Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá Khứ Của Khải Sắt Lâm

Phiên bản Dịch · 1562 chữ

Chương 336: Quá Khứ Của Khải Sắt Lâm

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lúc này Alan đã hiểu được vì sao mấy thủ vệ kia dùng ánh mắt thông cảm mà nhìn hắn, đây rõ ràng là bố cục mà Khải Sắt Lâm đã bày sẵn. Có tiền lệ trước kia, lại chết thêm một Alan cũng không lạ. Huống chi hiện tại, tầm quan trọng của Khải Sắt Lâm lại ở trên Alan. Nhiều nhất Lỗ Sâm sẽ chỉ trách cứ cô ta, sẽ không thật sự làm gì cô ả cả.

Ánh mắt của Khải Sắt Lâm lạnh dần, mười ngón tay mở rộng, ngón chân dần dần vùi trong sô pha. Cô ta vẫn duy trì bộ dạng như cũ nhưng Alan biết rằng chỉ cần cô ta muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên.

Cô ta đã không kiên nhẫn nữa rồi.

Tình thế cấp bách, Alan nhanh trí nói:

-Thật ra tôi cũng là do Vương xà nuôi lớn!

Điều này rõ ràng là đáp án mà Khải Sắt Lâm không ngờ tới, cô ta lặng người, vỗ tay một cái, đèn tường bên trái phòng khách đột nhiên nổ tung. Alan theo bản năng nhìn lại, bỗng nhiên kình phong đập vào mặt, hắn liền biết mọi chuyện hỏng rồi, Khải Sắt Lâm đã xông lên!

Alan giơ tay sờ vào Ác Ma Lễ Tán, tay vừa động chuôi đao, mu bàn tay đã mạnh mẽ nặng xuống. Hắn quay đầu lại nhìn thấy quần áo Khải Sắt Lâm tung bay, một chân thon dài giẫm lên tay của hắn khiến hắn không thể rút dao găm ra. Một chân khác thì quét qua sườn não của hắn, hắn bất đắc dĩ, nâng cánh tay lên bảo vệ đầu. Khải Sắt Lâm chân dài quét qua khuỷu tay hắn, đau đến mức khiến hắn nghĩ rằng mình đã mất đi cánh tay phải rồi.

Đau đớn đã kích khởi dã tính trong máu Alan, từ sau khi Lỗ Sâm xuất hiện hắn bị quản chế khắp nơi, hiện tại Khải Sắt Lâm không nói một lời đã phát động công kích, tất cả điều này khiến Alan kinh sợ. Hắn từ bỏ e dè, thỏa hiệp, thân thể tuần hoàn theo hành động trực giác, Alan gầm nhẹ một tiếng, cả người mãnh liệt lao lên phía trước, cũng không rút đao ra. Một tay ôm ngang lấy Khải Sắt Lâm đè trên sàn nhà, Khải Sắt Lâm không muốn hắn dùng được phương thức đánh nhau như lưu manh, nhất thời vô ý, khiến Alan ngã nhào trên đất.

Thiếu nữ lưng chạm đất, kêu lên một tiếng đau đớn, hai chân quấn chặt lấy hắn. Chỉ là như vậy khiến cho đầu của Alan kẹp ở hông của cô, tư thế quá mờ ám, đáng tiếc trong lòng hai người đều không có ý nghĩ gì tốt đẹp. Khải Sắt Lâm muốn khống chế Alan, còn Alan lại muốn giữ cái mạng nhỏ của mình.

Bị đôi chân dài của Khải Sắt Lâm cuốn lấy, Alan nhất thời không dãy ra được. Đầu mạnh mẽ đánh vào phần bụng mềm yếu của thiếu nữ, Khải Sắt Lâm sắc mặt hơi biến, hai tay mạnh mẽ chống đỡ đứng dậy. Nguyên lực bộc phát, sàn nhà vỡ tan. Khải Sắt Lâm cuốn lấy cả người Alan bay lên, rồi lại chúi xuống, biến thành ngồi xổm trên ngực Alan. Đầu gối đặt ở bả vai của hắn, bẹn đùi kẹp chặt đầu hắn, ép cho Alan chấn động mãnh liệt trên mặt đất.

Ngực Alan cứng lại, không tự chủ được phun ra một ngụm máu nhỏ, cảm thấy hô hấp thoải mái hơn một chút. Phục hồi lại tinh thần, Khải Sắt Lâm tung chưởng đánh xuống, hai tay Alan không thể nhúc nhích, chỉ đành há miệng cắn vào cánh tay nhỏ bé của Khải Sắt Lâm. Điều này khiến hắn nghĩ tới cắn vào tấm thép, lực phản chấn gần như đã đánh rơi hàm răng của hắn. Khải Sắt Lâm hơi nhíu mày, bỗng nhiên phía sau tiếng gió nổ lớn, một cước của Alan đá bay gáy của cô ta.

Khải Sắt Lâm tay chấn động, đánh vào miệng Alan. Người mãnh liệt lật lên phía trước khiến Alan đá vào khoảng không, hai người lại tách nhau ra.

