Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia Tộc Bối Tư Kha Đức

Phiên bản Dịch · 1553 chữ

Chương 92: Gia Tộc Berth Cord

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Alan nghi hoặc tiếp nhận, ánh mắt rơi xuống bên trên tấm ảnh chụp.

Trong ảnh chụp là khuôn mặt quật cường và thanh tú của thiếu nữ, hình dáng so với Alan giống nhau đến mấy phần.

Thời điểm nhìn thấy tấm ảnh chụp, Alan chấn động nhẹ.

Lúc này, lão nhân bên cạnh nói rằng:

- Ta có bốn con trai cùng hai đứa con gái, ảnh chụp thiếu nữ bên trong là người con út, cũng là người mà ta nhất yêu quý nhất.

- Nếu như có thể làm lại, ta sẽ dành hết sự yêu thương cho nó. Ta hy vọng nó sẽ hiểu rằng, làm một người cha, ta quý nó đến nhường nào. Nhưng ta cũng là cha của những người khác, ta không thể quá thiên vị, bởi vậy thường xuyên nghiêm khắc dạy dỗ. Có lẽ bởi vì lý do này, nó đã dần dần xa lánh ta, mới khiến nam nhân kia có cơ hội để lợi dụng mà đánh cắp thứ quý giá nhất của ta.

Hoắc Ân khép hờ đôi mắt lại, trên mặt của ông tràn đầy biểu hiện của sự thống khổ:

- Nếu như thời gian có thể quay lại, có lẽ ta sẽ hảo hảo mà nói chuyện với con bé chứ không phải trong cơn tức giận, xoá tên con bé ra khỏi gia tộc, để nó vĩnh viễn không thể trở lại bên cạnh ta

- Bây giờ có lẽ ngươi còn không thể nào hiểu được, việc này có bao nhiêu thống khổ với một người là cha.

Hoắc Ân nhìn về phía Alan, ánh mắt trở nên nhu hòa:

- Vốn ta cho rằng đời này vĩnh viễn không nhận được tin tức của con bé, cho đến khi nhìn thấy hình ảnh của con trong Trò Chơi Sinh Tồn lần này. Alan, con biết không? Ta tin thượng đế đã sắp đặt để con đi vào Babylon. Cho nên con có thể nói cho ta biết, tên mẹ của con có phải Lainnie hay không?

Toàn thân Alan chấn động, đồng hồ trong tay rơi xuống đất.

Hắn nhìn về phía Hoắc Ân, hơi thở dồn dập, thất thanh nói:

- Người là. . . ông ngoại?

Hoắc Ân duỗi cánh tay run rẩy, đặt lên mặt Alan:

- Đúng vậy, đứa nhỏ đáng thương. Mẹ của con tên Lan Ny, tên đầy đủ hẳn là Lan Ny Bối Tư Kha Đức. Trời ạ, con của ta, con bé hiện tại thế nào, thời gian qua vẫn sống tốt chứ a?

- Mẹ.. .

Ánh mắt Alan lập tức trở nên mơ hồ, hình ảnh màu đen, tuyết rơi, chiếc nhẫn màu bạc lại ẩn hiện trong tâm trí của hắn.

Cuối cùng hắn cũng không nói nên lời, Alan cúi đầu, không muốn để cho người khác nhìn thấy thời điểm yếu đuối của hắn.

Dù người trước mắt chính là ông ngoại.

Hoắc Ân nhắm mắt lại, lồng ngực trở nên phập phồng, sau đó mới thở dài một tiếng nói:

- Con bé quả nhiên vẫn rời đi, thật sao? Ta nghĩ cũng thế, nếu không, con bé sẽ không để con mình tham gia Trò Chơi Sinh Tồn.

- Năm năm trước, một đoàn Thây ma công kích chúng con ở tiểu trấn. Mẹ đã. . .

Alan nhặt lên trên đất đồng hồ bỏ túi, nhìn ảnh chụp bên trong, hẳn thời điểm chụp tấm ảnh này mẹ còn rất trẻ, chỉ chạc tuổi với hắn:

- Ngày hôm đó, mẹ vĩnh viễn xa con.

- Thây ma!

Hai mắt Hoắc Ân trợn trừng, tinh quang bắn ra bốn phía:

- Hảo hảo, ta sẽ để bọn chúng hối hận vì sinh ra trên thế giới này!

- Không!

Alan nhảy dựng lên, lớn tiếng nói:

- Thù này, con muốn tự tay đi báo, dùng chính đôi tay của mình!

Hoắc Ân nhìn kỹ đứa bé trước mắt này, lão nhân khẽ thở dài:

- Quả nhiên con là đứa nhỏ của Lan Ny, cũng cứng rắn quật cường như con bé. Con muốn tự mình báo thù nhưng mà nhóc con à, con có bao nhiêu sức lực?

- Muốn tìm được Thây ma cũng không phải chuyện dễ dàng, mặt đất lớn như vậy, phải vận dụng nhân lực cùng vật lực, những thứ đó không phải bây giờ con chưa thể có được. Nếu con muốn tự tay báo thù, như vậy ta đề nghị con nên trở về gia tộc, trở về bên cạnh ta.

