Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắc Thượng

Phiên bản Dịch · 1550 chữ

Chương 366: Bắc Thượng

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

-Đến lúc đó, các ngươi chính là tế ti của tướng quân, ta là tù trưởng, ai mà nghĩ chúng ta cướp đội hiến tế của bọn họ.

Phía dưới vang lên tiếng cười vang dội của thủ lĩnh, Alan lui về sau, thầm nghĩ hóa ra phía dưới là một nhóm cướp bóc do Đao Ma tạo thành. Hơn nữa nhìn có vẻ chúng sắp có ý đồ với mười bộ lạc, nhưng đội hiến tế trong miệng Bát Tư Ba lại khiến Alan vô cùng quan tâm. Nếu hắn đoán không sai thì hẳn là đội ngũ tế phẩm mười bộ lạc đem đến thánh tích. Trước tiên không nói đám cướp Đao Ma to gan bằng trời này có thể cướp được đội ngũ tế phẩm hay không, nhưng nếu Alan đi theo chúng thì có thể tìm được đội hiến tế, còn có thể phát hiện thánh tích của Đao Ma ở đâu.

Trong phỏng đoán của Ôn Toa Bối Lạc, thánh tích có khả năng là nơi khởi nguyên của Đao Ma. Mà đối với Alan, nơi đó càng có khả năng có ghi chép liên quan đến Ác Ma Lễ Tán. Về tư về công, Alan đều cảm thấy cần phải mạo hiểm tìm hiểu một phen.

Hắn lui trở lại nơi ẩn thân của mọi người lúc trước. Thấy Alan trở về, mấy người Lộ Thiến từ chỗ nấp bước ra, Alan gọi bọn họ qua một bên:

-Hiện giờ gió tuyết cản trở tín hiệu, chúng ta không thể liên lạc với căn cứ, chỉ có thể trở về báo cáo tình hình của nơi này. Nhưng phải có người ở lại theo dõi, vì vậy ba người trở về trước đi, tôi ở lại đây canh.

Đi tới thánh tích không biết sẽ gặp những nguy hiểm gì, Alan không muốn kéo ba người vào, bèn nghĩ cái cớ tách bọn họ ra. Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y không nghĩ nhiều, nhưng Lộ Thiến lại có tâm nhãn hơn. Cô kéo Alan đến một góc, thấp giọng:

-Nói cho ta biết rốt cuộc là anh muốn làm gì? Ánh mắt của anh không đơn giản là ở lại canh chỗ này.

Alan cười khổ, giơ tay:

-Được rồi, thực ra mấy tên bên kia là cướp, đang định làm một cuộc làm ăn. Tôi muốn đi cùng bọn chúng, bởi vì mục tiêu bọn chúng đánh cướp chính là người của mười bộ lạc.

-Vậy tại sao không dẫn bọn ta đi?

- Trong chuyện này có nhiều thứ chưa xác định được, hơn nữa lần này chủ yếu tôi xuất phát từ nguyên nhân cá nhân.

Alan lắc đầu:

- Đây là chuyện của tôi, tôi không muốn kéo mọi người cùng đi mạo hiểm.

Lộ Thiến nói:

- Nhưng nếu anh muốn lừa bọn ta trở về thì tất cả mọi người sẽ không vui đâu. Dù sao, chúng ta là bạn bè mà, không đúng ư?

Nghe cô ấy nói như vậy, Alan chỉ đành gật đầu nói:

-Chúng ta đi ra ngoài trước đã, tìm một chỗ nghỉ ngơi rồi lại nói chuyện.

Lúc này, thiếu nữ mới không còn ý kiến gì nữa.

Đi ra ngoài cũng không khó, Alan ném Thiên Quân cho Bố Lạc Y, tự mình lấy Ác Ma Lễ Tán tạo ra những cái lỗ để mượn lực bám vào trên vách núi, leo thẳng lên trên. Cuối cùng lại dùng dao găm cố định vị trí, buộc dây thừng vào thả xuống, giúp ba người lần lượt trèo lên, men theo thông đạo cũ mà rời đi.

Bên ngoài gió lốc kịch liệt, hơn nữa bóng đêm đã bao phủ, cả thế giới một màu tối đen, căn bản không nhìn thấy gì cả. Mấy người Alan bò theo eo vịnh, mạo hiểm đi trong gió tuyết, cuối cùng cũng tìm được một cái sơn động có thể cản gió. Ở quanh đó, Bố Lạc Y tìm mấy tảng đá lớn chặn cửa động lại. Alan thì ở bên trong động dùng lò hành quân nhóm lửa, bốn người ngồi thành một vòng tròn, nương theo nhiệt độ của lò sưởi để sưởi ấm, nghỉ ngơi.

