Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hung Hỏa

Phiên bản Dịch · 1580 chữ

Chương 324: Hung Hỏa

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Alan gật đầu, cấp bậc quân đội Liên bang được quyết định từ cả hai thứ, thực lực và chiến công. Quân hàm của từng giai đoạn đều có yêu cầu về thực lực cơ bản nhất, sau đó lại thông qua việc tích luỹ chiến công để thăng cấp.

Ví dụ loại sĩ quan như Alan, hạ sĩ cần trình độ thấp nhất là cấp mười mới được đảm nhiệm. Còn loại Thiếu uý như La Ân, thì phải có thực lực cấp mười lăm. Tới giai đoạn thiếu tá như Kha Kiệt Tư, tiêu chuẩn của Liên bang là cấp hai mươi.

Việc kết hợp thực lực cùng chiến công để quyết định cấp bậc quân hàm của một quân nhân, ngoài nguyên nhân quyết định bởi bối cảnh của cuộc chiến tranh cao cấp này, còn vì ở một cái khác lớn hơn, đó chính là ngăn cản hiện tượng xuất hiện những quan quân vô năng thăng cấp thông qua quyền lực hoặc quan hệ bám váy đàn bà.

-Tốt lắm, nếu cậu còn cần gì khác thì hãy nói với tôi, giờ cậu có thể đi bận việc của mình rồi.

Bối Lý nói.

Alan tiến lên một bước:

-Thượng tá, tôi muốn nói với ngài chuyện về quân biên nhung.

-Thế nào, những tên đó không chịu phối hợp sao?

Bối Lý nhíu mày.

-Không, tôi đang nghĩ. Dù sao căn cứ cũng cần bổ sung biên chế binh lính chiến đấu, có thể suy xét giữ họ lại được không?

Alan nói:

-Tôi tiếp xúc qua với bọn họ, trên thực tế, chỉ cần dùng đúng cách, tôi thấy rằng họ vẫn là một đám chiến sĩ hợp quy.

-Cái này không dễ đâu, Trung sĩ.

Bối Lý thở dài:

-Nếu quân biên nhung thuộc biên chế của hệ thống Thiên Lang tinh chúng ta, vậy thì điều động cũng chẳng khó. Nhưng cái khó ở chỗ bọn họ thuộc hệ thống quân đoàn Tử Vong Truyền Bá. Nếu muốn lưu họ lại, ta bắt buộc phải đệ trình đơn xin phép với Thượng tướng Lỗ Sâm. Mà theo quan hệ giữa chúng ta cùng Lỗ Sâm, ta nghĩ ông ta sẽ không ký tên lên công văn đâu.

Bối Lý lại tiếp:

-Tuy nhiên ta rất hiếu kỳ, sao Trung sĩ lại có suy nghĩ này?

-Tôi được biết, sở dĩ bọn họ bị điều tới quân biên nhung đều vì đã phạm qua đủ loại sai phạm. Nhưng ai chưa từng có lỗi, bọn họ đều là chiến sĩ, chỉ khuyết thiếu cơ hội chứng minh bản thân mà thôi. Thượng tá, chúng ta...

Bối Lý lắc đầu:

-Việc không đơn giản như cậu nghĩ đâu, Alan. Ta đề nghị cậu không nên lãng phí thời gian vào chuyện này nữa, nếu cậu muốn thay đổi quy tắc, ít nhất, cậu phải có thực lực đó trước đã.

Alan gật đầu:

-Được rồi, tôi đã hiểu.

Hắn cáo từ rời khỏi, đợi khi Alan đi rồi, Bối Lý mới tằng hắng một tiếng:

-Anh có thể ra rồi.

Một cánh cửa của phòng làm việc được mở ra, Trung uý Bỉ Đặc đi vào, cười cười với Bối Lý:

-Cảm ơn ngài, Thượng tá.

-Ta không hiểu, sao cậu biết Trung sĩ Alan sẽ nói như vậy?

-Bởi vì tôi cũng từng một thời tuổi trẻ.

Bỉ Đặc cười:

-Người trẻ tuổi luôn dễ dàng kích động, bất chấp hậu quả. Khi Trung sĩ Alan nhìn chúng tôi, tôi bèn biết rõ cậu ta là loại người gì.

-Nhưng mà, đây cũng là một cơ hội thay đổi vận mạng. Vị Trung sĩ này của chúng ta cũng không đơn giản, nếu cậu ấy đề xuất, các cậu rất có khả năng được ở lại, không suy xét thêm sao?

Bối Lý hỏi.

Bỉ Đặc lắc đầu:

-Thế giới mà chúng tôi nhìn thấy không như nhau. Hiện giờ trong mắt cậu ấy, thế giới vô cùng sặc sỡ loá mắt, cần gì vì chúng tôi mà thêm vào đấy một số bóng râm đen tối không cần thiết.

-Được rồi, kỳ thật cái ta muốn nói là, nếu đệ trình đơn xin căn bản không cần Lỗ Sâm phê duyệt, chỉ cần quan tài chính của quân đoàn ông ta giơ tay đồng ý thuyên chuyển các cậu về biên chế quân của ta là được, như vậy cũng giúp cho lão giảm đi một số chi phí, không phải sao? Có thể số tiền đó đủ để lão nuôi thêm một hai tình nhân trên Babylon.

