Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Phát Hiện

Phiên bản Dịch · 1595 chữ

Chương 367: Bị Phát Hiện

Alan nhìn về phía Uy Lợi Khắc.

Uy Lợi Khắc nhảy dựng lên kêu:

- Đừng nhìn tôi, tôi mặc kệ. Chuyện phấn kích như vậy sao có thể thiếu phần của tôi được, có thể có cơ hội tìm ra khởi nguyên của Đao Ma, may mắn thì còn có thể tìm ra vài bảo bối đáng tiền nữa, đánh chết tôi cũng không làm chuyện truyền tin nhàm chán kia đâu.

- Vậy thì chỉ còn tôi có thể đi truyền tin thôi, ba người các vị đi mạo hiểm đi.

Alan tức giận nói.

Lộ Thiến đột nhiên đứng lên, vỗ tay thành tiếng, nói:

- Có rồi, ta nhớ có một chi đội Trinh Sát đóng ở một nơi không xa eo sông Lẫm Phong. Chúng ta có thể ủy thác thư cho bọn họ chuyển cáo lại cho bên kia, như vậy không phải đã giải quyết xong rồi ư?

- Cứ làm như thế đi.

Uy Lợi Khắc ùa theo.

Bố Lạc Y cũng đập vào chân nói:

- Ngày mai tôi đi đánh hạ vài con nguy hiểm làm lương khô, xem ra nơi chúng ta muốn đi cũng không phải ngày một ngày hai là có thể tới được, tiếp viện cũng là một vấn đề.

Alan lắc đầu nhìn bọn họ, hơi bất đắc dĩ, lại bị tình cảm chân thành tha thiết của mấy người này làm cảm động. Quyết định tất cả phải ưu tiên tính mạng của mọi người. Nếu gặp nguy hiểm thì lập tức bỏ qua lần mạo hiểm này, cho dù đáp án ở ngay gang tấc.

Ngày hôm sau bão tuyết ngừng, cả vùng đất bị bao phủ một tầng sương trắng dày. Mấy người Alan đi dọc theo phụ cận eo Lẫm Phong, quả nhiên tìm thấy một chi đội khác, liền ủy thác cho bọn họ truyền tin về. Alan bỏ qua chuyện Ác Ma Lễ Tán, chỉ nói chuyện liên quan đến Thánh Tích, có khả năng làm một mẻ, khoẻ suốt đời để giải quyết hết người Đao Ma chủng tộc dị tinh này. Chuyện liên quan trọng đại, quan quân Lôi Hỏa khác cũng không dám ngăn cản bọn họ, chỉ đành đồng ý.

Khi Alan trở lại eo Lẫm Phong, Lộ Thiến đang chờ hắn ở địa điểm tập hợp nhưng không thấy Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y đâu. Hỏi ra thì là do bọn họ phát hiện ra hành động cua cường đạo Đao Ma, hai người Uy Lợi Khắc đã đuổi theo quan sát trước, để Lộ Thiến ở lại chờ Alan trở về rồi lại đuổi theo sau.

Bởi vì hai người Uy Lợi Khắc đã xuất phát trước một thời gian ngắn, Alan và Lộ Thiến không dừng lại lâu thêm nữa, men theo ký hiệu hai người đó để lại mà đuổi theo. Ra khỏi eo Lẫm Phong, dọc theo dãy Đông Mộ sơn, một đường bắc thượng. Nhiệt độ không khí khá thấp, tới buổi đêm, bốn người tập hợp trong một sơn động phía bắc của dãy núi. Hai người Uy Lợi Khắc đã dựng lò sưởi xong, Bố lạc Y đánh được một con sói thuộc loài nguy hiểm, đã lột da lấy xương, nướng thịt trên nhánh cây bắc ngang lò sưởi. Hai người Alan tới vừa hay đúng bữa tối, Bố Lạc Y vô cùng tỉ mỉ rửa đi những chỗ bẩn ở trên da sói bằng nước tuyết chảy, dùng lửa hong khô rồi đưa cho Lộ Thiến, có thể dùng để khoác lên người chống lạnh.

- Tình hình thế nào rồi?

Alan ngồi cạnh lò lửa, bị gió tạt cả buổi chiều, khuôn mặt, cơ thể đều run cả lên. Hắn sưởi ấm, cũng nhận một xiên thịt mà Bố Lạc Y đưa tới.

Uy Lợi Khắc đã ăn xong, ợ một cái nói:

- Rất thuận lợi, bọn họ không biết đã bị chúng ta theo dõi. Bây giờ đang ở cách phía trước của chúng ta nửa km, nghỉ ngơi chỉnh đốn ở trong sơn động, tí nữa tôi lại đi quan sát thêm lượt nữa.

Bố Lạc Y nói:

- Nửa đêm ta đi đổi ca với cậu.

Vì thế hai người đã phân chia ổn thỏa.

- Đi qua dãy Đông Mộ sơn, tiếp tục bắc thượng chính là sơn cốc Băng Ma rồi. Đi qua sơn cốc Băng Ma chính là Vẫn Tinh Chi Uyên, nơi đó có một trạm canh gác mà Đao Ma đã bỏ lại. Xa hơn nữa chính là Hoang Vu Chi Địa.

