Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xử hắn.

Phiên bản Dịch · 1498 chữ

Có Chân Thị Chi Nhãn của Dương Bân, một đoàn người dù đụng phải không ít zombie nhưng đều là số ít, một lần chỉ vài ba con, mỗi khi thấy bầy zombie nào đông hơn mười con thì Dương Bân luôn tránh đi chỗ khác. Rất nhanh, một đám người đi tới một siêu thị nhỏ gần ký túc xá nhất. Đám người hưng phấn không thôi, có thức ăn rồi.

" Hử ? Bị khóa rồi sao ?" Trần Hạo kỳ quái nói.

" Ở trong có người chặn cửa. " Dương Bân nói.

" À thì ra vậy. Nếu vậy chúng ta có nên vào không ? "

" Để họ vào đi. Chúng ta đi chỗ khác. Không cần phải tranh giành làm gì, đưa họ tới đây cũng đã hết lòng rồi. "

" Uh."

Dương Bân quay lại nhìn Triệu Khôn nói :

" Các ngươi ở lại đây đi. Ở trong có người, cứ kêu họ mở cửa là được. Ta đi chỗ khác. "

" Được thôi." Triệu KHôn gật đầu.

Kỳ thật hắn rất muốn đi theo Dương Bân nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, trước kia Dương Bân có lời rủ đi cứu Hồ Văn Lượng thì đám Triệu Khôn không đồng ý đồng nghĩa với khoảng cách đã tạo ra, rất khó trở thành đồng đội.

Dương Bân dẫn theo Trần Hạo cùng Hồ Văn Lượng lập tức rời đi. Những người khác hoàn toàn không để ý đến đám người Dương Bân, đối với họ trước mắt chỉ có siêu thị mà thôi.

Dương Bân rời đi không lâu, có người tiến lên đập cửa. Nhưng đập rất lâu vẫn không nghe động tĩnh gì. Bên trong siêu thị lúc này đang có chừng bảy tám người đang trốn ở trong rất đồng lòng không ai lên tiếng.

Bất chợt tiếng đập cửa chuyển thành tiếng vật cứng phá cửa, kính bể rơi xuống kêu loảng xoảng khiến đám người bên trong giật nảy mình. Nếu để cho mấy người bên ngoài phá cửa thì nguy hiểm, zombie gần đó lập tức sẽ tràn vào. Rơi vào tình thế nguy cấp, đám người bên trong đành lòng chạy tới mở cửa ra.

Cửa lớn vừa mở. một đám người lập tức tràn vào cướp bóc. Người bên trong vô cùng bất mãn nhưng đối mặt với đám đông đói khát, số lượng gấp mấy lần bên mình nên đành nghiến răng chịu đựng.

Dương Bân hoàn toàn không biết những việc đó, lúc này ba người đã đi tới một siêu thị lớn hơn. Vừa đi Dương Bân vừa tìm kiếm zombie đặc thù, không biết là do vận khí tốt hay zombie đặc thù tự nhiên trở nên nhiều hơn mà không bao lâu liền phát hiện một con, hơn nữa xung quanh nó cũng chỉ có bảy tám con zombie phổ thông.

Dương Bân không chút do dự dẫn đồng bọn tiến thẳng tới. Song phương nhanh chóng chạm mặt. Dương Bân xuất thủ trước, ống sắt vung mạnh đập bể đầu một con zombie, sau đó đâm xuyên đầu một con khác. Trần Hạo cùng Hồ Văn Lượng cũng đồng thời xuất thủ, trong nháy mắt giải quyết bốn con zombie.

Lúc này đặc thù zombie đã lao tới, Dương Bân vừa đâm xuyên đầu con zombie chưa kịp rút ống sắt ra đành phải tung cước đạp bay con zombie đặc thù đồng thời rút ống sắt ra rồi tranh thủ đặc thù zombie còn đang loạng choạng lao tới đâm mạnh.

Phập !

Hộc !

Nhất kích tất sát !

Hiện tại Dương Bân vẫn chưa thắp sáng được góc thứ hai nhưng cũng đã ăn ba viên tinh thể, thực lực tăng lên không ít, loại zombie đặc thù này hiện tại quá yếu so với hắn. Cùng lúc này, Trần Hạo với Hồ Văn Lượng cũng đã giải quyết hết đám zombie còn lại, thời gian không quá một phút.