Bỉ Đặc mỉm cười:

-Đương nhiên, chúng tôi chỉ là nhân vật nhỏ, Lỗ Sâm tướng quân sao lại nhìn ngó gì tới chúng tôi chứ. Nhưng... vẫn là thôi đi.

Bối Lý nói:

-Được rồi, cậu thích là được.

Dưới việc điều chỉnh Tự Liệt và thu thập số liệu, thời gian trôi qua đặc biệt nhanh. Ngay cả chính Alan cũng không biết bản thân đã lặng lẽ bước qua sinh nhật tuổi mười ba ở trên tinh cầu này. Tuần cuối của tháng sáu, lô súng ma năng đầu tiên được sản xuất theo dây chuyển tự động đã ra lò, đồng thời cũng được phân đến tay hàng trăm binh sĩ quân biên nhung. Ba ngày sau, bọn họ sẽ tiến hành một cuộc thí nghiệm thực chiến.

Khi khẩu súng ma năng đầu tiên được đưa đến trước mắt Alan, hắn viết lên khẩu súng ma năng ngưng tụ tâm huyết của mọi nhân viên công xưởng từ trên xuống dưới, một cái tên Hung Hoả. Tự Liệt sử dụng cho súng trường Hung Hoả tuy rằng bình thường, nhưng nó là khẩu súng trường đầu tiên kết hợp cả hai cách dùng là súng nóng và súng ma năng.

Chỉ mỗi chuyện để hoàn thành chuyển hoán hai loại hệ thống xạ kích khác nhau, đã khiến vị đại sư thiết kế súng ống của căn cứ Huyết Ưng do Ôn Toa Bối Lạc tự mình phái đến bạc hết mấy cọng tóc.

Thành phẩm cuối cùng, khẩu súng trường Hung Hoả, thân súng thô to hơn nhiều so với loại súng trường bình thường, nòng súng mở rộng hơn mới có đủ không gian chứa đựng cả hai loại hệ thống bắn.

Để không lãng phí không gian bên trong nòng súng cùng với ngoại hình dũng mãnh của nó, đại sư đã cải tiến hình thức liên kích đơn phát ban đầu của súng trường thành hình thức song phát. Như vậy, cho dù dùng đạn để bắn, tần suất bắn của nó cũng hơn xa súng trường bình thường, cũng coi như không hổ danh cái tên Hung Hoả.

Về phần chuyển hoán sang hệ thống ma năng, thì có thể liên tục bắn ra ba viên Liệt Hoả Phi Đạn. Nếu bắn liền trăm phát, thì ngay cả Giác Tỉnh giả như Kha Kiệt Tư cũng chỉ có thể tạm tránh mũi nhọn, nếu không, phi đạn trúng hết vào người, không chết cũng bị trọng thương.

Dù sao khi súng trường Hung Hoả tập trung oanh tạc, trên trăm viên Liệt Hoả Phi Đạn thậm chí nhiều hơn bùng nổ trong cùng một phạm vi, tiêu điểm năng lượng nổ chất chồng và phản xạ, đủ để phá huỷ Nguyên lực hộ thân của Giác Tỉnh giả. Về phần dưới cấp hai mươi, căn cứ theo tính toán của Alan, thì gần như không có khả năng sống sót.

Ba ngày sau, một chi quân đội xuất hiện tại sơn mạch Bá Long. Nơi đây tiếp giáp với hoang địa Phong Thực, thế núi chập chùng lên xuống như rồng, cảnh tượng sâm nghiêm. Mặt đông nam của sơn mạch Bá Long có một hẻm núi tự nhiên, xuyên qua hẻm núi là có thể đi tới một căn cứ khác của Liên bang, Ni Lỗ.

Đội ngũ vận chuyển vật tư gần đây nhất giữa hai căn cứ Huyết Ưng và Ni Lỗ phát hiện trong sơn mạch Bách Long có dấu vết Đao Ma lui tới. Căn cứ Ni Lỗ cách sơn mạch Bách Long gần nhất đã phái đội quân tiến hành điều tra, cũng như phát hiện trong núi xuất hiện bộ lạc Ma Nhân cỡ nhỏ. Bộ lạc chiếm cứ một vùng lòng núi bên trong sơn mạch, đồng thời xua loài sâu đào đất mở ra nhiều cửa ra vào.

Căn cứ Ni Lỗ vốn dự định tiến hành càn quét nơi này, nhưng Bối Lý biết tin bèn ngăn cản nhiệm vụ, chuyển giao cho Alan dùng để thí nghiệm thực chiến súng trường Hung Hoả. Lúc này có một đội ngũ đi qua dãy núi, tự nhiên chính là quân biên nhung tham dự thí nghiệm lần này.

Đội ngũ do Trung uý Bỉ Đặc chỉ huy, Alan và Kha Kiệt Tư cũng tham dự vào đó. Một người là nhà thiết kế Tự Liệt của súng trường Hung Hoả, đương nhiên cần đến để ghi chép lại số liệu chi tiết cuộc thực chiến; người còn lại là đến để lược trận cho bên mình, phòng hờ xảy ra tình huống ngoài ý muốn.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.