Thanh âm Hoắc Ân dần lớn hơn:

- Ta không cách nào lập tức cho con quyền lực hoặc tài lực phong phú nhưng ta có thể trải con đường hướng tới quyền lực đỉnh cao cho con. Làm con trở thành tộc trưởng của Bối Tư Kha Đức, con có thể tùy ý điều động hết thảy lực lượng của gia tộc đi làm chuyện ngươi cần phải làm. Con chỉ cần nhớ kỹ, muốn gia tộc thực hiện yêu cầu gì, nhất định phải có cống hiến trước đó, đây là nghĩa vụ của một tộc trưởng.

- Đương nhiên, con đường này sẽ không suôn sẻ. Ta thậm chí có thể nói cho con, một khi tiếp nhận mời, con không có cách nào lập tức đạt được quyền lực tối cao nhưng ngay lập tức sẽ có rất nhiều người đối địch với con. Ta thậm chí vẫn chưa có biện pháp đưa tên của con vào danh sách những người thừa kế. Ta chỉ có thể trợ giúp cho ngươi một phần, phần còn lại phải dựa vào chính mình.

Nói đến đây, Hoắc Ân thở sâu:

- Như vậy nói cho ta biết, con trai của Lan Ny. Đối mặt với hiểm cảnh sắp tới, con có đồng ý đề nghị của ta?

Alan không suy nghĩ quá lâu, hắn nhìn xem lão nhân trịnh trọng trả lời:

- Con đồng ý!

Có lẽ hiện tại hắn còn không biết câu nói này đối với hắn có ý nghĩa như thế nào, cho đến rất nhiều năm sau, nhìn lại thời điểm này.

Alan mới biết được, quyết định này đã hoàn toàn thay đổi nhân sinh của hắn!

…..

- Lão bản, mang rượu lên !

Thác Ni Tư Phu đập bàn, hét lớn.

- Đêm nay không say không về !

- Không say không về !

Bây giờ là nửa đêm, Alan đang ở trong quán bar tên là “Quân Đao” trên đường Kim Dực.

Quán bar này rất có phong cách của quân đội, ngoài việc đây là nơi nổi tiếng bán các loại rượu mạnh, còn là quán do một vị chuẩn tướng đã xuất ngũ dựng lên, có lúc lại là nơi dùng để tổ chức các cuộc Hội nghị cho quân nhân Liên bang.

Quân Đao được trang trí đơn giản, mỗi một kiện đồ vật đều được sắp xếp gọn gàng chỉnh chu, theo đúng tác phong quân đội.

Đây là thiên đường rượu mạnh của nam nhân, đương nhiên lúc Alan được Thác Ni Tư Phu đưa đến đây cũng tương đối ngạc nhiên, dù sao thì phong cách của Thác Ni Tư Phu tựa hồ không hợp với quán bar này lắm.

- Alan đấy à, thật đáng ngạc nhiên.

Tiếng của thiếu úy đánh gãy sự hào hứng khi quan sát quầy rượu của Alan, Thác Ni Tư Phu không biết đã lấy khăn tay từ lúc nào, hắn dụi dụi mắt, nức nở nói.

- Ta đã tiếp dẫn tuyển thủ của tử vong võ đài từ năm giới nhưng chỉ có ngươi chiến thắng a. Để tránh về sau có người nói, mấy đứa nhóc mà Thác Ni Tư Phu mang đến đều là mấy quả trứng thối !

Tiếng cười vang khắp quán bar, Thác Ni Tư Phu bắt lấy ly rượu mạnh vừa được đưa tới rồi nâng lên.

- Chúng ta hãy uống một chén chúc mừng Alan nào!

- Chúc mừng Alan!

Uống hết một chén Brandy, Thác Ni Tư Phu hưng phấn không thể kiềm được, thậm chí thiếu úy còn nhảy lên sân khấu trong quán, ôm một vũ nữ nhảy nhiệt tình, cầm micro nói.

- Hôm nay là ngày đáng để ăn mừng, ta tình nguyện hát một ca khúc để thưởng cho mọi người.

Nào ngờ Thác Ni Tư Phu còn chưa hát, phía dưới đã sôi trào lên.

- Thiếu úy ! Cầu ngài tha cho lỗ tai của chúng ta đi.

- Không sai a, tiếng hát của ngài khiến ta nhớ về chuồng gà tuổi thơ của ta.

Lập tức tiếng cười lại vang lên, Alan cũng cười theo. Một nữ phục vụ đi tới, nàng mới chỉ tầm mười sáu mười bảy tuổi, trẻ trung vô cùng, mái tóc nâu rối tung, ánh mắt mê ly, cổ áo lớn mật mở rộng, để lộ ra nửa bộ ngực trắng như tuyết, có binh sĩ huýt sáo, vung tay vỗ mông nàng một cái, người thì nhét tiền boa vào khe ngực nữ phục vụ.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.