Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thống Nhất Thiên Hạ

Phiên bản Dịch · 1031 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------------

Mạnh Thanh Hoan nhăn mày, trừng mắt nhìn Dạ Quân Ly, sự thật là nàng không tinh thông thuật xem tướng, những lời nàng vừa nói chỉ là giảo miệng, ra sức suy nghĩ nói lời hay ý đẹp lấy lòng tên yêu nghiệt này, không ngờ Dạ Quân Ly quả nhiên là một con hồ ly, đương nhiên là hắn không tin!

Nếu như hắn đã muốn chơi cùng nàng, vậy thì cứ việc đến đây, thử xem nàng có thể khiến tên cáo già này tâm phục khẩu phục hay không!

“Được, mời Vương gia viết một chữ.” Mạnh Thanh Hoan kìm nén lửa giận trong lòng, hừ nhẹ một tiếng, âm thầm nhắc nhở bản thân, muốn đối phó loại người hỉ nộ vô thường (1) này, nhất định phải kiên nhẫn.

Dạ Quân Ly nhíu mày suy nghĩ, sau đó dùng ngón tay nhúng vào nước trà, viết ra một chữ “chính” trên mặt bàn.

Mạnh Thanh Hoan chăm chú nhìn cách mà Dạ Quân Ly viết chữ “chính”, trong đầu lần lượt hóa giải từng nét bút: “Chính: là người chính trực, không bị lay động. Mà chữ “chính” là do chữ “nhất” và chữ “chỉ” tạo thành. Chữ “nhất” ám chỉ sự thống nhất, “nhất” kết hợp với “chỉ” có ý là: tất cả sự chiến đấu đều là vì thống nhất thiên hạ!”

Nàng vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Quân Ly, thấy lông mày của hắn hơi nhướng lên thành hình vòng cung, trong đáy mắt thoáng qua một tia rực rỡ. Con ngươi Mạnh Thanh Hoan hơi nhìn xuống, nàng nghĩ về những lời giải thích của mình vừa rồi, đó có lẽ cũng chính là tâm nguyện trong lòng của Dạ Quân Ly.

Thống nhất thiên hạ!

Thân là người trong hoàng thất, là kẻ đứng trên bao người, ai lại không muốn sở hữu thiên hạ? Chỉ có điều, con đường này dễ dàng đi như vậy sao?

Mạnh Thanh Hoan đang tự vấn, chẳng biết hóa giải như thế có hợp tâm ý của hắn không, thì nghe bên ngoài truyền đến giọng nói của một nữ tử: “Nô tỳ Vân Thường cầu kiến.”

“Vào đi.” Dạ Quân Ly thu ống tay áo lại, giọng nói lạnh lùng.

Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu, thấy một nữ tử mặc áo tím bưng y phục cùng với dụng cụ rửa mặt bước vào, nàng ta cúi đầu, hơi uốn gối hành lễ.

Hầu gái này tên là Vân Thường, nhưng nàng ta tạo cho Mạnh Thanh Hoan cảm giác rằng đây không phải là một cô gái bình thường, nhưng nhất thời lại không thể nói rõ lý do.

“Vân Thường, kể từ hôm nay ngươi sẽ chăm lo tất cả những thứ liên quan đến sinh hoạt thường ngày và cả bảo vệ sự an toàn của Vương phi.” Giọng nói của Dạ Quân Ly lộ rõ tư chất của một bậc đế vương, khiến người nghe cảm thấy sợ hãi.

“Vâng.” Vân Thường gật đầu, ngay sau đó đi tới chỗ Vương phi, quỳ gối nói: “Vương phi, để nô tỳ hầu hạ người thay y phục.”

Mạnh Thanh Hoan nhíu mày, sao nàng lại trở thành Vương phi của Dạ Quân Ly rồi chứ?

Mang theo sắc mặt không vui, nàng nhìn về phía Dạ Quân Ly chất vấn hắn: “Không phải hôm qua chúng ta đã nói chuyện rồi sao? Vương phi của ngươi là người khác, không phải ta, mời Vương gia giải thích rõ ràng, bây giờ ta chỉ là khách quý trong phủ của ngươi mà thôi, không nên để người khác hiểu lầm.”

Sở dĩ nàng đến được cái vùng đất này, hoàn toàn là do sự tính toán của người khác. Trước mắt nàng chỉ muốn cứu sống Dạ Quân Ly, sau đó tìm cách trở về, giành lại tài sản của cha mẹ, kế thừa di nguyện, nên nàng không muốn dây dưa vướng mắc với người ở đây, đặc biệt đối phương còn là một tên yêu nghiệt tâm tư sâu sắc!

Dạ Quân Ly đứng lên, khóe môi hắn ngậm một vệt cười xa xăm, đi về phía Mạnh Thanh Hoan, cúi người lại gần hỏi: “Ngươi gặp qua nữ khách nào lại ngủ trong phòng chủ nhà chưa, hả?”

Khi câu nói kết thúc, hơi thở nguy hiểm phả đến, khiến người ta không lạnh cũng run.

Theo bản năng, Mạnh Thanh Hoan ngoảnh mặt né tránh, ai ngờ Dạ Quân Ly lại hống hách ôm eo, kéo nàng lại gần, khiến Mạnh Thanh Hoan không có cách nào tránh né.

Mạnh Thanh Hoan rất tức giận, tên nam nhân giở trò vô lại này quả nhiên là muốn chết, nhưng thật đáng thương, bây giờ nàng như con cừu non sắp bị giết, không thể phản kháng. Nàng cắn răng tức giận, trừng mắt hỏi Dạ Quân Ly: “Dạ Quân Ly, rốt cuộc là ngươi muốn thế nào?”

Dạ Quân Ly nheo mắt cười, khóe môi nhẹ nhàng lướt qua bên tai Mạnh Thanh Hoan, với giọng tà mị, hắn nói:“Mạnh Cửu Nhi, à không… Mạnh Thanh Hoan, ngoại trừ bổn vương ra, ngươi cho rằng trên đời này còn có người dám cưới ngươi sao? Đặc biệt, ngươi còn là… yêu tinh chuyển thế!”

Khuôn mặt Mạnh Thanh Hoan đầy vẻ khinh bỉ, nàng thật sự muốn nhạo báng tên Dạ Quân Ly này, đừng tưởng rằng lấy lý do nàng là yêu tinh chuyển thế thì hắn có thể khống chế nàng, bà cô đây đến từ thế kỷ 21, ở đây không ai dám cưới nàng, nhưng một khi về được quê nhà thì chắc chắn khác.

Nàng còn chưa có cơ hội phản bác, đã nghe ngoài cửa truyền đến giọng nói của Lăng Túc: “Vương gia, Kính Vương điện hạ cùng Ngọc tiểu công tử và Phong công tử tới, bây giờ bọn họ đang ở phòng khách.”

------------------------

(1) hỉ nộ vô thường: chỉ những người có tính cách lúc vui lúc buồn, thay đổi tính cách một cách bất thường

------------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.