Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trên Đồi Thiết Mộc

Phiên bản Dịch · 1549 chữ

Chương 306: Trên Đồi Thiết Mộc

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Vật tư trên xe vẫn còn, Lộ Thiến từ trong buồng lái lấy được bản ghi chép công tác, chiếc xe tải này phải đi theo một hướng khác để bổ sung cho căn cứ Ngải Trác, sau đó mới đi tới trạm kiểm soát ở phía trước tiền tuyến. Đáng tiếc, nó đã dừng lại ở đây.

-Nhìn bên này đi.

Diệp Phong ở bên sườn của một chiếc xe tải khác giơ tay kêu lên.

Alan tiến đến, Diệp Phong ngồi xổm trêm mặt đất. Trên mặt đất rõ ràng có dấu vết móng tay, kéo dài tới tận sâu trong đồi Thiết Mộc. Diệp Phong ngẩng đầu:

-Thấy thế nào?

-Là móng vuốt của Sói Cuồng giác, hơn nữa không hề nhẹ, nếu không sẽ không để lại dấu vết rõ ràng như vậy được.

Alan nói.

Ma Đức nghe được vậy liền gật đầu bổ sung:

-Nhất định là kỵ sĩ Cuồng Lang.

-Nếu như là kỵ sĩ Cuồng Lang, vậy thì trong đồi Thiết Mộc có bộ lạc tồn tại sao?

Diệp Phong nhíu mày.

Đồi Thiết Mộc không nhỏ, nó ở sườn tây nam của căn cứ Huyết Ưng, cách căn cứ địa khoảng hơn hai trăm km. Bản thân ngọn đồi diện tích cũng chỉ có khoảng năm sáu trăm km vuông, khu vực này đừng nói là bộ lạc ngàn người, cho dù là hai ba bộ lạc cũng dư dả.

-Đi lên xem rồi nói sau.

Alan nói.

Để xe Phù du ở địa điểm bí mật, sau khi tiến hành ngụy trang cần thiết, sáu người bí mật đi lên trước, đuổi theo dấu vết mà kỵ sĩ Cuồng Lang còn lưu lại. Hiển nhiên sói cưỡi không có thói quen giải quyết hậu quả, lưu lại rất nhiều dấu vết.

Có lúc là vết máu, có lúc là góc áo vướng trên cây Thiết Mộc nào đó. Rõ ràng nhất là dấu móng vuốt của Giác lang, chúng quả thực như một mũi tên, dẫn cả đội đi theo một hướng.

Tới chạng vạng, khi đội đã xâm nhập sâu vào khu đồi này khoảng sáu bảy km, xa xa liền nhìn thấy ánh lửa. Alan ra dấu nháy mắt với những người khác, sáu người tản ra, chia ra các hướng khác nhau đi về phía ngọn lửa. Alan đi một mình, tay cầm Tiêm Nha, như con báo đang rình rình đi lên phía trước. Mới đi được mười mét, ở phía trước vang lên một trận tiếng kêu thê lương. Hắn hít thở sâu, kiềm chế suy nghĩ muốn liều xông lên trước, lấy tốc độ ổn định để tiếp cận.

Một lát sau, hắn nhìn thấy một doanh địa.

Một doanh địa cực lớn, trên doanh địa này, số lượng lớn cây Thiết Mộc bị đốn ngã, san bằng mặt đất dựng lên một lều lớn, cột cờ, lan can gỗ, lò lửa và hàng rào lửa trại. Doanh địa rộng dài, Alan nhìn không thấy hết, chỉ thấy ở xung quanh danh địa có chiến sĩ Đao Ma lui tới, thỉnh thoảng có kỵ sĩ Cuồng Lang như âm hồn xẹt qua bên cạnh doanh địa. Alan nhanh chóng quét mắt qua doanh địa, thị lực rơi vào chỗ cờ xí, có ba loại hình vẽ khác biệt.

Doanh địa này, ít nhất có ba bộ lạc tụ tập.

Alan trèo lên một cây Thiết Mộc, mượn nhánh cây dày đặc quỷ dị này mà ẩn mình. Cầm kính viễn vọng tinh xảo nhìn đi, bên cạnh đống lửa của doanh địa phía trước dựng lên mấy cây cột gỗ, ba binh sĩ Liên bang đang bị trói trên đó hô hấp khó khăn. Một Đao Ma đang cầm đao sắc móc ra một tảng thịt lớn từ ngực của một binh sĩ trong số đó, rồi lại giao cho Đao Ma nhỏ gầy ở bên cạnh đống lửa.

Ma nhân kia dùng miệng cắn vào miếng thịt tươi, rồi lại ném vào trong đống lửa, sau đó lại quát tháo một trận. Các Ma Đao xung quang đều giơ vũ khí lên hô hào, tiếp theo xông về phía binh sĩ, dùng binh khí trong tay bọn họ mà cắt xuống từng miếng thịt trên người binh sĩ.

Cảnh tượng vô cùng thê thảm.

Alan gần như muốn bóp vỡ kính viễn vọng, hắn hít sâu vài hơi, làm cho mình tỉnh táo lại rồi nhẹ nhàng trượt xuống thân cây, theo đường cũ quay về.

