Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tận thế ngày thứ ba.

Phiên bản Dịch · 1373 chữ

Đám người Dương Bân vào phòng, lấy bánh mì ra ăn. Từ lúc đi săn tới giờ không ăn gì nên hiện tại rất đói bụng.

" Bân ca, thức ăn của chúng ta cũng không nhiều, cao lắm thì chỉ có thể gồng đến ngày mai. Xem ra phải đi tìm thức ăn thyoi6. "

" Ừ, nhưng mà phải coi đi đâu kiếm ăn đây. "

" Tình hình hiện nay có lẽ là không thể tới căn tin rồi. Nhìn đám Triệu Khôn thì biết thôi. "

" Cần gì phải nghĩ chứ. Nhiều người như vậy chạy tới căn tin thì nhất định sẽ thu hút rất nhiều zombie tới. Bây giờ thì ở căn tin dù đi vào hay đi ra e là cũng không thể được. "

" Chúng ta không đến đó xem ra lại là chuyện tốt a. "

" Đương nhiên rồi. Nếu vào đó xong rồi không ra ngoài được thì là một vấn đề lớn. Cả đống người như vậy thì thức ăn cung cấp đủ mấy ngày chứ ? " Dương Bân lắc đầu nói.

" Phải đó ! Nếu cứu viện không tới thì mấy người trong căn tin thảm rồi. "

" Chuyện này là chuyện của mấy người lãnh đạo trường. Chúng ta cứ lo phần mình, coi thử kiếm chỗ nào kiếm ăn thôi. " Dương Bân phẩy tay.

" Hiện tại ta nghĩ tới một chỗ có thể tìm thức ăn. " Trần Hạo nói.

" Chỗ nào ?"

" Siêu thị ! Quanh đây có không ít, chúng ta chiếm đại một cái cũng có thể cầm cự được mười ngày nửa tháng a. "

" Đúng ha. Siêu thị là y bài. Vậy mai chúng ta lập tức đi. " Dương Bân vỗ đùi cái đét.

" Ô kê la. "

" Phải rồi, Hạo tử ! Kiểm tra tin tức trên mạng coi thử có ai phát hiện ra tinh thể chưa. "

" Được thôi. "

Trần Hạo mở điện thoại ra lướt một hồi rồi nói : " Không thấy gì! Hiện tại trên mạng ngoại trừ kêu cứu thì toàn là mấy cái video tụ tập giết zombie rồi clip chỉ người ta cách đối phó với zombie thôi. "

" Có thể là chưa ai phát hiện ra nhưng cũng có thể là có người phát hiện ra nhưng không nói. Dù sao thì ai cũng muốn lặng im mà phát tài, ngu gì mà la lên chứ. " Dương Bân gật gù nói.

" Đúng vậy ! Giống chúng ta ! " Hồ Văn Lượng lên tiếng.

" ........ "

" Thôi được rồi. Nghỉ ngơi chút đi. Mai tiếp tục chiến đấu. "

" Ok ! "

Khuya, Bắc Đấu Cửu Tinh Đồ lại xuất hiện, từng con zombie lập tức yên tĩnh không còn gào thét chạy lăng quăng nữa. Trong sở thú, từng con mãnh thú tựa hồ như đã thức tỉnh huyết mạch vô cùng dễ dàng phá bỏ lồng sắt, tự do tự tại......

Tận thế, ngày thứ ba.

Sáng sớm,

Ba người Dương Bân thay quần áo, ăn một chút rồi đi ra ngoài.

Vừa xuống dưới thì phát hiện một đám người đang đứng sẵn như chờ đợi họ. Dương Bân cau mày nhìn Triệu Khôn hỏi:

" Chuyện gì vậy ?"

" Đám gia hỏa này đói quá không chịu nổi, mới sáng sớm đã ra ngoài tìm thức ăn nhưng mà bị zombie rượt chạy về, sau đó cứ đứng đây chờ các ngươi dẫn ra ngoài. " Triệu Khôn cười khổ nói.

" Ta không có bản sự đem theo một đám vướng tay vướng chân đâu hả. " Dương Bân không chút khách khí nói.

" Sao lại vướng víu chứ ? Chúng ta dám đánh zombie đó nha. "

" Đúng vậy ! Chúng ta hiện tại không sợ zombie . "

" Ha ha ha... vậy sao các ngươi lại chạy về đây ? " Trần Hạo cười lớn.

" Zombie thực sự mạnh hơn ! Ta không lừa ngươi a." Một đám người la lên.

