Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ Án

Phiên bản Dịch · 1532 chữ

Chương 325: Đồ Án

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Dựa theo tình báo của căn cứ Ni Lỗ, đội ngũ lúc xế chiều đã đến phụ cận bộ lạc Đao Ma. Ba người Bỉ Đặc, Alan và Kha Kiệt Tư núp sau một khối đá xám. Từ đây nhìn xuống, bên dưới là con đường núi nhỏ uốn lượn, nối vào một lối đi vào lòng núi. Ngay cửa vào có các tảng đá được xếp chồng lên cao, cố định hai lá cờ xí của bộ lạc, mặt trên vẽ hình lưỡi hái và đầu lâu. Có Đao Ma và giác lang đi đi lại lại gần đấy như đang canh gác.

Bộ lạc này sinh hoạt bên trong lòng núi, này cũng xem là truyền thống của Đao Ma. Giống như nơi ở Dung Lô Chi Uyên của Ma Đao vương, trên thực tế là bên trong lòng núi lửa. Nó nối thẳng đến hồ dung nham trong núi, quanh năm nóng bức, địa hoả bốc lên không ngớt. Đao Ma lợi dụng chúng tạo thành nguồn năng lượng và công sự phòng ngự cho Dung Lô Chi Uyên, khiến Dung Lô Chi Uyên trở thành hình mẫu của pháo đài trong lòng núi.

Đương nhiên, tiểu bộ lạc trước mắt này bất kể quy mô hay chiến lực đều không thể sánh bằng Dung Lô Chi Uyên. Huống chi bọn chúng hẳn là vừa di chuyển đến đây không lâu, tự nhiên cũng sẽ không có công sự phòng ngự ra trò. Ba người Alan lại đảo mắt một vòng, sau khi xác định vị trí hai cửa ra vào còn lại, liền lui về nơi đội ngũ đang đợi lệnh.

Dưới sắp xếp của Bỉ Đặc, đội ngũ chia thành ba nhánh, phát động công kích đồng thời vào ba cửa ra vào, cốt phải khiến Đao Ma không còn chỗ trốn. Chiến đấu triển khai khi mặt trời vừa lặn, ba chi đội ngũ của quân biên nhung mang theo súng trường Hung Hoả gào thét tập kích về bộ lạc Đao Ma.

Súng trường Hung Hoả quả nhiên không phụ kỳ vọng, dù dùng hình thức hỏa lực thông thường thì cũng mạnh hơn gấp đôi so với súng trường bình thường, hoả lực mạnh mẽ cộng thêm cách đánh không cần mạng của quân biên nhung, chiến đấu vừa bắt đầu, tình thế của bộ lạc Đao Ma đã thua nghiêng hẳn về một bên.

Alan và Kha Kiệt Tư quan sát trận chiến ở phía sau, thấy được đối mặt với phản kích của Đao Ma, chiến thuật chiến đấu của quân biên nhung không phải là né tránh như lẽ thường rồi mới tiến công, mà là trực tiếp sát lá cà với địch nhân rồi dùng hoả lực nghênh chiến, cách đánh lấy mạng đổi mạng khiến Kha Kiệt Tư nhìn thấy cũng phải lắc đầu liên tục, kêu lên hai tiếng “Kẻ điên”.

Từ trong chiến đấu của họ, Alan ngược lại có chút hiểu được tâm lý của những người này. Có lẽ trong cuộc đời họ, đã không còn gì có thể mất, bao gồm cả tính mạng của bản thân.

Dưới công kích của những kẻ điên này, Đao Ma liên tiếp bại lui. Tiếng súng thô kệch của súng trường Hung Hoả khuấy động cả lòng núi, Alan và Kha Kiệt Tư theo sau họ tiến vào trong núi.

Lòng đất nơi đây được sâu đào đất đào ra mấy lối đi, trong lối đi ánh lửa loé lên, tiếng súng quanh quẩn không ngớt. Quân biên nhung chiếm lợi thế nhờ hoả lực của súng trường Hung Hoả, tiến thẳng hang ổ quân địch, đánh mạnh vào sâu trong lòng núi.

Chỗ sâu trong lòng núi xuất hiện một nơi trông như tràng tế bái, đây đồng thời cũng là nơi ở của tù trưởng. Lúc hai người Alan đi vào, Đao Ma đã chết đến không còn mấy người, tầm mười gã kỵ sĩ Cuồng Lang còn sót lại chính diện tấn công vào tấm lưới hoả lực của quân biên nhung.

Dưới mệnh lệnh của Bỉ Đặc, hai chi tiểu đội chuyển đổi súng trường Hung Hoả sang hình thức võ khí ma năng, một đợt Liệt Hoả Phi Đạn được bắn ra, mười mấy kỵ sĩ cưỡi Cuồng Lang đến cả góc áo của họ còn chưa chạm tới đã bị bắn đến cháy thành than đen.

