Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểm Cảnh Của Ôn Toa Bối Lạc

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Chương 337: Hiểm Cảnh Của Ôn Toa Bối Lạc

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Khải Sắt Lâm nhìn về phía Alan:

-Rất rõ ràng, cậu hấp thu được máu rắn, hơn nữa thân thể đã xuất hiện một số hiện tượng tiến hóa. Tuy nhiên đừng cho rằng máu của Vương xà chỉ có chút hiệu quả này.

-Tôi biết, chúng còn có thể kéo dài tuổi thọ.

Alan gật đầu nói.

Khải Sắt Lâm mỉm cười:

-Xem ra cậu thật sự không biết rồi, Hắc Mộ Vương xà là một loài nguy hiểm vô cùng đặc biệt. Cho dù bao nhiêu năm qua trong những gì ta nhìn thấy nghe thấy ở ngoại vực, cũng chưa từng có loài nguy hiểm nào có thể sánh được với nó. Chỗ đặc biệt của Hắc mộ Vương xà không phải ở chỗ dị lực mê hoặc tâm linh kia của nó, cũng không phải là máu của nó có thể kéo dài tuổi thọ. Thúc đẩy toàn bộ sinh một biến hóa, sự bất phàm của là một loại đặc tính, tiến hóa.

-Thích ứng với hoàn cảnh không ngừng tiến hóa, có lẽ loại tiến hóa gần như không hạn chế này tới từ loại gien nguyên thủy nhất. Giống như rắn bình thường sẽ lột da, Vương xà để thích ứng với hoàn cảnh, theo bản năng lựa chọn tiến hóa. Điều này khiến cho nó gần như có thể sinh tồn trong hoàn cảnh ác liệt đã biết.

Khải Sắt Lâm khẽ thở dài:

- Đương nhiên, trước kia ta không biết những điều này. Đến tận khi gia nhập Tử Vong Truyện Bá, nhìn thấy những báo cáo thực nghiệm kia mới biết được. Đáng tiếc, loài dị chủng như Hắc Mộ Vương xà đã chẳng còn mấy, chỉ sợ toàn bộ địa cầu, cũng chỉ còn lại ba con thôi.

Cô ta đảo mắt nhìn về phía Alan:

-Cậu uống máu của rắn sẽ dần dần có được loại đặc tính này của Vương xà. Cho nên ta mới có thể đoán được cậu rất nguy hiểm mà một khi tin tức này bị Lỗ Sâm biết được, ta nghĩ ông ta sẽ liều lĩnh mà rút hết máu của cậu. Có được máu cậu, cũng không khác gì có được máu của Vương xà. Có lẽ cậu không biết, hiện tại ông ta vẫn vì chuyện năm đó lỗ mãng giết chết Vương xà mà hối hận không thôi đấy.

-Cô muốn làm gì với tôi?

-Hiện tại còn chưa biết, tóm lại khó gặp được một người uống máu Vương xà, ta cũng muốn quan sát xem cậu sau này có biến hóa gì.

Khải Sắt Lâm vừa lắc đầu vừa nói.

Alan thầm nghĩ, có lẽ cô ta đang đánh giá tính nguy hiểm và lợi ích sau khi uống máu rắn. Một khi phán đoán được lợi ích có thể mang đến cho cô ta rồi, Khải Sắt Lâm sẽ không để mình sống. Tuy nhiên đánh giá cần có thời gian, tương tự Alan cũng sẽ có thêm thời gian.

-Hiện tại cậu có thể đi rồi.

Khải Sắt Lâm duỗi lưng, nhảy khỏi sô pha:

-Nhớ kỹ, động chút tay chân trên súng trường Hung Hỏa, tốt nhất là kéo dài thời gian. Có lẽ qua vài ngày nữa, người thầy kia của cậu sẽ trở về từ phòng tuyến vũ trụ, đến lúc đó cậu sẽ có hy vọng thoát thân. Còn bí mật máu rắn nếu cậu không muốn bị ném tới phòng thí nghiệm thì đừng nói với bất cứ ai,.

-Đa tạ Thiếu tướng đã khuyên.

Alan nói:

-Nếu như không có gì khác, tôi xin cáo từ trước.

-Uhm.

Khải Sắt Lâm gật đầu.

Alan đi ra cửa chính, thanh âm của Khải Sắt Lâm nhẹ nhàng vang lên:

- Nếu Lỗ Sâm hỏi chuyện tối nay, cậu cứ nói với ông ta rằng không biết gì cả.

Nói xong câu đó, cửa tự động đã đóng kín lại.

Khi rời khỏi ký túc xá sĩ quan, thủ vệ ngạc nhiên vô cùng nhìn Alan, hiển nhiên đối phương thấy kỳ quái vì hắn vẫn còn sống mà đi ra khỏi đó. Alan chỉ cảm thấy tình huống hiện tại phức tạp, dọc đường đi, trong đầu đang suy nghĩ đối sách kế tiếp. Đột nhiên có người gọi lớn tên hắn, ngẩng đầu lên liền thấy đó chính là Lộ Thiến.

