Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Chúa

Phiên bản Dịch · 1532 chữ

Chương 90: Công Chúa

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Mà hai bên quảng trường đều có một cái màn hình to lớn, hình ảnh Alan xuất hiện rõ ràng trên đó.

Ống kính máy quay lui dần theo nhịp bước chân khiến khuôn mặt Alan càng thêm nổi bật trên bộ lễ phục đặc sắc, không ít thiếu nữ vì hắn mà thét lên điên cuồng.

Tiếng thét truyền đến khắp nơi trên quảng trường, Thác Ni Tư Phu say mê nhắm mắt, phảng phất cảm nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt dành cho hắn chứ không phải Alan.

Người chủ trì dùng tay làm dấu hiệu yên lặng, sau đó mới gọi Alan tiến lại bên người và hỏi:

- Alan, ta nghe nói ngươi lúc đầu có cơ hội rời đi, không muốn tham gia trận thi đua tàn khốc này?

  • Đúng vậy!

  • Như vậy có thể nói cho ta và mọi người có mặt ở đây, lý do nào khiến ngươi quyết định tham gia và giành chiến thắng?

  • Bởi vì...

Đôi mắt Alan lại một lần nữa hiện lên hình ảnh mẹ Lan Ny:

- Bởi vì, ta muốn lấy được cơ hội thay đổi số phận. Khi đó, ta mới có sức mạnh đi làm một số việc, một số việc rất quan trọng!

  • Thật là một sự quyết tâm đáng kinh ngạc.

Sau đó, người chủ trì lại lần lượt hỏi Alan một số vấn đề ngoài lề, Alan trả lời dựa vào bài diễn văn mà Thác Ni Tư Phu đã chuẩn bị cho hắn.

Lúc đọc mấy mấy câu trả lời một cách máy móc, tâm tư Alan đã sớm đi đến nơi nào.

Sự kiện đón tiếp này đối với hắn mà nói cũng chỉ là một màn biểu diễn, thậm chí diễn xuất dạng này khiến hắn càng thêm chán ghét.

Nhưng đổi lại bây giờ hắn đã biết, đôi khi diễn xuất thật tốt có thể làm cho tương lai phía trước của mình mình ít đi một chút lực cản, nhiều hơn một ít tài nguyên.

Cho nên, Alan không ngại đặt mình vào trạng thái chán ghét này, phối hợp những người này diễn xuất cho mọi người hình tượng mà bọn họ muốn xem.

Ở dưới khán đài, người xem bộc phát ra một lần lại một lần reo hò, nghi thức trao giải cuối cùng đã dần tới hồi cuối.

Alan chiến thắng trong Trò Chơi Sinh Tồn, đạt được một loạt phần thưởng phong phú từ chính phủ Liên Bang.

Trong đó liền bao gồm một bộ trang bị Ma Năng, một lọ thuốc Cường Hóa Thể Năng cao cấp, 200 ngàn đồng Liên bang cùng các giấy tờ tạm trú trên Phù Không Đảo.

Tất cả phần thưởng đều nằm trong một tấm thẻ điện tử.

Với tấm thẻ điện tử này, Alan có thể nhận phần thưởng của mình bất cứ lúc nào.

Sau khi nghi thức trao giải kết thúc thường có dàn nhạc biểu diễn, cũng có ca sĩ và vũ đoàn đi kèm, đem bầu không khí lại một lần nữa đẩy lên cao trào.

Nhưng lúc này, trên sân khấu đã không còn việc cho Alan.

Hắn đem thẻ điện tử cất vào trong người, đi theo người chủ trì Bajins rời khỏi lễ đài, danh tiếng của người này tại Babylon rất lớn, người chủ trì còn đưa cho Alan một tấm danh thiếp, để khi nào hắn hứng thú có thể đến công ty rồi dơ ngón cái tặng cho Alan thể hiện thái độ tán thưởng ràng hắn làm rất tốt, lời khen ấy đồng thời cũng dành cho Thác Ni Tư Phu vì những gì vị thiếu úy đã hỗ trợ cho Alan.

Chỉ là Alan không có hứng thú với việc trở thành ngôi sao trong mắt công chúng, cầm danh thiếp chưa được 5 phút đồng hồ, hắn tiện tay ném vào trong thùng rác.

  • Alan tiên sinh.

Vừa trở lại hậu trường, Alan đang cùng Thác Ni Tư Phu nói gì đó thì A Lị Tinh liền gọi hắn lại.

Giám đốc tài chính nâng cao bụng lớn đi tới, nhiệt tình vỗ bả vai Alan:

- Đi, ta dẫn ngươi đi gặp một người.

A Lị Tinh mang theo hắn xuyên qua khán đài, đi tới bên trong Đại Kịch Viện.

Mở ra cánh cửa nhà hát, bóng tối bao phủ không gian trước mặt.

Alasair dùng hai tay đẩy Alan vào bên trong.

Hắn mỉm cười khép lại cửa khiến bóng tối che mất Alan.