Khải Sắt Lâm nhìn tay mình vừa bị Alan cắn, đầu tiên là nhíu mày sau đó lại phát hiện ra gì rồi đưa lên mũi ngửi ngửi, cuối cùng kinh ngạc nói:

-Cậu đã từng uống máu của Vương xà?

Alan lúc ấy ngâm mình trong máu rắn cũng có uống một chút, nhưng không nhiều. Chủ yếu là Ác Ma Lễ Tán trực tiếp rút lấy tinh túy máu rắn rồi rót vào cơ thể hắn. Hắn không cần giải thích những điều này, gật đầu xem như đồng ý.

-Hóa ra là vậy, chẳng lẽ Nguyên lực của cậu có thuộc tính thứ hai khác biệt, vậy hẳn là còn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết lực lượng của Vương xà.

Khải Sắt Lâm đứng lên nói, sát khí trên người cô ta đã biến mất.

Alan thầm nghĩ đây là tự cô nói, như vậy, cô ta sẽ không hoài nghi Ác Ma Lễ Tán trên người hắn. Alan thầm nghĩ thật may mắn, vừa rồi nếu không phải Khải Sắt Lâm phong tỏa động tác muốn rút đao của hắn, bằng không Ác Ma lễ Tán vừa ra ngoài, đối mặt với đối thủ cấp bậc như Khải Sắt Lâm sẽ không thể không toàn lực ứng phó được. Như vậy, muốn giấu cũng không giấu được.

Nhưng bây giờ lại là một tình huống hoàn toàn khác.

Khải Sắt Lâm đi vòng quanh hắn ba vòng:

-Khó trách hương vị trên người cậu khác với những người khác. Ta còn thấy kỳ lạ, những tên yếu đuối giống như cậu hẳn không thể khiến ta sinh ra sát ý mới đúng. Hóa ra là máu của Vương xà đang tác quái, thật không ngờ, chuyện ta vẫn luôn muốn làm, cậu đã hoàn thành rồi.

Alan không hiểu ra sao:

-Cô muốn làm gì?

-Giết rắn uống máu.

Khải Sắt Lâm nói ngắn gọn.

-Cô muốn giết Vương xà? Không phải cô…

Khải Sắt Lâm ngồi trở lại sô pha, co chân lên nói:

-Ta vốn sống trên mặt đất. Có một năm, Hắc Mộ Vương xà tập kích thôn chúng tôi. Rất nhiều người chết, bao gồm cả cha mẹ tôi. Khi đó ta còn nhỏ, tôi cùng mấy đứa trẻ khác lớn hơn ta một chút bị Vương xà bắt đi. Rất kỳ quái, nó không giết chúng ta mà còn cho chúng ta ăn. Đương nhiên, cậu đừng ky vọng một con loài nguy hiểm sẽ nướng thịt hay cho cậu ăn bánh mì. Nhưng ít nhất, chúng ta có thể sống sót.

Cũng là làm bạn với loài nguy hiểm nhưng cảnh ngộ Khải Sắt Lâm gặp phải khác với Alan.

Sau khi bị bắt đến sào huyệt của Vương xà, đã từng có đứa trẻ muốn chạy trốn, sau đó đều bị Vương xà bắt được. Kết quả không phải bị nó đập chết thì bị ném thẳng vào bụng. Vì thế mấy đứa trẻ còn lại không dám ra chủ ý như vậy nữa. Trừ Khải Sắt Lâm còn có một nam hai nữ, ba đứa trẻ này lớn hơn Khải Sắt Lâm không nhiều. Hai ba năm đầu cũng không có gì khác thường, mãi đến khi đứa bé trai kia được mười lăm tuổi thì cậu ta đột nhiên mất tích.

Tiếp theo là cách năm là cô bé còn lại, rất nhanh Khải Sắt Lâm biết được, không phải là mất tích mà họ bị Hắc Mộ Vương xà ăn thịt rồi.

Vương xà nuôi bọn họ lớn cũng giống như nhân loại nuôi gia cầm, chờ bọn chúng trưởng thành sẽ ăn thịt. Sau khi đứa bé gái thứ ba bị ăn thịt, trong hang rắn chỉ còn lại một mình Khải Sắt Lâm. Cô biết rằng mình nhất định phải làm gì đó, nếu không đợi khi cô trưởng thành sẽ khó thoát khỏi miệng rắn.

Khải Sắt Lâm bắt đầu quan sát tập tính của Vương xà, bản thân luyện tập bắt giữ con mồi, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch của cô. Đến khi Lỗ Sâm tới, hoàn toàn làm rối kế hoạch của cô ta.

-Lỗ Sâm giết chết Vương xà, hơn nữa còn khiến máu rắn vãi đầy mặt đất, thật lãng phí. Lúc ấy ta chỉ nằm sấp trên mặt đất uống được một chút liền bị ông ta mang đi. Nhưng cậu đừng cho rằng ông ta có lòng tốt, nếu không phải sau đó ta nhóm được Hỏa chủng, ở phương diện Nguyên lực và kỹ thuật chiến đấu có đột biến, cuối cùng trở thành Thiếu tướng của Liên bang. Vậy thì kết quả tốt nhất là Lỗ Sâm sẽ tặng ta cho những người đàn ông ham mê sắc đẹp.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.