Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảnh Ngộ Của Hiên Vương

Phiên bản Dịch · 988 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------------

Mạnh Thanh Hoan cảm thấy khá khó chịu, là người sinh ra trong hoàng thất, thì dù muốn hay không cũng đều phải tranh giành ngôi vị hoàng đế, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, thăm dò hỏi: “Là Thái tử sao?

Dạ Quân Ly nhướng mày, giọng nói nhỏ đi rất nhiều: “Mẫu thân của Thái tử là Ngọc quý phi, là người đang được sủng ái nhất, ca ca của bà ta chính là Đại tướng quân trấn quốc đương triều, nắm trong tay một nửa binh quyền của Dạ Chiêu Quốc.”

“Ta nghi ngờ chuyện Long Đằng quân bị tiêu diệt có liên quan đến Ngọc gia. Vì trước khi ta xuất chinh, Phụ hoàng đã đồng ý, đợi ngày ta trở về sẽ cho ta làm chủ Đông cung. Vì vậy, kẻ không hy vọng ta sống sót trở về nhất chỉ có Ngọc gia mà thôi!”

Nhắc tới Ngọc gia, ánh mắt Dạ Quân Ly ánh lên một tia tàn bạo.

Mạnh Thanh Hoan dễ dàng nhận ra, Dạ Quân Ly dường như cực kỳ căm ghét Ngọc gia.

“Vậy huynh đệ khác của ngươi thì sao? Bọn họ không nằm trong dạng tình nghi sao?” Mạnh Thanh Hoan nghi hoặc hỏi hắn.

Dạ Quân Ly thở dài, từ từ nói: “Phụ hoàng có năm người con, nhưng chỉ còn 3 người sống sót, đó là nhị ca, ta và ngũ đệ.”

“Nhị ca Dạ Mạch Hàn được sắc phong làm Kính Vương, mẫu thân của hắn là Cố thị, hoàng hậu đầu tiên của phụ hoàng, vì hạ độc hại chết mẫu hậu ta mà bị phế, hiện giờ đang bị giam trong lãnh cung. Theo lẽ thường mà nói, ta với nhị ca quả thật có mối thù không đội trời chung, nhưng……”

Hắn ngừng lại một lát, hơi cau mày, lại tiếp tục nói: “Từ nhỏ nhị ca đã thường xuyên ốm đau, thân thể yếu kém lại mắc nhiều bệnh, quanh năm chỉ ru rú trong nhà, tính tình dịu dàng nhã nhặn, từ trước đến nay chưa bao giờ tham dự việc trong triều đình, càng không can thiệp vào cuộc chiến giữa ta và ngũ đệ. Mẫu thân huynh ấy bị phế hậu, gia tộc Cố thị cũng bởi vậy mà lụi bại, phải rời khỏi kinh thành. Cho nên, nhị ca không có khả năng ám sát ta.”

Thông qua lời nói của Dạ Quân Ly, Mạnh Thanh Hoan có thể khẳng định, hắn ta dường như tin chắc, bây giờ chỉ có Thái Tử và Ngọc gia là kẻ địch của hắn, còn đối với vị Kính Vương điện hạ này, hắn dường như không chút lo sợ gì.

Nhưng Mạnh Thanh Hoan lại không cảm thấy như vậy, có thể là do đã xem quá nhiều tiểu thuyết và phim ảnh, nên nàng cho rằng những người càng có vẻ như không có khả năng tranh chấp, lại càng là kẻ có khả năng đâm sau lưng người khác nhất.

Nhưng tất cả chỉ là phỏng đoán của chính nàng, hơn nữa với trí thông minh của Dạ Quân Ly, nếu Kính Vương có gì bất thường, hắn không thể không phát hiện.

Mạnh Thanh Hoan ngáp một cái, mới chỉ trải qua ngày đầu tiên ở thế giới này đã khiến nàng gặp phải nhiều chuyện như vậy, thật là mệt. Nghĩ đến vô số bí ẩn mà nàng gặp phải, tất cả vẫn cần nàng giải quyết từng cái một, có điều ngay giờ phút này nàng không có tinh thần nghĩ đến bất kỳ thứ gì nữa, vì hai mí mắt nàng đã nặng như hai hòn đá rồi.

Dạ Quân Ly thấy nàng buồn ngủ như vậy, lời nói trên môi vô hình dịu dàng đi vài phần: “Bây giờ cũng không còn sớm nữa, ngủ đi.”

Hắn cũng không biết tại sao hắn lại nói với nàng những chuyện đó, có lẽ nữ tử này tạo cho hắn cảm giác đặc biệt thân thiết, nên hắn mới có thể tâm sự với nàng như vậy.

Từ trước đến nay, hắn thật sự chưa từng có cảm giác này, hắn thật sự cảm kích thần tiên đã đưa nàng đến bên hắn.

Mạnh Thanh Hoan đã sớm quên việc “bảo vệ chủ quyền”, nàng mơ hồ đáp một tiếng, rồi đổ xụp xuống cái gối trên giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Dạ Quân Ly yên lặng nhìn nàng ngủ, nghĩ đến những việc xảy ra trong ngày hôm nay.

Hắn đưa tay sờ lên ngực của mình, nơi đó chỉ còn là một mảnh lạnh lẽo yên tĩnh, ánh mắt hắn hơi hạ xuống, nhìn vào nửa miếng ngọc trên ngực Mạnh Thanh Hoan.

Rốt cuộc là trên người nữ tử này ẩn giấu bí mật gì? Vì sao thần tiên lại đưa nàng ấy đến cứu hắn? Tất cả chỉ là trùng hợp hay là vận mệnh đã an bài.

Quá nhiều nghi vấn mà Dạ Quân Ly muốn có đáp án, hắn nhẹ nhàng nâng đầu nàng lên, cẩn thận gỡ ngọc bội trên người Mạnh Thanh Hoan xuống, định tìm một sợi dây buộc lại giúp nàng, nhưng hắn mới cầm mảnh ngọc xoay người đi vài bước, bỗng cảm thấy khó thở.

Dạ Quân Ly vội vàng đem ngọc bội trả lại cho Mạnh Thanh Hoan, bấy giờ hơi thở của hắn mới dễ chịu hơn nhiều.

Dạ Quân Ly khá sửng sốt, hắn nhận ra rằng: nếu Thông Linh Ngọc này rời khỏi Mạnh Thanh Hoan, thì cũng sẽ vô dụng đối với hắn. Ngược lại, nếu Mạnh Thanh Hoan không có Thông Linh Ngọc thì nàng ta cũng chẳng làm được gì.

Xem ra người mà hắn phải bảo vệ không chỉ có Mạnh Thanh Hoan mà còn là Thông Linh Ngọc trên người nàng!

------------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.