Cuối cùng chỉ còn lại gã tù trưởng phát ra tiếng gầm phẫn nộ, nguyên lực bốc lên, gã ấy vậy mà cũng có thực lực cấp mười tám. Sau khi gã múa thanh chiến rìu liều chết xông qua liền thấy Bỉ Đặc phất tay, ra lệnh cho chiến sĩ tập trung công kích. Hơn năm mươi khẩu súng trường Hung Hoả chĩa thẳng gã tù trưởng, tiếp đó, Liệt Hoả Phi Đạn bắn ra liên hồi, tức thì, cả lòng núi xuất hiện một trận tiếng nổ dày đặc.

Hoả đạn không ngừng bạo tạc trong một phạm vi nhất định, năng lượng xung kích được sinh ra đủ để hình thành một chùm gió lốc với lực phá hoại kinh người. Đợi đến khi vụ nổ ngừng lại, trong lòng núi tràn ngập khói bụi, gã tù trưởng chưa kịp chém ra búa nào đã bị nổ đến tứ chi biến dạng, chết một cách vô cùng bi thảm.

Nhìn thi thể đen như than nọ, Kha Kiệt Tư huýt lên thành tiếng:

-Này cũng thật kinh người, uy lực này, ngay cả Giác Tỉnh giả nhìn thấy cũng phải quay đầu bỏ chạy.

Alan gật gật đầu, rồi lại lắc đầu:

-Thời điểm gặp phải Giác Tỉnh giả chân chính không đơn giản thế đâu, nếu đổi lại là ngài, cũng sẽ không đứng im như khúc gỗ mặc cho người ta bắn tới. Tuy nhiên, có thể tạo ra tác dụng chấn nhiếp, thì súng trường Hung Hoả cũng có giá trị để sản xuất rồi.

-Có lẽ cậu còn có thể khai phá thêm những vũ khí khác, ví dụ như lựu đạn Nguyên lực chẳng hạn, có điều dùng Tự Liệt cho loại đồ tiêu hao xài được một lần này, cũng quá đốt tiền nhỉ.

Kha Kiệt Tư lắc đầu.

-Mấy cái này về sau hãy tính.

Alan nhún vai, vũ khí có thể khai phá thì rất nhiều. Tuy nhiên bước kế tiếp, hắn muốn thử khai phá đồ phòng ngự ma năng, gia tăng lực phòng ngự hoặc tính cơ động của binh sĩ, và cũng chính là nâng cao sức chiến đấu ở một mặt khác cho họ.

Việc kế tiếp chính là quét dọn chiến trường, tuy nhiên quy mô của bộ lạc Đao Ma này quá nhỏ, cơ bản chẳng có chiến lợi phẩm gì cả. Ngoại trừ Nguyên ngọc tách ra được từ người gã tù trưởng, thì cũng không còn vật nào có giá trị nữa.

Alan trái lại lại nhặt lên hai thanh kiếm sắt của kỵ sĩ Đao Ma, công nghệ chế tác chúng nó rất thô ráp, nhưng mang đầy phong cách dị tộc, lấy để làm vũ khí trang sức cũng không tồi.

-Quả nhiên Đao Phong Ma Nhân đều nghèo kiết xác.

Bỉ Đặc ném một cái ba lô lên mặt đất, liền ngồi xuống bên cạnh uống hớp rượu. Y vứt món đồ nhặt được bên trong cho Alan:

-Cái này cho cậu làm kỷ niệm.

Alan bắt lấy, trên bàn tay là xương của một loài dã thú nào đó. Mặt trên bị vật sắc khắc thành một kí hiệu kỳ quái, hình như là một loại chữ tượng hình, phía trên thì như bức tranh trừu tượng hình đao kiếm. Kí hiệu được khắc bằng máu hay một loại thuốc màu đỏ nào đó, đối lập hẳn với khúc xương trắng lạnh lẽo. Bỉ Đặc nói:

-Đây là Trảm Thủ lệnh, xem ra bộ lạc nhỏ bé không bắt mắt này cũng nhận được.

-Anh còn phát hiện cái gì nữa?

Alan ngồi xổm xuống, mở ba lô ra, bên trong chứa một số đồ đạc cổ quái, thậm chí còn có một cái xương bàn tay đã biến thành màu đen, cũng không biết đó là những thứ gì.

Trong đó, còn có một phiến đá bị tàn phá. Trên phiến đá có khắc hình một Đao Ma, người điêu khắc dùng đường nét sắc bén khắc lên hình ảnh Đao Ma bị một vật gì đó chém xuyên. Bên cạnh Đao Ma còn có một đồ án trông như một cây dao nhỏ. Nhìn thì không có gì lạ nhưng khi Alan muốn bỏ nó trở lại, cả người bỗng cứng đờ.

Bỉ Đặc thấy lạ:

-Sao thế?

-Không có gì, đúng rồi, cái này cũng tặng cho tôi đi.

Alan quơ quơ phiến đá.

-Thích thì cứ lấy, à, món đồ chơi này làm đồ trang sức cũng không tệ.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.