phong Nguyệt Bạch là thật thì chỉ sợ nàng muốn tránh cũng không được, đặc biệt nàng còn không có ký ức của thân thể này.

Huống chi, nàng luôn tin tưởng vào năng lực của Dạ Quân Ly, hắn có thể bảo vệ nàng, vậy nên nàng mới không muốn tiếp tục buồn lo vô cớ.

Dạ Quân Ly thấy sắc mặt Mạnh Thanh Hoan từ ủ dột dần dần sáng sủa hơn, hắn cảm thấy tâm lý của nữ tử này cực kỳ cứng cỏi.

Nếu đối với hắn, nàng chỉ là người có quan hệ không mấy quan trọng, thì có lẽ đúng như lời nàng nói, hắn cũng sẽ không để tâm đến thế.

Nhưng trời cao khiến bọn họ dính dáng tới nhau, vậy hắn nhất định phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ nàng.

Dạ Quân Ly xua đi những tâm tư trong lòng, ngồi xuống chiếc ghế làm bằng gỗ lê bên cạnh, thuận tay bưng chén trà bằng sứ tráng men xanh ở trên bàn, nhấp một ngụm, chậm rãi nói: "Lăng Túc đã điều tra được, Chu Chính, tổng quản thợ thủ công phụ trách tu sửa Thanh lăng là kẻ đáng ngờ nhất, chỉ có điều vào ba ngày trước, người này phát bệnh nặng nên đã qua đời."

Mạnh Thanh Hoan trầm tư một chút, ngẩng đầu hỏi: "Gia cảnh của Chu Chính thế nào?"

Dạ Quân Ly đặt chén trà xuống, tùy ý sửa ống tay áo, trả lời: "Tổ tiên của Chu Chính từng là thợ thủ công cho lăng tẩm hoàng gia, nhưng về sau gia tộc lại sa sút, đến nay đã không thể phục hồi được như trước. Nhưng vì bổn vương chết quá đột ngột, không kịp xây lăng tẩm mới, chỉ có thể trùng tu lại Thanh lăng bỏ hoang trước đây, rồi hạ táng ở đó, do đó mới cho gọi Chu Chính đến tu sửa lăng mộ."

Mạnh Thanh Hoan lẳng lặng nghe, nhìn ngón tay Dạ Quân Ly nhẹ nhàng gõ vào lưng ghế, tư thái của hắn vừa lười biếng vừa thoải mái, gương mặt tuấn mỹ như yêu nghiệt hiện lên chút biểu cảm nhàn nhạt, hắn chỉ cần ngồi như vậy cũng đã đẹp như một bức tranh thủy mặc.

Mạnh Thanh Hoan vội vàng tập trung suy nghĩ, sức mê hoặc của nam nhân này đúng là quá lớn.

Dạ Quân Ly hơi ngước mắt lên, Mạnh Thanh Hoan đột ngột cúi thấp đầu, hai tai nàng đỏ lên, cặp môi mỏng của hắn hơi mím lại, lan tỏa một ý cười không dễ phát hiện, sau đó bình tĩnh nói tiếp.

"Phổ An giám giao lại bản đồ vẽ địa cung cho Chu Chính, sau đó người của Phổ An giám cũng đến kiểm tra qua, bố trí không có vấn đề gì. Trước khi phong tỏa địa cung, Chu Chính từng một mình đi vào kiểm tra, bởi vậy người đáng ngờ nhất... là hắn. Hơn nữa trên tường lại được vẽ bằng chu sa, trong khi vốn dĩ phải dùng ngân sa, vì hai loại này cực kỳ giống nhau, nên người của Phổ An giám không phát hiện ra.

"Quan trọng nhất là Chu Chính cực kỳ am hiểu về bích họa. Bích họa của Thanh lăng địa cung cũng là do hắn vẽ, hắn đã vẽ tranh mấy chục năm, không thể không phân biệt được chu sa và ngân sa. Tất cả các dấu hiệu đều cho thấy đó chính là người khả nghi nhất. Nhưng hắn lại không giao thiệp với người trong quan trường hay người trong hoàng tộc, vậy nên không tra được ai đứng sau chuyện này.

Dạ Quân Ly nói ra hết các tin tức lớn nhỏ thu thập được, hắn khẽ nhướng mày nhìn bộ dạng suy tư của Mạnh Thanh Hoan.

"Vương gia đã quên điểm quan trọng nhất rồi, nếu có kẻ sai khiến Chu Chính bố trí “khốn long chi cục”, vậy rõ ràng đó là một người cực kỳ am hiểu về phong thủy. Ta nghĩ, những người hiểu cặn kẽ về thuật phong thủy ở Dạ Chiêu quốc này, hẳn là không nhiều chứ?" Ánh mắt Mạnh Thanh Hoan sáng ngời, nhìn Dạ Quân Ly, cười.

Nhưng cuối cùng nàng lại bổ sung một câu: "Tuy nhiên, người này che giấu rất kỹ, vì vậy chúng ta cũng không dễ tra ra được.”

-----------------------

(1) Chu sa, ngân sa: tên các loại khoáng vật trong tự nhiên

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.