Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kịch Chiến (1)

Phiên bản Dịch · 1588 chữ

Chương 296: Kịch Chiến (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Sau khi Alan nghỉ ngơi chốc lát, Nguyên lực thể trạng đã cơ bản khôi phục, hắn đi tới:

-Có khả năng phá vây không?

-Khó.

Kha Kiệt Tư lắc đầu:

-Số lượng kẻ địch gấp chúng ta rất nhiều lần, không nói đến kỵ lang, chỉ riêng mấy trăm bộ binh cũng đủ để tiêu diệt chúng ta. Nếu quan chỉ huy của chúng đủ thông minh, thì hoàn toàn có thể cố ý thả chúng ta xuống núi, sau đó thông qua bội số để hình thành thế bao vây binh lực quân ta. Rồi dùng kỵ lang có tính cơ động cao để phân tách chúng ta ra, rồi chia ra tấn công, chúng ta chắc chắn khó mà sống được.

Gió thổi qua, Alan chỉ cảm thấy đêm nay vô cùng giá lạnh.

Trời rất nhanh liền sáng.

Ánh sáng bình minh chiếu trên mặt Alan, hắn mở hai mắt ra, chợp mắt được một tiếng khiến tinh thần hắn hồi phục không ít. Alan đứng lên giãn gân cốt liền thấy Lộ Thiến bên cạnh đang co người lại, dựa vào tảng đá ngủ say. Alan kéo giúp cô tấm thảm hành quân giữ ấm, cô liền tỉnh giấc.

Có thể tranh thủ thời gian nghỉ ngơi trên chiến trường mới là chiến sĩ đạt tiêu chuẩn. Lộ Thiến rõ ràng đã làm được điều này, khi cô tỉnh lại, trong đồng tử màu bích ánh sáng ẩn hiện, tinh thần sung mãn.

-Bọn họ không tấn công sao?

Lộ Thiến hỏi.

Alan nặng nề gật đầu.

Đây tuyệt đối không phải chuyện tốt. Binh lực của kẻ thù chiếm ưu thế rõ ràng nhưng không vội vã tấn công, hiển nhiên là muốn chuẩn bị kĩ càng, một phát tóm gọn bọn họ. Đao Ma không có ý nào muốn bọn hắn sống, cho dù chỉ một hai người.

Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y trở về, đưa lương khô và nước sạch cho hai người, sau đó ai nấy ngồi xuống nghỉ ngơi để khôi phục tinh lực.

Alan ăn một chút đồ ăn rồi tìm Kha Kiệt Tư. Thiếu tá dường như một đêm không ngủ nhưng trong mắt không có chút mỏi mệt nào. Gã đang buông kính viễn vọng chiến thuật xuống, khuôn mặt u ám. Nhìn thấy Alan đến, gã khẽ thở dài:

-Xem ra chúng ta sẽ có một trận khổ chiến.

Gã đưa kính viễn vọng cho Alan.

Alan nhìn về phía dưới núi, hít vào một luồng khí lạnh. Trong một đêm, Đao Ma đã thiết lập trạm kiểm soát ở yếu khẩu sơn đạo, lấy nguyên liệu tại chỗ, dùng sắt gỗ và đá vụn xây vật chắn ngăn xung kích hiệu quả của quân đội Liên bang, hơn nữa có thể coi là nơi ẩn nấp để tránh công kích hỏa lực của Liên bang. Cũng may đường núi gập ghềnh, Đao Ma không thể lái chiến xa của chúng lên núi, nếu không trận này khỏi cần đánh.

Về phần lang kỵ của đối phương thì vẫn đi lại bình thường, chỉ có điều trong núi đường nhỏ, chẳng thể tập trung tấn công như ở đất bằng làm giảm mạnh tính cơ động và uy lực của lang kỵ nhưng phía Liên bang vẫn không thể thay đổi tình thế bất lợi.

-Trời ạ, đó là gì vậy?

Có sĩ quan kêu lên.

Alan và Kha Kiệt Tư thình lình quay đầu lại.

Bên kia hoang địa Phong Thực (vùng đất bị xói mòn), đường chân trời mây đen cuồn cuộn, cát bụi bị cuốn thẳng lên giữa không trung. Alan trả kính viễn vọng cho Kha Kiệt Tư, Thiếu tá nhìn qua, thất thanh kêu lên:

-Không hay rồi, là đàn kiến!

Đúng vậy, đó là đàn kiến, hơn nữa số lượng còn không ít. Vừa nãy Alan nhìn một cái liền biết ít nhất có năm sáu trăm con kiến đao mới gây nên khói bụi quy mô thế này. Kiến đao từ trước đến nay là bộc thú và vật hy sinh thường dùng của Đao Phong Ma Nhân. Trong nhiều cuộc chiến trước đây, thông thường đều là do kiến đao đóng vai trò thu hút hỏa lực cùng với tiêu hao đạn dược của Liên bang. Điều đáng hận là dù biết rõ vậy nhưng Liên bang cũng không thể thay đổi cục diện này.