Khi tới địa điểm để xe Phù du, Ma Đức đã sớm tới rồi. Y hai mắt đỏ bừng, ngực phập phồng, đè thấp âm thanh, tức giận:

-Những tên khốn kiếp kia làm cái gì vậy!

Alan im lặng một lát sau, những người khác đã trở lại, ai ai cũng phẫn nộ. Alan lúc này liên hệ với căn cứ, báo cáo tọa độ. Sau khi ghi chép xong, Kha Kiệt Tư nói:

-Các cậu lập tức quay về, đừng kinh động tới bọn chúng.

-Vâng, thưa Trưởng quan.

Alan ngắt liên lạc, nhìn những người khác nói:

-Đi thôi, về căn cứ trước. Chỉ dựa vào mấy người chúng ta không thể làm được chuyện gì đâu.

Sự thật đúng là vậy, doanh địa kia ít nhất cũng có ba bộ lạc tề tụ, tổng số cũng quá ba ngàn người, chỉ dựa vào sáu người Alan thì chẳng thể gây nên sóng gió gì được. Tức giận vô cùng, nhưng cũng chỉ có thể lặng lẽ lái xe Phù du rời đi.

Đi đường suốt đêm, trở lại căn cứ Huyết Ưng đã là sáng sớm. Mấy người Alan báo với Kha Kiệt Tư xong, được mệnh lệnh là quay về nghỉ ngơi. Mặt khác, Bối Lý lại thông báo cho chủ quản của hai căn cứ địa Ngải Trác và Ni Lỗ.

-Thượng tá Bối Lý, anh nói là có ba bộ lạc Ma nhân tụ tập ở trong đồi Thiết Mộc?

Chủ quản căn cứ Ngải Trác – Thượng Tá Đường Ni là một người trung niên, tóc hất ngược, để hai chòm râu ngắn, một đôi mắt xanh biếc lộ ra vẻ ngưng trọng.

Thượng tá Bối Lý hai tay giao nhau, gật đầu nói:

-Dựa vào tình hình mà người của chúng ta đã phát hiện ra, đúng là như thế. Hai vị, đồi Thiết Mộc vừa hay nằm ở giữa của ba căn cứ chúng ta, là con đường quan trọng cần phải đi qua mà chúng ta thường lui tới. Bộ lạc Đao Ma lựa chọn địa điểm này để tụ tập, theo ta thấy không phải ngẫu nhiên, mà có kế hoạch gì đó. Mấy ngày trước ta cũng thông báo với mọi người, trong đó quân đội của một bộ lạc đã xuất hiện trên hoang địa Phong Thực. Có một, ắt sẽ có hai ba. Nếu như để liên quân của bộ lạc công đánh một căn cứ bất kỳ nào trong số chúng ta, tổn thất chúng ta nghĩ cũng có thể biết được.

-Vậy thì Thượng tá, anh có đề nghị nào hay không.

Thượng tá An Đồ tuổi tác tương đương với Bối Lý nhưng khá nho nhã. Mái tóc màu nâu nhạt, sống mũi cao ngất mang theo mắt kính. Y là người phụ trách của căn cứ Ni Lỗ, trời sinh tính cẩn thận tỉ mỉ.

Thượng tá Bối Lý lui về sau hai bước, trên mặt đất hiện lên sa bàn chiến thuật. Trên sa bàn đã chiếu địa hình hoàn chỉnh phụ cận đồi Thiết Mộc, và địa điểm tọa độ mà Alan báo cáo, sau đó dùng máy tính bảng mô phỏng ra hình dạng của doanh địa bộ lạc.

Thượng tá Bối Lý trầm giọng:

-Hai vị mời xem, đây là doanh địa của bộ lạc Ma Đao. Đồi Thiết Mộc ở phía tây nam của căn cứ địa chúng tôi. Căn cứ vào ghi chép của căn cứ chúng ta, khí hậu nơi đây vào tháng năm tới tháng sáu, sẽ có gió mùa từ hướng đông bắc thổi về phía tây nam. Gió mùa mãnh liệt, khi sức gió lớn nhất có thể thổi ngã cả người. Tính toán thời gian, mùa gió mùa cũng sắp tới rồi. Chúng tôi tính toán khi gió nổi lên, phóng hỏa đốt rừng ở vùng này. Hai vị cũng biết, cây Thiết Mộc dễ cháy, đến lúc đó thêm gió trợ thế lửa, tất nhiên sẽ thành trận hỏa hoạn lớn lan ra khắp cả khu đồi.

Ánh mắt Thượng tá An Đồ sáng lên, nói:

-Nếu như lửa cháy vào rừng, sẽ ép kẻ địch rút lui theo hướng tây nam. Nếu như vào lúc đó, liên quân của bên ta và Thượng tá Đường Ni mai phục ở lối ra của ngọn đồi, sẽ có nhiều phấn khích lắm đây.

-Đúng vậy, tôi đã không nhịn nổi mà muốn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của những tên Đao Ma kia.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.