Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyện Cổ Tích Toàn Là Lừa Gạt

Phiên bản Dịch · 914 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------------

Mạnh Thanh Hoan nghĩ rằng bản thân mình quả thật là có tinh thần cống hiến, nàng quen tên yêu nghiệt này, cùng lắm, cũng chỉ mới một ngày, vậy mà nàng đã trao nụ hôn của mình cho hắn những hai lần.

Trong truyện cổ tích đều là hoàng tử hôn cho công chúa tỉnh lại, tại sao khi nàng đến nơi này thì mọi chuyện lại đảo ngược thế này?

Haiz, quả nhiên truyện cổ tích toàn gạt người!

Nàng đang suy nghĩ miên man, đột nhiên có một đôi bàn tay to lớn ôm chặt lấy nàng, Mạnh Thanh Hoan mở to mắt, nhìn thấy đáy mắt của Dạ Quân Ly chập chờn một mảnh sáng mơ hồ.

Lúc này môi nàng còn đặt trên môi hắn, nàng chớp chớp mắt, tìm cách thoát ra, Dạ Quân Ly đột nhiên xoay người đè lên người nàng.

Bốn mắt nhìn nhau, hơi thở 2 người hòa vào nhau, trái tim Mạnh Thanh Hoan loạn nhịp, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nam nhân yêu nghiệt kia.

Giống như lần trước, Dạ Quân Ly không làm gì quá giới hạn nhưng dường như hắn đang hút thứ gì đó trên người nàng.

Mạnh Thanh Hoan không cách nào nhúc nhích được, chỉ có thể lẳng lặng nhìn hắn.

Một lát sau, hô hấp của Dạ Quân Ly trở nên dễ dàng hơn một chút, hắn lắc đầu bất đắc dĩ, cười khổ sở: “Xem ra sau này, bổn vương thật sự không thể rời khỏi ngươi rồi. Khi ngươi ở bên cạnh, ta cảm thấy hô hấp của mình thoải mái và dễ chịu, giống như ta vẫn còn là một người sống vậy. Một khi ngươi rời đi, thân thể ta liền bị tổn thương, thân thể ta giống như không có linh hồn, không thể tự do cử động.”

Mạnh Thanh Hoan sửng sốt khi nghe thấy điều đó, nàng không biết tại sao lại như vậy, nhưng bây giờ thứ nàng quan tâm là chuyện những thái y bắt mạch cho hắn lúc nãy.

Nàng thấy Dạ Quân ly còn vẫn duy trì tư thế không đứng đắn này, nàng nhíu mày ho nhẹ một tiếng, duỗi tay đẩy hắn ra.

Mạnh Thanh Hoan ngồi dậy, ném cho Dạ Quân Ly một cái liếc mắt, tức giận hỏi: “Chuyện vừa rồi là sao? Không lẽ những thái y mà Hoàng Thượng mang đến đều là người của ngươi?”

Ánh mắt Dạ Quân Ly lạnh đi vài phần, trầm giọng nói: “Lúc ở trong lăng mộ, ta biết cơ thể mình không có nhịp tim, nên đã âm thầm cho người mời Trường Lan trở về, hắn là học trò của Dược Thánh, không chỉ có y thuật uyên bác mà còn tinh thông các phương pháp điều chế mới lạ.”

“Hắn có một loại kỳ dược (một loại thuốc kỳ lạ) có thể thay đổi mạch đập, thuốc này thường được dùng để qua mắt kẻ địch, cho dù là người đã chết, nuốt thứ thuốc này vẫn có nhịp tim như bình thường. Cho dù đại phu có giỏi đến mức nào cũng không thể dò ra manh mối. Nhưng thứ thuốc này lại cực kỳ tổn hại thân thể, đã vậy dược hiệu cũng chỉ có một canh giờ!”

“Thì ra là thế, cũng may là ngươi suy nghĩ chu đáo, nếu không hôm nay chắc chắn không cách nào thoát nạn được. Đúng rồi, ngươi đã chết mấy ngày rồi?” Mạnh Thanh Hoan tò mò hỏi hắn.

“Bảy ngày.” Dạ Quân ly liếc nàng một cái, đột nhiên cười nhẹ một tiếng, hỏi: “Có phải là ngươi cũng cảm thấy phụ hoàng sắc lập Thái Tử quá đột ngột đúng không? Hài cốt của ta còn chưa lạnh, người đã không chờ được mà sắc lập Thái Tử!”

Mạnh Thanh Hoan ngẩng đầu nhìn khuôn mặt phảng phất chút cười cợt của Dạ Quân Ly, trong lòng nàng có chút nặng nề, những việc vừa rồi thật sự khiến nàng không tránh khỏi nghi ngờ.

Cách tốt nhất mà một người cha yêu thương con mình chính là bảo vệ, không để hắn trở thành mục tiêu của người khác hay phải luôn cần kề tử thần.

Dạ Đình Giang tuyệt đối không phải là loại người đơn giản.

“Sinh ra trong gia đình Đế vương, có thể tìm đâu ra chân tình chứ? Suy nghĩ của Vương gia nhạy bén như vậy, sao lại không biết được? Chuyện quan trọng trước mắt là làm như thế nào để cứu được ngươi và điều tra được nguyên nhân Long Đằng quân bị tiêu diệt cùng lý do mà ta có thể nhìn thấy những chuyện kỳ lạ.”

Mạnh Thanh Hoan xoa xoa đầu mình, nói tiếp: “Còn nữa, Vương gia hãy điều tra thêm về cái chết của ta, xem có ẩn tình gì không? Tại sao đầu ta lại bị thương đến mức mất ký ức, ta có kẻ thù gì hay không, tất cả phải điều tra rõ! Đúng rồi, tên ta là gì nhỉ? Ta có người thân không?”

Mạnh Thanh Hoan liên tục hỏi rất nhiều vấn đề, đôi mắt trong suốt và linh hoạt nhìn Dạ Quân Ly.

Cánh môi Dạ Quân Ly hơi nhếch lên, đôi mắt hơi híp lại, ánh mắt hẹp dài gợn lên thâm ý đánh giá Mạnh Thanh Hoan.

----------------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.