Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba Năm

Phiên bản Dịch · 1545 chữ

Chương 91: Ba Năm

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lộ Thiến lập tức kêu lên:

- Như vậy là vì tính cách của ta!

Lộ Thiến nở nụ cười, cả hai nhìn nhau im lặng một hồi lâu, sau đó Lộ Thiến nói khẽ:

- Ta phải đi.

Một câu nói ngắn gọn lại khiến Alan cảm thấy có chút buồn man mác.

….

Alan thật sự cảm thấy lạc lõng, từ lúc sinh ra đến giờ có thể nói Lộ Thiến là người bạn chân chính đầu tiên của hắn.

Hai người cùng nhau trải qua một đoạn thời gian ngắn ngủi, đó là một hành trình mạo hiểm, thiếu nữ này đã lưu lại trong lòng Alan một hình ảnh khó mà xóa mờ.

Còn bây giờ, cô phải đi xa, nói Alan không hụt hẫng chắc chắn là lừa người.

Hắn vẫn chỉ là một thiếu niên, mặc dù cuộc sống gặp trắc trở mà tâm tính trở nên cứng như thép nhưng tận sâu bên trong còn một số chỗ mềm mại ấm áp.

Ba ngón tay đột nhiên lung lay trước mặt Alan , Lộ Thiến lớn tiếng nói:

- Ba năm! Alan, ba năm sau ta sẽ về tìm ngươi.

Cô lại có chút lúng túng gãi đầu, lè lưỡi nói:

- Lần này ta gây ra họa không nhỏ, cha khẳng định người kia sẽ cấm túc ta nghiêm ngặt. Nhưng mà không sao, ba năm sau, ta nhất định sẽ tới tìm ngươi. Ngươi cũng đừng để bị người khác sớm xử lý nha.

  • Nhất… nhất định!

Con mắt Alan dần dần phát sáng lên, nói:

- Ngươi cũng thế, đừng để người khác xơi mất.

Lộ Thiến Ha ha một trận cười dài:

- Tại hành tinh Aidahua , người có thể xử lý ta còn chưa có sinh ra đâu!

Tuy miệng cười mà khóe mắt thiếu nữ lại vương vấn nỗi buồn biệt ly nhàn nhạt khó mà che giấu.

Cô dừng lại một lúc, nhẹ nhàng lấy xuống vòng cổ:

- Đây là Nước mắt Erza, Erza là Nguyệt Thần chỗ chúng ta sùng bái. Ta đem nó tạm thời giao cho ngươi bảo hộ đi, khi nào trăng lên đem nó thả ở dưới ánh trăng, ngươi liền có thể nhìn thấy ta ở bên trong nguyệt thạch.

Lộ Thiến kéo tay Alan, đặt chiếc vòng cổ vào tay thiếu niên.

Alan có thể cảm giác được hơi ấm còn vươn trên mặt dây chuyền của thiếu nữ.

Lúc này, cửa nhà hát mở ra, Mai Tháp Long đứng tại cửa ra vào trầm giọng nói:

- Điện hạ, đã đến giờ.

- Biết rồi.

Lộ Thiến cúi đầu, không muốn để cho Alan nhìn thấy đôi mắt phiếm hồng của mình.

Cô dùng sức ôm thiếu niên lần nữa rồi nhặt lên chiếc vương miện bên cạnh và rời đi.

Đến khoảng cách đủ xa, cô mới quay đầu lại, chớp mắt cười nói:

- Ta đi đây Alan, ba năm sau gặp lại!

  • Nhất định!

Alan dùng sức hô to.

Lộ Thiến gật gật đầu, lúc này mới cùng Mai Tháp Long đi ra rạp hát. Alan còn có thể nghe được hai người trò chuyện, Mai Tháp Long vừa ra rạp hát liền hít một hơi khí lạnh nói:

- Điện hạ, Nước mắt Erza đâu?

- Tặng cho Alan rồi.

- Đây là Nước mắt Erza!

- A, chẳng phải một sợi dây chuyền thôi sao, lão sư đừng làm quá lên như vậy.

- Đây không phải là dây chuyền tầm thường, nó là. . .

Thanh âm dần dần đi xa, Alan mỉm cười nhìn theo.

Hắn mở ra tay nhìn dây chuyền trong lòng bàn tay, ngồi xuống rạp hát dựa vào trên ghế.

Dây chuyền được chế tác tinh tế, viên đá quý điêu khắc hình mảnh trăng lưỡi liềm, từng đường vân nhỏ ly ti được khắc tỉ mỉ, ám chỉ mặt dây chuyền này bất phàm.

Alan nhẹ nhàng nắm chặt nó, thề ba năm sau tự tay hắn sẽ đeo nó lên người Lộ Thiến.

  • Thật sự là một vị tiểu thư xinh đẹp và uy quyền, đúng không?

Đột nhiên một thanh âm ở bên cạnh vang lên.

Toàn thân Alan như lướt qua một dòng điện, lập tức liền nhảy dựng lên.

Tuy nói bởi vì Lộ Thiến đi xa mà trong lòng rung động nhưng từ lúc nào tính cảnh giác của hắn lại kém như vậy, có người sờ đến bên cạnh vẫn không hề hay biết.