Thiếu nữ tóc vàng buộc cao, tinh thần phấn chấn như thường. Thân phận cô cao quý, cho ở trong pháo đài của Tử Vong Truyện Bá, Lỗ Sâm cũng coi như thượng khách mà không dám chậm trễ. Tình trạng của Lộ Thiến,tốt hơn nhiều so với Alan.

Cô chạy vài bước nhỏ lên trước nghênh đón, kéo tay Alan:

- Vừa rồi ta đến xưởng tìm anh, phụ tá của anh nói anh đã sớm rời đi rồi. Anh đi đâu vậy?

-Một lời khó nói hết.

Alan cười khổ.

Lộ Thiến nhướn mày:

-Sao vậy, lão già kia lại làm khó dễ anh à? Bằng không ta đi nói với ông ta để chúng ta trở về, ta nghĩ ông ta cũng không dám nói không đâu.

-Không, cô đừng làm vậy.

Alan lắc đầu, thân phận của Lộ Thiến đặc biệt nhưng nơi này cũng không phải Ngải Đạt Hoa Tinh. Vạn nhất khiến Lỗ Sâm tức giận, lão tướng quân kia hạ độc thủ muốn giết chết Lộ Thiến cũng chẳng có gì khó. Sau đó lại đẩy việc này lên người Ôn Toa Bối Lạc, đúng là một đòn đả kích trí mạng với Tham Lang Nguyên soái.

Lộ Thiến không nghĩ nhiều như Alan nhưng cũng không ngốc, đương nhiên biết mình chỉ nói vậy mà thôi. Nếu Lỗ Sâm thật sự bận tâm tới thân phận của cô, ngày đó cũng không dám nghênh ngang tới căn cứ Huyết Ưng đòi người. Cô theo Alan tới, một là không muốn tách khỏi Alan, mặt khác cũng hy vọng Lỗ Sâm ít nhiều cũng kiêng kỵ thân phận mình mà không dám dở trò với Alan.

-Tình hình của chúng ta ở đây khá phức tạp, may mà hiện tại đã có một đồng minh. Tạm thời… Coi như tin được.

Alan thấp giọng nói.

-Là ai?

Lộ Thiến tò mò hỏi.

Alan ở bên tai cô thấp giọng nói:

-Khải Sắt Lâm.

-Ả tóc đen trắng kia.

Lộ Thiến ngạc nhiên:

-Cô ta sao lại… Khoan đã, cô ta không phải là nhìn trúng anh rồi chứ!

Alan dở khóc dở cười:

-Nhìn trúng là nhìn trúng, tuy nhiên cũng không phải là loại mà cô đang nghĩ.

Liền đơn giản nói qua một lượt Khải Sắt Lâm biết được bí mật mình ngâm trong máu Vương xà, sau khi Lộ Thiến nghe xong, hai mắt lóe sáng:

-Cô ta không có lòng tốt.

-Tôi biết. Ở đây, người tôi có thể tin tưởng cũng chỉ có cô vớiđám người Uy Lợi Khắc thôi.

Alan thành thật đáp

Lộ Thiến cười híp mắt:

-Nếu bỏ câu cuối cùng đi, ta sẽ càng vui.

-Vậy hiện tại anh có dự định gì không?

Cô lại hỏi.

-Kéo dài thời gian.

Alan nói:

-Như Khải Sắt Lâm đã nói, kéo dài tới khi thầy của tôi tới tìm Lỗ Sâm đòi người mới thôi. Tôi không biết đám người Lỗ Sâm rốt cuộc có chỗ dựa là gì mà lại dám lật mặt với Thiên Lang Tinh. Nhưng nếu thầy tới cửa, trừ phi Lỗ Sâm muốn cuộc chiến tranh hai đảng cũ mới nổi lên, nếu không cũng chỉ đành thả chúng ta ra thôi. Trước đó, Khải Sắt Lâm chính là nửa tấm bùa hộ mệnh của chúng ta.

Lộ Thiến gật đầu, nói:

-Thầy của các anh rốt cuộc đã chạy đi đâu vậy.

-Hình như là đi Ám Tinh tiếp ứng cho Hoàng Hậu Hoa Hồng rồi.

….

Một đạo điện quang xẹt qua trong tầng tầng mây dày đặc, trời đất một mảnh tuyết trắng. Trong điện quang chợt lóe, khuôn mặt anh khí bừng bừng của Ôn Toa Bối Lạc đang âm dương bất định ẩn hiện trong ánh sáng. Cuồng phong gào thét, thiên địa một mảnh xơ xác, đây là tinh cầu âm u không có ban ngày. Mặt đất của Ám Tinh cũng mờ tối không rõ, hơn nữa hiện tại là ban đêm, giơ tay ra cũng không nhìn thấy gì.

Ngoại trừ trên trời cao thỉnh thoảng xẹt qua điện quang sét, thỉnh thoảng sẽ mang tới chút ánh sáng khó có được cho mặt đất ra thì không có bất kỳ ánh sáng tự nhiên nào nữa. Mỗi điện xà to lớn từ điện lưu cao thế ở giữa tầng mây qua lại không ngớt, mặt đất thỉnh thoảng lại lộ ra luân phiên trong hai màu trắng đen.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.