Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kịch Chiến (2)

Phiên bản Dịch · 1624 chữ

Chương 297: Kịch Chiến (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Khi mũi tiên phong của kiến đao tiến vào tầm bắn tốt nhất Kha Kiệt Tư đã thiết lập, Thiếu tá vung mạnh cánh tay xuống. Lập tức trăm khẩu súng cùng nổ, một lưới hỏa lực đan xen ngăn kiến đao lại, không ngừng hất những con kiến lớn ngã xuống núi, tử thương vô số.

Khi cuộc chiến ở hoang địa Phong Thực khai hỏa, thì Thượng tá Bối Lý đang sắc mặt ngưng trọng đi qua đi lại. Ông ở đại sảnh chỉ huy của căn cứ, vào nửa giờ trước, theo trình tự căn cứ đã chủ động liên hệ với Kha Kiệt Tư nhưng không nhận được bất cứ lời đáp nào. Thượng tá Bối Lý nhận được thông báo lập tức chạy đến, hiện giờ truyền tin vẫn chưa khôi phục.

-Đã nửa giờ trôi qua rồi.

Bối Lý hét lớn:

-Báo cho hai Thiếu tá Bội Lý Kỳ và Tá Đôn, bảo bọn họ mỗi người dẫn nhân mã đến hoang địa Phong Thực, khả năng đám người Kha Kiệt Tư đã xảy ra chuyện rồi.

-Chết tiệt, tình hình này tệ quá.

Căn cứ Huyết Ưng đã ý thức được tình hình không ổn, đang gia tăng viện binh, nhưng cuộc chiến ở hoang địa Phong Thực bắt đầu bước vào giai đoạn gay cấn. Sau khi một lượng lớn kiến đao bị bắn rơi xuống dưới núi, bộ binh Đao Ma bắt đầu lẫn vào đám kiến đao tấn công lên sơn đạo. Đại đa số binh địch và kiến đao cùng bị bắn chết, nhưng cũng có một phần may mắn vượt qua lưới hỏa lực tiến về phòng tuyến của Liên bang. Lúc này thì cần sĩ quan ra mặt.

Sau khi đánh lui lượt đầu bộ binh Đao Ma, Ma Đức thở dốc lùi về phía sau. Lượt này đến lượt Alan ra trận, ưu thế của đội hắn vô cùng rõ ràng, bao gồm cả Alan thì có bốn người cấp sĩ quan. Alan kéo Tiêm Nha dẫn đầu, đám người Uy Lợi Khắc theo sát phía sau. Dưới hỏa tuyến không ngớt gào thét, mấy tên lính Đao Ma vượt qua được hỏa tuyến, bắn ra tí nhận kêu lên quái dị rồi vọt tới.

Alan hợp đao nhào tới, cốt đao Tiêm Nha mang theo một mảnh Nguyệt Luân màu xám, ánh đao lành lạnh bao trùm mấy tên binh địch. Bộ binh Đao Ma lần lượt trúng đao ngã xuống, yết hầu của tất cả bọn chúng đều bị cắt một vết thương, đứt động mạch chủ, chảy máu mà chết. Alan cũng không tham chiến, đạt được mục đích liền lui. Lúc này trong trận địch đột nhiên có hai tên chạy ra, là hai kỵ sĩ Cuồng Lang tay cầm trường mâu. Một tên trong đó nâng mâu muốn đánh, đột nhiên một luồng kim quang nhàn nhạt xẹt qua không khí như sét đánh, nháy mắt trên trán gã có một lỗ hổng.

Phía sau truyền đến tiếng súng, Alan không cần quay đầu cũng biết là Lộ Thiến.

Kỵ sĩ cầm mâu trúng đạn ngã xuống đất, lăn hai vòng rồi biến thành một cỗ thi thể trên chiến trường.

Vẫn còn một tên xông về phía trước.

Đột nhiên Alan ngừng lại, khẽ quát một tiếng rồi xông về phía trước, trong ngực bùng lên hàng triệu tinh hỏa trùm lên kỵ sĩ. Kỵ sĩ Đao Ma múa trường mâu điên cuồng bảo vệ trước thân, tiếng bạo kích vang lên leng keng không ngừng. Khi kỵ sĩ nghĩ công kích của Alan mãi chưa dừng lại thì hàng triệu tinh hỏa đột nhiên biến mất, hóa thành một luồng thiên hỏa màu cam phá không mà đến, kỵ sĩ kêu to đưa mâu.

Cốt đao mang theo ngọn lửa đúng lúc bổ vào mũi mâu của kẻ địch, ngọn lửa chịu xung kích của Nguyên lực, theo mâu leo lên trên như một con hỏa xà. Kỵ sĩ kinh hãi, buông lỏng trường mâu. Alan hừ lạnh, trong lúc thu đao đồng thời hất nhẹ trường mâu, trường mâu có lửa quấn quanh lập tức bay ra, hóa thành một luồng lửa trong chớp mắt đâm vào lồng ngực kỵ sĩ.

Kỵ sĩ kêu to ngã xuống đất, lăn xuống vách núi, đụng rơi mấy con kiến đao. Tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt trở nên xa xôi, ở trong núi vang vọng mãi không tan.

Alan lùi nhanh lại, Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y lần lượt chen qua. Hai người thiết quyền và trọng phủ đồng thời xuất kích, lần lượt chặn lại binh sĩ lang kỵ từ trong trận địch vọt tới.