Dương Bân nhếch mép nói : " Đi thôi ! Đi coi thử sao. "

" Vậy ....mấy người này ? "

" Muốn đi thì cứ đi theo. Nhưng mà ta nói trước, theo chúng ta rất nguy hiểm. Cũng đừng mong ta sẽ cứu các ngươi. " Dương Bân lạnh lùng nói.

" A..... "

" Như vậy..... "

Nghe vậy đám người lập tức do dự. Nhưng nhìn thấy ba người Triệu Khôn đi theo Dương Bân thì lập tức nghiến răng chạy theo.

Loa phóng thanh từ tối hôm qua đã tắt, có lẽ vì đám lãnh đạo cảm thấy không còn tác dụng. Dù sao hiện tại rất nhiều loa đã bị hư hỏng, còn lại rất ít, âm thanh cũng không thể truyền đi xa được.

Một đoàn người vừa đi ra khỏi cổng ký túc xá không xa thì gặp hai con zombie đang gặm thi thể. Zombie phát hiện người sống lập tức hưng phấn lao tới.

Bốp !

Phập !

Dương Bân xuất thủ rất nhanh, ống sắt đập bể đầu một con rồi trở tay đâm xuyên đầu con còn lại. Toàn bộ hành động vô cùng nhanh chóng,nước chảy mây trôi.

Đám người há hốc miệng, mở to mắt. Giết zombie ... đơn giản vậy sao ?

Ngay cả Trần Hạo cùng Hồ Văn Lượng cũng vô cùng hâm mộ Dương Bân. Trước giờ hai người giết zombie đều dùng ống sắt đâm lủng đầu, đây là lần đầu tiên thấy đập một phát bể nát đầu, rõ ràng là thực lực của Dương Bân đã tăng lên rất nhiều. Lúc này ba người Triệu Khôn cũng vô cùng kinh hãi nhìn Dương Bân rồi cười khổ, xem ra chênh lệch giữa họ ngày càng lớn ori62.

Dương Bân chớp chớp mắt nhìn một đám người đang há mồm trợn mắt nói :

" Chẳng có cảm giác gì luôn."

".... " Một đám người nín lặng nhìn hắn. Ngươi nhất kích tất sát kiểu đó, có cảm giác khó khăn khỉ mốc.

Chứng kiến thực lực của Dương Bân, một vài người còn chút bất mãn thì giờ này đã thực sự sợ hãi.

" Hay là để ta thử một chút ! " Triệu Khôn đột nhiên nói.

Hắn cũng đánh giết không ít zombie, nếu thực lực zombie thực sự nâng cao hắn thử sẽ biết liền.

" Ừ, cũng được. " Dương Bân khẽ gật đầu.

Một đám người đi tiếp, cách đó không xa lại đụng phải năm con zombie.

Zombie vừa nhìn thấy người lập tức như điên dại lao đến.

Dương Bân không xuất thủ, Trần Hạo, Hồ Văn Lượng cùng Triệu Khôn đồng thời xuất thủ.

Trần Hạo cùng Triệu Khôn đâm mạnh, ống sắt cắm thẳng vào đầu zombie nhưng kẹt lại ở trong. Hai người nhíu mày, lại tiếp tục dùng sức đẩy mạnh mới xuyên thủng đầu zombie được.

Ba người Triệu Khôn lại có chút chật vật, ống sắt chọt thẳng vào cổ nhưng lại không thủng được ngược lại bị dội ra phải lùi lại vài bước. Liên tục nhiều lần như vậy cuối cùng mới đâm gãy cổ được zombie.

Triệu Khôn thở hào hển nói : " Đám zombie này xác thực mạnh hơn không ít. Có lẽ là mạnh hơn khoảng 50% . "

Dương Bân khẽ gật đầu. Hắn đoán không sai, zombie rõ ràng không ngừng trưởng thành, đã vậy mỗi ngày trôi qua sẽ cường đại hơn không ít.

" Nói như vậy bây giờ nhân loại cho dù có thức ăn cũng phải trốn đi. Nếu không sớm muộn sẽ diệt vong. " Dương Bân sâu kín nói.

Lúc này tâm tình của mọi người tự dưng trở nên vô cùng nặng nề, từ đầu zombie đã khó giết rồi, hiện tại thực lực của chúng còn tăng lên vậy thì sống kiểu gì chư ?

" Đi thôi ! " Dương Bân lắc đầu nói.

Hiện tại suy nghĩ nhiều cũng chẳng làm gì được. Cứ tiếp tục bước tới thôi.

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.