Nếu như đối phương trong lòng còn có ác ý, hiện tại chỉ sợ hắn đã biến thành một cỗ thi thể.

Alan nhảy lên hàng ghế phía trước, thân thể hắn hơi cúi xuống, đem mặt dây chuyền bỏ vào túi, làm ra động tác hết sức tự nhiên.

Sau đó hắn mới nhìn rõ, người ngồi bên cạnh là một lão nhân, mái tóc trên đầu đã có nhiều sợi bạc.

Người đó mặc âu phục sang trọng, hai tay an tĩnh đặt ở trên đầu gối, tư thế ngồi nghiêm ngặt và chỉn chu.

Alan thấy được đó là một người đàn ông lịch thiệp.

- Rất xin lỗi vì làm ngươi giật mình.

Lão nhân nhìn về phía Alan, chân thành tha thiết nói:

- Thỉnh cho phép ta trước tự giới thiệu, ta là Hoắc Ân, Hoắc Ân Bối Tư Kha Đức.

- Alan.

Lão nhân gật gật đầu, mỉm cười nói:

- Như vậy Alan tiên sinh, ngươi là dự định ngồi xổm cùng ta nói chuyện sao? Cái này cũng không quá lễ phép.

Alan lúng túng từ dựa vào trên ghế nhảy xuống, lão tử đưa tay vỗ nhẹ vào vị trí vừa rồi nói:

- Chớ khẩn trương, ngươi ngồi xuống đi, chúng ta từ từ nói chuyện.

Lúc này thiếu niên còn không biết Bối Tư Kha Đức đại diện cho cái gì, tự nhiên cũng không nghĩ thân phận của Hoắc Ân.

Hắn nghe lời đi tới và ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Hoắc Ân.

Thế nhưng Alan không biết, muốn ngồi vào vị trí bên người lão nhân không phải chuyện đơn giản.

Dù là con cháu trực hệ ở trong gia tộc, muốn gặp Hoắc Ân cũng tốn rất nhiều thời gian an bài đạt được cơ hội hiếm có mày.

Nếu bọn họ biết Alan tùy tiện được ngồi cạnh lão nhân, chỉ sợ việc đám người kia ghen đến tức chết không phải không thể xảy ra.

  • Ta phải cảm tạ ngươi, Alan tiên sinh.

Lão nhân lạnh nhạt nói:

- Ngươi giành chiến thắng khiến ta cũng thu được một phần quà đáng giá.

Alan gật gật đầu:

- Không cần khách khí.

Hắn nghe nói ở trong Trò Chơi Sinh Tồn, các tuyển thủ sẽ trở thành đối thượng để mọi người đặt tiền cược, với suy nghĩ như vậy Alan có thể hiểu được tình huống hiện tại.

Lão nhân trước mắt khẳng định đã đặt tiền cược vào chính mình, chắc chắn ông ấy đã thu được khoản lợi nhuận kha khá.

Thế nhưng Alan không biết, dù gia tộc Bối Tư Kha Đức có tài lực hùng hậu tài lực, dựa vào hắn, trong vòng một đêm thắng được năm ngàn vạn đồng liên bang cũng là một lượng rất đáng kể.

Cái này còn là bởi vì Alan xếp đầu bảng xếp hạng, tỉ lệ đặt cược có một chút quan hệ với tiền lời.

Nếu không, món quà hồi báo của Hoắc Ân sẽ còn càng phong phú.

Hoắc Ân mỉm cười, không giải thích, hắn buông tay nói:

- Ngươi nhìn xem, Alan tiên sinh, nhà Bối Tư Kha Đức chúng ta mặc dù không phải là gia tộc lớn nhất trên Babylon, nhưng xét kỹ cũng có chút danh vọng. Ngươi ở trong Trò Chơi Sinh Tồn biểu hiện biết tròn biết méo, biết tiến biết lùi, gia tộc của ta rất hoan nghênh người như ngươi. Không biết, ngươi có nguyện ý hay không tiếp nhận lời mời của ta, gia nhập gia tộc Bối Tư Kha Đức?

Alan ngây người trong chốc lát, mặc dù Thác Ni Tư Phu cũng đã nói, mỗi người giành chiến thắng trong Trò Chơi Sinh Tồn đều có cơ hội lấy được một ít sự ưu ái của các gia tộc, chỉ là hắn không nghĩ tới lời mời tới nhanh như vậy.

Nhưng Alan không có ý định lập tức gia nhập gia tộc nào đó, trước mắt, còn hai chuyện hắn muốn tự tay đi làm.

Thiếu niên lắc đầu:

- Rất cảm tạ lời mời của ngươi, Hoắc Ân tiên sinh, ta. . .

- Ấy, ngươi chớ vội cự tuyệt. Có lẽ nhìn qua cái này, ngươi sẽ thay đổi chủ ý.

Đột nhiên, lão nhân lấy môt chiếc đồng hồ bỏ túi ra, mở nắp, đệ lộ tấm hình đã vàng úa theo năm tháng.

Hắn đưa đồng hồ cho Alan.

Alan nghi hoặc tiếp nhận, ánh mắt rơi xuống bên trên tấm ảnh chụp.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.