Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Phi Của Người Là Ai?

Phiên bản Dịch · 865 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------------

Mạnh Thanh Hoan bị hắn nhìn như vậy, cảm thấy không được tự nhiên, nàng bất giác rụt cổ và cau mày, không ngờ lại nghe Dạ Quân Ly cười ha hả, thẳng thắn nói: “Nha đầu ngươi rất thú vị.”

Mạnh Thanh Hoan bĩu môi, muốn mắng hắn, có mà ngươi thú vị.

Có thể thấy được tên Vương gia này đúng là một tên yêu nghiệt, ngay cả Thái Tử hắn cũng dám trêu đùa, cả Hoàng Thượng còn chẳng là gì trong mắt hắn, nàng vẫn nên để ý hắn một chút thì tốt hơn.

“Ngươi là thứ nữ của Mạnh thượng thư, thường được gọi là Cửu tiểu thư, năm nay vừa tròn mười tám tuổi. Mẫu thân ngươi là vợ lẻ, năm năm trước đã qua đời vì bệnh, ngươi còn có tám cô chị, thân phận như vậy chắc ngươi cũng có thể hình dung, tuy là tiểu thư nhưng ngày thường đều bị người ta ức hiếp, cuộc sống trôi qua không mấy dễ dàng. Thậm chí ngay cả một cái tên đàng hoàng ngươi cũng không có, bởi vì ngươi đứng hàng thứ chín, nên người nhà đều gọi ngươi là Mạnh Cửu Nhi.”

Dạ Quân Ly dừng một chút, nhìn về phía Mạnh Thanh Hoan nói tiếp: “Có lẽ, ngươi cũng chỉ là một quân cờ trong tay phụ thân mình.”

Mạnh Thanh Hoan nghe hắn dùng từ “cũng”, trong lòng không khỏi có chút chua xót. Không phải vì chính mình, mà là vì Dạ Quân Ly.

Nàng cười cợt, che dấu nỗi bi thương trong lòng: “Xem ra cuộc sống trước kia của ta cũng không quá tốt đẹp, nhưng bây giờ ta lại có một vị Vương Gia làm chỗ dựa. Từ hôm nay trở đi, ta không còn là Mạnh Cửu Nhi, ta là…… Mạnh Thanh Hoan, nghĩa là một sự vui sướng thật lớn! Ta muốn những kẻ từng bắt nạt ta, lợi dụng cái chết của ta đều phải trả giá thật đắt.”

Mạnh Thanh Hoan chẳng có mong ước to lớn gì, hiện giờ nàng không có ký ức của nguyên chủ, nên chỉ có thể chờ đợi đến lúc những ký ức kia được khôi phục.

Thật ra những gì nàng nói vừa nãy, tất cả đều là nói cho Dạ Quân Ly nghe, nàng tin Dạ Quân ly trong sạch.

Dạ Quân Ly hơi sững sờ, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Thanh Hoan, lẩm bẩm tên nàng: “Thanh Hoan, đúng là một cái tên hay. Ngươi yên tâm, từ hôm nay trở đi bổn vương sẽ bảo vệ ngươi.”

Mạnh Thanh Hoan bĩu môi, cố nén cười, chế nhạo nói: “Hoạt Tử Nhân như ngươi làm sao bảo vệ được ta, ta bảo vệ ngươi còn tạm nghe được.”

“Nha đầu, ngươi thật to gan.” Dạ Quân Ly quát nàng.

Mạnh Thanh Hoan được đà lấn tới, vỗ vỗ ngực: “Ta là người được thần tiên phái tới, chẳng lẽ lại sợ ngươi sao?”

“Ngươi……” Dạ Quân Ly vừa tức vừa buồn cười, nhưng gương mặt không biểu hiện gì. Hắn sống hai mươi bốn năm trên đời, đây là lần đầu tiên hắn bị một nữ tử khiêu khích như thế, không ngờ lại có hảo cảm lạ lùng.

Tiếng của Trường Lan truyền đến từ ngoài cửa: “Mạnh cô nương, Vương gia tỉnh rồi sao?”

Dạ Quân ly đứng dậy mở cửa phòng, Trường Lan và Lăng Túc thấy Dạ Quân Ly bình yên vô sự, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm. Sau đó, Trường Lan lại thở dài: “Dù không có bất trắc gì thì sau này cũng không thể tùy tiện dùng Quy Nguyên Đan, trước mắt coi như đã thoát một nạn.”

“Ta biết.” Dạ Quân Ly xoay người ngồi xuống trước bàn, Trường Lan và Lăng Túc cùng tiến vào.

Bọn họ thấy Mạnh Thanh Hoan đi tới, nhanh chóng chắp tay hành lễ: “Đa tạ ơn cứu giúp của Mạnh cô nương.”

“Các ngươi cũng thật là kỳ lạ, chính hắn không cảm tạ ta, lại để các ngươi làm thay, quả nhiên cái tôi của Vương gia quá lớn.” Mạnh Thanh Hoan vừa nói vừa khinh khỉnh liếc Dạ Quân Ly một cái.

Lăng Túc nghe những lời này, trái tim nhỏ bé của hắn run rẩy, hắn đang chờ Vương gia nhà hắn tức giận, ai ngờ lại nghe được giọng nói dịu dàng của Dạ Quân Ly: “Ngươi là Vương phi của bổn vương, chúng ta đều là người một nhà, nói ra chữ “cảm tạ” như vậy chẳng phải là khách khí quá sao?”

Mạnh Thanh Hoan thoáng run, người nổi đầy da gà, nàng ngồi xuống đối diện hắn, trừng mắt: “Ai là Vương phi của ngươi? Hoàng Thượng nói ngươi có nghe rõ không vậy? Vương phi của ngươi là một người khác, ngươi cũng đừng hòng bắt ta làm thiếp. Ta chỉ muốn một vợ một chồng, sau này nếu ta có gả cho ai, tên đó mà dám trêu hoa ghẹo nguyệt, lão nương ta sẽ một đao kết thúc hắn.”

----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.