Sau khi ăn một chút đồ ăn đóng hộp, Alan nói chuyện mà hắn nghe được trong hầm băng cho mọi người cùng nghe. Bố Lạc Y không rên tiếng nào, Uy Lợi Khắc thì trầm giọng đáp:

- Lão đại, cậu làm vậy thật sự không được. Nếu như trước kia chúng ta không đánh nhau thì đã không quen rồi, đã trải qua nhiều việc cùng nhau như vậy, ra sống vào chết cũng đã có không ít lần, tôi nghĩ chúng ta đã là huynh đệ rồi chứ.

- Tôi đã coi mọi người là huynh đệ rồi nên mới không muốn để mọi người cùng mạo hiểm với tôi. Lần này thậm chí tôi còn không biết địa điểm cụ thể của Thánh Tích là ở đâu, nó chỉ được đề cập trong bút ký của giáo sư thôi, chỗ đó có thể là khởi nguyên của văn minh Đao Ma. Hơn nữa tôi cũng có một vài chuyện riêng, nói đến đây còn muốn nói thêm một chuyện khác với mọi người.

Alan lấy Ác Ma Lễ Tán ra, động tâm niệm, dao găm hóa thành đoản đao, hiện ra tư thái thức tỉnh của giai đoạn đầu tiên.

- Trước đó Thiếu tá Lư Đạt muốn tôi giao Nguyên khí ra, thứ mà y nói tới chính là cái này. Nó gọi là Ác Ma Lễ Tán, bây giờ là giai đoạn nó thức tỉnh, năng lực của nó là hoạt tính hóa máu trong cơ thể đối thủ, và cũng từ bên trong hình thành huyết nhận xé nội tạng và cơ thịt. Mà tất cả đó mới chỉ là tư thái của giai đoạn thứ nhất của nó mà thôi. Tôi đoán, nó còn có tư thái của giai đoạn rất cao nữa. Nói cách khác, nó giống như một sinh vật, có thể không ngừng đột phá, tiến hóa.

Alan nói tiếp:

- Quan trọng là ngày đó chúng ta ở bình nguyên A Lai Khắc Tư, lúc ở binh trạm Đao Ma, tôi dùng nó làm thịt Thiên phu trưởng của đối phương, bên cạnh có Đao Ma từng hô lên tên nó là Tai Ách Chi Nhận. Tôi cảm thấy tên Đao Ma kia hẳn là đã đọc được bản ghi chép liên quan tới Ác Ma Lễ Tán.

- Bởi vì lúc thí nghiệm súng trường Hung Hỏa, tôi có được một miếng thạch phiến trong bộ lạc Đao Ma. Lúc xem thì bên trên có mấy hình vẽ, dường như có liên quan tới Ác Ma Lễ Tán.

Uy Lợi Khắc mở to hai mắt nhìn:

- Ý của cậu là con dao găm này hẳn là trước đó đã từng xuất hiện ở Minh Vực Tinh à? Trời ạ, vậy làm sao cậu có được nó thế?

- Đây là đồ của cha tôi đưa cho mẹ tôi, sau mẹ tôi lại tặng nó cho tôi. Chuyện liên quan đến nó thật sự là rất nhiều, hơn nữa tôi càng hiểu nó nhiều, càng cảm thấy phía sau nó chắc chắn là có giấu bí mật rất lớn. Hiện tại mọi người cũng thấy đấy, bí mật này đã không chỉ tồn tại ở Địa cầu nữa, thậm chí nó đã kéo dài tới tận tinh vực rồi, ở trên Minh Vực Tinh cũng xuất hiện một vài dấu vết.

Alan thở dài:

- Bí mật càng lớn, nguy hiểm cũng sẽ càng lớn. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà tôi không muốn mọi người đi theo, nói cho cùng, đây chỉ là chuyện của riêng tôi, hơn nữa chúng ta cũng cần có người mang tin tức về căn cứ Lôi Hỏa, không thể khiến Thượng tá Cao Lôi cho rằng chúng ta đã mất tích được.

- Để tiểu thư Lộ Thiến mang tin về đi, hai chúng tôi đi cùng với cậu.

Bố Lạc Y đột nhiên nói.

Lộ Thiến ngẩng đầu:

- Không, để Uy Lợi Khắc đi truyền tin, ta muốn đi theo, nếu Thánh Tích thật sự là khởi nguyên của văn minh Đao Ma, nơi đó hẳn là di tích văn minh cổ đại nào đó. Trong khóa học của ta vừa hay có một môn học là Văn minh cổ đại học, trừ phi hai người các ngươi cho là mình có trình độ cao hơn ta trong lĩnh vực này.

- Quả thực là cô sắp thành bách khoa toàn thư rồi.

Alan kinh ngạc nhìn cô ấy.

Lộ Thiến tốt bụng nói:

- Không có gì, ở phương diện tài năng và tri thức, bọn ta tiên tiến hơn nhiều so với nhân loại các anh. Nếu không anh cho rằng Ngải Đạt Hoa Tinh của bọn ta sao có thể đối kháng được với toàn bộ tinh vực Ước Đốn được? Phòng tuyến vũ trụ của Liên bang các anh cũng không bằng một phần mười của bọn ta.

- Được rồi, tiểu thư nhà khảo cổ học...

-------

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.