Không lâu sau, một chùm đèn chiếu rọi ánh sáng rơi xuống sân khấu trên rạp hát, tiếp theo là đạo thứ hai, đạo thứ ba...

Tổng cộng năm chùm ánh sáng rơi xuống sân khấu, cuối cùng hội tụ tại một chỗ. Trong ngọn đèn xuất hiện một bóng lưng, tinh tế mà quen thuộc, để nhịp tim Alan đập thình thịch.

  • Lộ Thiến?

Hắn khẽ gọi nói.

Người kia giật giật, sau đó chậm rãi xoay người.

Khoảnh khắc này giống như ngân hà lấp lánh, phảng phất một mảnh tinh vân tráng lệ, phô diễn vẻ đẹp tuyệt vời nhất trước mặt Alan.

Lộ Thiến thân mang trang phục cầu kỳ, kim sắc Trường An kéo cao, trên đường viền được gắn rất nhiều bảo thạch. Đường cong ở cổ áo duyên dáng như một con thiên nga màu trắng, kéo xuống phía dưới là phần da thịt để hở một chút trông gợi cảm và quyến rũ.

Một chuỗi bảo thạch hình dạng, ngôi sao, mặt trăng xâu chuỗi thành sợi dây chuyền, trang trí khoảng trống mềm mại.

Hai ngọn núi kiêu ngạo nhô lên, bộ ngực sữa nửa kín nửa hở, một đạo khe rãnh nhàn nhạt biến mất tại sau lớp váy dài quấn ngực.

Đây là bộ váy được chế tác tinh tế, phác hoạ ra đường con duyên dáng của thiếu nữ, mảng lớn hoa lệ váy trải tại sau lưng, giống như khổng tước khai bình*.

  • phượng xòe đuôi.

Váy dài lót màu bạch ngân, có màu vàng kim nhạt đường cong ở phía trên đầu phác hoạ ra đường cong phức tạp, hình thành một mảnh đồ án huyền ảo, nhìn giống như một dải ngân hà được tô điểm bằng những viên kim cương lấp lánh.

Dưới ánh đèn càng là như là sao trời lóe ra muôn ngàn tinh quang!

Dù Alan không phải dân trong nghề cũng biết chiếc váy dài lộng lẫy trước mặt có giá trị không thể nào đong đếm được..

Lộ Thiến kéo váy, nhẹ nhàng xoay một vòng.

Hàng ngàn viên kim cương sáng lấp lánh như hàng ngàn ngôi sao đang chuyển động quanh Lộ Thiến.

Thiếu nữ mỉm cười nói:

- Đẹp không?

  • Đẹp tuyệt, suýt chút nữa ta không nhận ra.

Alan gật đầu nói.

  • Nói thật lòng, ta cũng cảm thấy thứ này không phải phong cách của ta nhưng lão sư lại muốn ta mặc vào, khó chịu lắm!

Lộ Thiến đĩnh đạc nói rằng, trong nháy mắt, hình tượng cao quý sụp đổ, tuy nhiên cảm giác quen thuộc lại ùa tới.

Lộ Thiến rất không giữ giữ hình tượng, cô lập tức nhảy xuống khỏi sân khấu.

Lúc này, tất cả ánh đèn trong rạp hát lần lượt được bật lên, không gian bên trong sáng rõ như ban ngày.

Lộ Thiến lắc đầu, đưa tay giữ lấy chiếc vương miện để mặc cho mái tóc vàng buông xõa xuống như những sợi nắng ban mai.

Cô đưa vương miện lên nhìn và nói:

- Ngươi cũng không biết thứ này phiền phức thế nào đâu, đội ở trên đầu nặng muốn chết.

Nhìn vẻ mặt ảo não của nàng, Alan rốt cục nhịn không được cười lên.

Đây mới là Lộ Thiến mà hắn biết, hồn nhiên, nóng bỏng và sôi trào giống như một ngọn núi lửa!

Lộ Thiến tiện tay ném vương miện sang một bên và đi tới kế bên Alan, đột nhiên ôm chặt lấy hắn.

Trái tim Alan nhanh chóng loạn nhịp, một lát sau, hắn mới nhắm mắt, ôm lấy thân hình mảnh khảnh.

  • Alan, thực ra...ta không phải là nhân loại ở dưới trái đất giống các ngươi.

Lộ Thiến đưa tay, nhẹ nhàng vén lọn tóc bên tai, để lộ đôi tai dài và to hơn của con người, chẳng khác nào các tinh linh trong truyền thuyết:

- Ta là...người trên hành tinh Aidahua.

- Không quan trọng, dù sao ta chỉ cần biết ngươi là Lộ Thiến được rồi.

Alan buông nàng ra, lui lại phía sau hai bước, nghiêm túc mà nói.

Lộ Thiến dùng sức suy nghĩ:

- Vậy ngươi không cảm thấy ta rất kỳ quái à?

  • Ngươi thật sự rất kỳ quái.

Alan cười nói:

- Nhưng mà, điều đó không liên quan thân phận của ngươi.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.