Dương Bân đi tới bên cạnh thi thể zombie đặc thù, vô cùng thành thục lấy tinh thể ra đưa cho Trần Hạo :

" Không thì giờ ngươi ăn thêm một viên đi. "

Trần Hạo lắc đầu nói : " Bân ca, ta cảm giác thực lực hiện nay cũng đã đủ rồi. Trước tiên ta chưa cần, chúng ta cần là một người có chiến lực thật mạnh, càng mạnh càng tốt như vậy chúng ta mới có thể an toàn được. Ngươi ăn đi ! "

"Đúng vậy ! Bân ca ! Ngươi thấy đó, thực lực ngươi tăng lên rõ ràng là chúng ta đã đỡ chật vật hơn, giết đặc thù zombie cũng dễ dàng hơn nhiều. Với lại ta cũng muốn biết thắp sáng góc thứ hai xong sẽ mạnh thế nào a. " Hồ Văn Lượng chen vào nói.

Dương Bân thấy vậy ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu : " Được ! Vậy để ta tăng lên nhị giai rồi đến lượt các ngươi a . "

Sau khi nuốt tinh thể, Dương Bân cảm giác thực lực có nâng cao chút ít nhưng hiệu quả rõ ràng là không tốt lắm. Dương Bân nhíu mày lâm vào trầm tư. Cứ tiếp tục như vậy thì tinh thể sớm muộn cũng sẽ bảo hòa không có tác dụng gì, như vậy thì góc thứ hai làm sao để thắp sáng ? Suy nghĩ một lúc lâu vẫn không minh bạch , Dương Bân lắc đầu thở dài , chỉ có thể tới đâu tính tới đó vậy.

" Đi thôi ! Chúng ta tiếp tục ! "

Đám người tiếp tục đi tới. Trên đường đi một khi tránh được zombie thì đều tận lực tìm cách tránh né, chỉ khi nào không có đường nào để tránh mới lao tới giải quyết. Sau hơn nửa giờ ba người đi tới mục tiêu, siêu thị lớn nhất trường học. Nhưng mà siêu thị này cũng đã ai đó khóa lại từ bên trong.

Dương Bân vừa sử dụng Chân Thị Chi Nhãn lập tức mặt hắn lộ ra kỳ quái.

" Sao vậy Bân ca ? " Trần Hạo chớp mắt hỏi.

" Gặp người quen rồi ! "

" Người quen ? Ai ? "

" Tình cũ của ngươi ! "

" Lưu Thi Nhã ? "

" Đúng ! Còn có tình địch của ngươi nữa . "

"......... "

" Há há há.... chuyện vui ! Tranh thủ vào coi thôi nào." Hồ Văn Lượng khoái chí cười lớn .

" Chỉ hai người đó thôi sao ? " Trần Hạo hỏi lại, mắt thoáng buồn.

" Không ! Khoảng chừng trên dưới hai chục người. " Dương Bân nói : " Nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến chuyện ngươi xử hắn . Ta với Lượng tử là hậu thuẫn kiên cố nhất của ngươi ! Cố lên ! "

" Đúng vậy ! Hạo tử ! Chơi hắn ! Để ta coi ai dám can thiệp ! " Hồ Văn Lượng một bộ dáng e sợ xã hội bất loạn hưng phấn nói.

Trần Hạo hít sâu một hơi : " Vào thôi ! "

Ba người tới trước cửa.

Cộc cộc cộc...

Bên trong siêu thị bỗng trở nên yên tĩnh.

Dương Bân nhe răng cười rồi tung cước đạp mạnh!

Rầm !

Cửa cuốn thủng một lỗ, Dương Bân dùng tay phá tan lỗ thủng cho đến khi nó rộng đủ một người thì chui vào. Trần Hạo cùng Hồ Văn Lượng không nói lời nào chui vào theo.

Lúc này bên trong siêu thị, một đám người trừng to mắt sợ hãi nhìn ba người chui vào.

" Các ngươi...... Chuyện gì vậy hả ? Cửa bị phá rồi ... nếu zombie tới thì làm sao đây hả ? " Một tên nam tử tướng mạo không tệ tức giận đi tới nói.

" A ?? Xin lỗi ! Chúng ta gõ cửa mà không nghe ai trả lời, cứ tưởng ở trong không có ai. Bây giờ lỡ rồi, thiệt là ngại quá... các ngươi e là phải đổi chỗ khác thôi hả. " Dương Bân vô cùng thân thiện cười nói.

" Hiện tại chỗ nào cũng đều là zombie, làm gì có chỗ để đi chứ ? Các ngươi nhanh sửa chửa cái lỗ đó đi, nếu không đừng trách ta không khách khí . " Nam tử tức giận nói.

" Không khách khí nghĩa là gì a ? " Dương Bân thản nhiên nói.

" Đánh gãy chân, quẳng ra ngoài ! " Nam tử lạnh lừng nói.

" A .... hiểu rồi ! Sửa cửa thì ta không biết nhưng mà ta có thể sửa người ! " Dương Bân nói.

" Ngươi có ý gì ? "

" Ý là... "

Rầm !

Một tiếng vang trầm đục, nam tử bị đá bay ra xa nằm co rút lại.

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.