Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Mộc Tuyệt

Phiên bản Dịch · 971 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Đau đớn của Dạ Quân Ly được hóa giải rất nhiều, hắn bất lực cười nói: "Cũng không biết là ta trúng loại độc gì, nhưng nó vô cùng lợi hại, cứ cách một lúc lại muốn nổi lên cơn đau một lần."

Mạnh Thanh Hoan nghe vậy, hết sức hoảng sợ, hai người đi cùng với nhau, Dạ Quân Ly bị trúng độc nên phát tác nhiều lần như vậy, nhưng nàng lại không hề nhận ra sự khác lạ nào.

Yêu nghiệt này sao có thể nhận nhịn được những thứ này chứ?

"Trường Lan, ngươi nhanh xem cho hắn." Mạnh Thanh Hoan nói rồi, vội vàng đứng dậy, đỡ Dạ Quân Ly nằm xuống trên giường, nàng vẫn ở một bên nắm tay như bảo vệ hắn, không cho Dạ Quân Ly ngất đi.

Trường Lan biết Dạ Quân Ly bị thương, nhưng không biết hắn trúng độc, nhưng hiện tại Dạ Quân Ly không có mạch đập, hắn cũng không thể bắt mạch được, chỉ có thể xem vết thương trước.

Hắn cởi y phục trên người Dạ Quân Ly ra, lộ ra vết thương đằng sau lưng, vết thương đang chầm chậm khép lại, nhưng xung quanh vết thương là một mảnh màu đen đỏ, hết sức đáng sợ.

"Ta muốn lấy máu để nghiệm độc, người cố chụi đựng một chút." Trường Lan dặn dò Dạ Quân Ly một tiếng, lập tức rút dao găm đeo trên người, đâm vào vết thương sắp khép miệng, để máu đen chảy ra, hắn dùng cốc uống trà hứng lấy huyết dịch, sau đó nhẹ nhàng đưa lên mũi ngửi.

Mạnh Thanh Hoan sốt ruột nhìn Trường Lan, thấy hắn vô cùng cẩn thận kiểm tra loại độc trong chén trà máu kia. Sắc mặt hắn từ vẻ hơi trấn định bắt đầu trở nên nghiêm nghị, ánh sáng nơi đôi mắt hơi thu lại, lông mày cau lại, hắn đặt chén trà xuống, quay đầu nhìn về phía Dạ Quân Ly.

"Quỷ Mộc Tuyệt." Giọng Trường Lan có vẻ nghiêm trọng khi nói ra ba chữ này.

Dạ Quân Ly ở trên giường cũng nâng mắt lên, hơi nheo lại hỏi hắn: "Chắc chắn?"

Trường Lan gật đầu, đi tới. "Không thể sai được, ba năm trước ta vô cùng hứng thú nên đã đi tìm Quỷ Mộc Tuyệt, ở Thánh Dương Quốc nửa năm, nên đối với loại độc Quỷ Mộc Tuyệt này ta biết rất rõ. Loại độc này được luyện từ chất lỏng chiết xuất từ hoa của Quỷ Mộc Đằng, do đó nó sẽ có một mùi thơm nhạt. Một khi loại độc nhiễm vào huyết dịch sẽ phát tán ra toàn thân, người trúng độc sẽ chết trong vòng ba canh giờ."

Dạ Quân Ly cười ‘hừ’ một tiếng, trong giọng nói có chút khinh thường: "Bí độc của Thánh Dương Quốc lại xuất hiện tại Dạ Chiêu Quốc, thật là thú vị."

Mạnh Thanh Hoan nghi ngờ, nàng nhìn Dạ Quân Ly với vẻ kỳ quái, hỏi hắn: "Bí độc của Thánh Dương Quốc là có ý gì? Lẽ nào loại độc chất này chỉ mỗi Thánh Dương Quốc mới có?"

Dạ Quân Ly gật đầu: "Không sai, Quỷ Mộc Đằng chỉ có trong hoàng cung của Thánh Dương Quốc, hơn nữa muốn luyện chế Quỷ Mộc Tuyệt cũng không phải dễ dàng, bởi cách mỗi ba năm, Quỷ Mộc Đằng mới có thể nở hoa, do đó để luyện chế loại độc này vô cùng tốn thời gian và công sức."

"Vậy nó cũng có giải dược chứ?" Mạnh Thanh Hoan lo lắng hỏi.

Khóe môi Dạ Quân Ly kéo nhẹ ra một vệt cười nhạt, bộ dạng như thể mọi thứ không liên quan gì đến mình: "Nếu đã là độc dược của Thánh Dương Quốc, thì đương nhiên thuốc giải của loại độc này cũng sẽ ở trong hoàng cung của Thánh Dương Quốc."

Mạnh Thanh Hoan sững sờ, Thánh Dương Quốc cách Dạ Chiêu Quốc ngàn dặm xa xôi, thuốc giải lại còn ở trong hoàng cung, phải làm thế nào mới có thể lấy được thuốc giải cho Dạ Quân Ly đây?

"Cũng không hẳn." Giọng nói của Trường Lan khiến Mạnh Thanh Hoan lập tức hoàn hồn, nàng mở to mắt nhìn hắn, tròng mắt mang theo vẻ mong đợi.

Dạ Quân Ly cười cợt, cặp mắt yêu dị đào hoa kia dường như mất hết màu nhuệ khí.

"Nếu ta đã đi tìm Quỷ Mộc Tuyệt, sao có thể không có thu hoạch gì được?" Hắn nói xong, lôi từ trong ngực ra một bình sứ, đổ ra một viên thuốc màu đen đưa cho Dạ Quân Ly, nói với vẻ đau lòng: "Ta ẩn núp ở hoàng cung Thánh Dương Quốc nửa năm, làm thợ trồng hoa nửa năm mới tìm ra thuốc giải của loại độc Quỷ Mộc Tuyệt này, đúng là tiện nghi cho người rồi."

Dạ Quân Ly tiếp nhận viên thuốc này, nhanh chóng nuốt xuống, khóe môi mỏng manh nổi lên một vệt tà tứ, phong thái thoát tục tuyệt diễm này đúng là có một không hai, Mạnh Thanh Hoan nhìn đến nỗi si mê.

"Thuốc giải đương nhiên là dùng để giải độc rồi, ngươi đau lòng cái gì?" Dạ Quân Ly cười cợt, nhìn Trường Lan một chút.

Sau khi hắn uống thuốc giải, cảm thấy cả người thoải mái hơn rất nhiều, lập tức ngồi dậy, cái dáng vẻ quần cáo chưa chỉnh chu, chỉ hờ hững khoác nhẹ bên ngoài đúng là đẹp đến mê người.

"Ta còn có một chuyện muốn phiền ngươi đi làm." Dạ Quân Ly thật lòng nói, trong lúc đó dư quang vô tình rơi trên người Mạnh Thanh Hoan.

-----------------------

Edit: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.