Alan nói:

- Tôi từng xem được một vài tư liệu trên bản đồ trong căn cứ, tuy nhiên căn cứ Lôi Hỏa cũng không có tư liệu tỉ mỉ về Hoang Vu Chi Địa, chỉ biết nơi đó là cánh đồng tuyết mênh mông vô bờ, vô cùng ít người tới đó. Cho dù là Đao Ma chỉ e cũng không có bộ lạc nào cắm rễ ở đó đâu, cho nên ngay cả trạm canh gác cũng bỏ không.

- Xem ra những cường đạo Đao Ma đó tính ra tay ở Hoang Vu Chi Địa, tôi rất hiếu kỳ, bọn họ làm thế nào có được lộ trình của đội ngũ hiến tế chứ?

Uy Lợi Khắc dùng một cành cây nhỏ vót nhọn để xỉa răng.

Alan ăn một chút thịt, nhiệt độ cơ thể tăng trở lại, tay chân không còn run rẩy như trước đó nữa. Nghe thấy vậy thì nói:

- Đao Ma chưa bao giờ là một chủng tộc đoàn kết, Trảm Thủ lệnh cũng chỉ có ảnh hưởng nhất thời. Mười bộ bị đánh bại ở bình nguyên A Lai Khắc Tư, chuyện này có ảnh hưởng vô cùng lớn tới thanh danh của bọn họ. Những bộ lạc khác bắt đầu không còn thấy họ thần kỳ như trước nữa, lại dám nhằm vào Mười bộ, đặc biệt chú ý tới đội hiến tế, những cường đạo này cũng khá là to gan lớn mật. Tuy nhiên theo tôi thấy thì chuyện này chắc chắn không chỉ đơn giản vậy. Bọn kia hẳn là có nội tuyến (nội gián) trong đội hiến tế, thậm chí có thể là do nhân vật lớn nào đó trong Mười bộ chủ trì, nếu không thì tin tức sao dễ tiết lộ ra ngoài vậy được.

- Còn một điều nữa, khoảng cách từ sông băng Hàn Quan tới Hoang Vu Chi Địa có hạn, hơn nữa bọn họ đã định ra đủ loại đối sách sau khi cướp xong. Điều này nói rõ rằng bọn họ định đầu mùa đông sẽ xâm nhập eo Lẫm Phong, không phải là vô tình mà là cố ý như thế. Nếu sau lưng, ở trong Mười bộ thực sự có nhân vật lớn của Đao Ma đang chủ trì thì đó sẽ là một mưu đồ lớn, vả lại còn là hành động nhằm vào vua của Đao Ma.

Lộ Thiến phân tích.

Chuyện này không phải là không có khả năng, dù sao một khi đội hiến tế xảy ra chuyện không may, uy tín của vua Đao Ma đương nhiên sẽ chịu ảnh hưởng. Nếu như khi tác chiến với quân đội Liên bang xuất hiện cục diện bất lợi thì không khó để tưởng được sẽ có người nhân cơ hội đó để chỉ trích. Cho nên, những chuyện liên tục xảy ra này có khả năng liên quan tới sự tranh giành quyền lực.

- Bất kể như thế nào, mục tiêu của chúng ta là Thánh Tích. Tình huống cho phép thì có thể tìm hiểu chút bí mật trong đó. Về phần sự tranh đoạt trong Đao Ma, chúng ta không cần để ý tới.

Alan nói.

Sáng sớm Bố Lạc Y trở về, hóa ra là cường đạo Đao Ma đã bắt đầu hành động. Mấy người Alan cũng thu dọn hành trang, đi phía sau bám theo bọn chúng, không có gì phát sinh, thì chạng vạng hôm nay là có thể tới sơn cốc Băng Ma. Sáng mai sẽ tới Vẫn Tinh Chi Uyên, đó chính là Hoang Vu Chi Địa rồi. Do nội tuyến của Đao Ma tiết lộ hành trình và đội ngũ của đội hiến tế mới cho Alan một cơ hội tiếp cận Thánh Tích. Bỏ qua lần này thì phải đợi mười năm nữa. Alan đương nhiên sẽ không ở lâu trên Minh Vực Tinh, cho nên hắn có phần chờ mong với hành động lần này. Hôm nay, đội ngũ bắt đầu thẳng tiến tới phía đông dãy Đông Mộ sơn. Ba người đàn ông Alan thỉnh thoảng thay phiên nhau theo dõi, xác nhận con đường mà đám Đao Ma đi.

Tới buổi trưa, khi bọn họ đi qua một khe núi, hai người Uy Lợi Khắc đã chui vào trước nhưng lại thấy Alan dừng lại, Alan đang nhíu mày nhìn lên trên. Hai bên vách núi tràn gió lốc, phía trên dần thu hẹp lại tạo thành hình dạng khe hẹp trên bầu trời

- Sao vậy?

Lộ Thiến cũng nhận ra sự khác thường của hắn, liền hỏi.

Alan nói:

- Mọi người xem nơi này đi, nếu chúng ta đi con đường đó, Đao Ma chia thành hai phe chặt đứt đường lui, lại thả đá vụn từ bên trên xuống. Không gian nơi này hữu hạn, cho dù chúng ta không chết cũng sẽ trọng thương.

- Ý của cậu là?

- Bọn chúng đã phát hiện ra chúng ta.

Alan gượng cười nói.

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.