Giết chóc một hồi, bốn người Alan lùi về phía sau, để sĩ quan khác bổ sung vị trí chiến đấu.

Tranh thủ thời gian trống nghỉ ngơi, bốn người đều ngồi yên không lên tiếng. Lúc này đến sức lực nói chuyện cũng phải tiết kiệm, chỉ có ép từng chút sức mạnh thì mới có khả năng sống sót. Mười phút sau lại đến lượt bọn hắn ra trận, thời gian ngắn ngủi đủ thấy thế công mãnh liệt của kẻ địch.

Kha Kiệt Tư mặt lạnh như nước.

Phòng tuyến đang từ từ lùi về phía sau, thế công của kẻ địch như thủy triều không có kết thúc mà bên mình đã đến cực hạn. Đạn dược gần như đã bắn hết, chỉ có hai tay súng bắn tỉa thỉnh thoảng nổ súng, bắn lùi một số kẻ địch tấn công chỗ yếu hại. Binh sĩ bình thường đã rút chiến đao Cương Ưng ra, tiến hành đánh cận chiến. Kiến đao bên địch cũng không còn nhiều, bộ binh cũng tử thương gần nửa, nhưng kỵ sĩ Cuồng Lang vẫn chưa hao tổn một sợi tóc.

Trừ mười mấy lang kỵ bị Alan và mấy sĩ quan chém chết, thì tướng quân Đao Ma kia không hề lệnh cho lang kỵ tiến lên, quyết tâm dùng số kiến đao và bộ binh còn lại bòn rút quân đội Liên bang.

Dưới tình hình như vậy, quân đội Liên bang bắt đầu giảm quân số, hơn nữa tốc độ rất nhanh. Không đến mười phút đã có một phần ba binh sĩ chết dưới tay kiến đao và kẻ địch. Ngay cả mấy sĩ quan như Alan mà trên người cũng bắt đầu xuất hiện các vết thương nặng nhẹ không đều. Đó là dấu hiệu Nguyên lực thể năng của sĩ quan đang giảm xuống.

Hiện giờ, người thực lực coi như hoàn chỉnh chỉ có Kha Kiệt Tư.

Kha Kiệt Tư không phải không muốn ra tay mà là đề phòng tướng quân của đối phương. Sau khi một sĩ quan bị mấy lang kỵ đột nhiên xuất hiện đánh gọng kìm thắt chết, tướng quân Đao Ma vung đao ra hiệu, hơn trăm tên còn lại cuối cùng cũng ra tay. Giác lang thét dài, kỵ sĩ vung các binh khí như trường mâu rìu chiến, khí thế hùng hổ xông lên sơn đạo, nhắm thẳng vào tàn quân Liên bang vừa mệt vừa kiệt sức.

….

Kỵ sĩ kéo dài thành một con trường long, chạy gấp trên sơn đạo. Vượt qua một góc ngoặt, quân đội Liên bang ngay trong tầm mắt, mũitiên phong của kỵ sĩ Cuồng Lang đều rút một thanh đoản mâu dài nửa mét từ trong túi da treo bên sườn giác lang ra, thân mâu được rèn từ tạp thiết, mũi mâu có răng cưa. Kỵ sĩ sau khi rót Nguyên lực vào đoản mâu liền lần lượt dùng lực ném về phía quân đội Liên bang.

Khoảng hai mươi thanh đoản mâu gào thét mà đến, mỗi đoản mâu đều được rót đầy Nguyên lực toàn thân của kỵ sĩ, kình đạo kinh người.

Trung sĩ Ma Đức múa song đao, sau khi liên tiếp đánh bay bốn mâu thì trái tim đập mạnh, biết là Nguyên lực cạn kiệt, lập tức động tác chậm lại, liền bị một thanh mâu xẹt qua bả vai, phun ra một luồng sương máu. May là Diệp Phong bên cạnh liều chết kéo anh ta ra, nếu không Ma Đức kiểu gì cũng bị các đoản mâu khác ghim tại chỗ.

Trận mưa mâu này khiến phòng tuyến Liên bang như nhà dột gặp mưa, tràn ngập nguy hiểm.

Mũi tiên phong lang kỵ ném xong đoản mâu, Nguyên lực cũng cạn, từng tên kỵ sĩ Cuồng Lang thúc giác lang dưới háng tránh về một mé sơn đạo để quân sung sức phía sau xông lên thay thế. Lập tức hơn trăm kỵ sĩ Cuồng Lang như gió bay sét đánh xẹt qua mũi tiên phong, phát động đợt công kích thứ hai với quân đội Liên bang.

Alan kêu to:

-Đi theo tôi.

Trước tiên hắn rút đao nghênh đón, lao ra khỏi trận tuyến bên mình, mắt thấy sắp gặp lang kỵ, Alan cúi mạnh người xuống, cốt đao dán sát quét ngang mặt đất, chặt đứt bốn năm cái chân sói. Giác lang lập tức đau đến rú lên, cả kỵ sĩ phía trên cũng bị ngã đau trên mặt đất. Alan sao có thể bỏ qua cơ hội béo bở này, lập tức rút Ác Ma Lễ Tán ra, cùng Tiêm Nha một trận thu hoạch, giết mấy kỵ sĩ rồi lại lùi về sau như nước chảy.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.