Nếu như để số lượng lớn kiến đao tràn vào trận địa thì tổn thất sẽ vượt xa đạn dược bị tiêu hao. Đối mặt với đấu pháp đặc biệt này của Đao Ma, phía Liên bang đang tìm cách hóa giải. Đã có người đề xuất lợi dụng đặc điểm nhạy cảm với tin tức của kiến đao, khai thác phát triển các tin tức đặc biệt trí mạng hoặc khiến nó căm ghét để sát thương kiến đao quy mô lớn hoặc ép chúng rời khỏi chiến trường, phát huy tác dụng phá giải chiến thuật biển kiến của Đao Ma.

Chỉ có điều những tin tức này vẫn đang nghiên cứu phát triển, đội Alan cũng không có sắp xếp này.

Số lượng lớn kiến đao như một đám mây chì màu nâu đỏ ép đến gần, thoạt nhìn thì phụ cận hẳn là có bộ lạc cỡ trung đang di chuyển tới đây. Đội lang kỵ rời đi tối qua hiển nhiên là trở về bộ lạc điều đàn kiến được nuôi đến, đối với bên Alan sẽ vô cùng bất lợi. Đạn dược bọn hắn có vốn đã hữu hạn, lại sẽ càng tiêu hao vì đám bộc thú này.

-Chuyện đến nước này thì chỉ có thể dùng phương thức tác chiến thê đội, lợi dụng không gian sơn đạo có hạn cố gắng kéo dài thời gian.

Kha Kiệt Tư rên lên.

Gọi tất cả sĩ quan tới, Kha Kiệt Tư bắt đầu bố trí vị trí chiến đấu và nhiệm vụ cho các đội. Bọn họ sẽ rời bỏ không gian ở đoạn giữa sơn đạo, rút phòng tuyến về phía trên sơn đạo, lợi dụng ưu thế nhìn từ trên cao xuống, dùng hình thức thê đội luân phiên tấn công, chặn giết quân địch nhằm kéo dài thời gian. Về phần có thể kéo dài đến lúc viện binh đến cứu viện hay không thì lại là vấn đề không ai muốn suy nghĩ.

Khi Kha Kiệt Tư bố trí chiến thuật thì đàn kiến đao đã đến chân núi. Lúc này, trong Đao Ma bắt đầu khởi động, một Ma Nhân cao to bước nhanh ra. Gã không còng người xuống giống những Đao Ma khác, khi Nguyên lực phát triển đến mức độ nhất định, người dị tinh như Đao Ma cũng sẽ xuất hiện tình huống tiến hóa. Tên Đao Ma trước mắt này vừa tiến hóa Ma Nhân một lần, cơ thể gã vô cùng thẳng, kết cấu cột sống vốn có xảy ra thay đổi, khiến gã có thể đứng thẳng như con người. Điều này khiến Đao Ma có thể làm ra nhiều động tác hơn.

Trên người gã mặc một bộ khôi giáp kỳ dị được làm từ xương cốt và kim loại pha trộn. Diện tích khôi giáp bao trùm vượt xa lang kỵ sĩ bình thường, trên lưng cắm ba chiếc tinh kỳ, gió mạnh thổi khiến tinh kỳ màu nâu đỏ bay phần phật, nhìn xa như ngọn lửa.

Đây là tướng quân Đao Ma, chức tướng quân chỉ có ở bộ lạc cỡ trung mới có, nhưng trong mười bộ lạc mạnh nhất còn có Đại tướng quân đứng trên. Tướng quân bình thường cũng có thực lực cấp 20, tương đương với Thiếu tá trong quân đội Liên bang. Tên tướng quân Đao Ma này tay kéo một thanh khoát kiếm, khoát kiếm tràn đầy phong cách nguyên thủy. Chuôi, phần che tay (trên chuôi kiếm) và thân kiếm của nó được làm từ xương lạnh, về phần mũi kiếm hai bên thì được chế tạo từ kim loại thô ráp.

Tướng quân giơ khoát kiếm lên, chỉ về quân đội Liên bang phía trước, lập tức có mười lang kỵ lấy xương thú ra, thổi tiếng kèn chói tai.

Đấy là tín hiệu tấn công.

Không hề trì hoãn, tấn công đầu tiên là lượng lớn kiến đao, những con bộc thú này không để ý đường núi gập ghềnh và vách đá cheo leo, kiến đao bạt ngàn trèo lên trên, như một đám mây màu đỏ sậm từ chân núi dâng lên, nhắm thẳng đỉnh núi. Kha Kiệt Tư ra dấu tay, quân đội Liên bang rút nhanh từ sườn núi lên đỉnh, tránh bị kiến đao vây công. Dưới mệnh lệnh của Thiếu tá, các chiến sĩ nín thở đợi lệnh, súng cầm trong tay nhưng không khai hỏa, chỉ chờ kiến đao tiến vào tầm bắn tốt nhất mới hành động.

Yên tĩnh đợi lệnh trên đỉnh núi, chỉ có tiếng gió gào thét và tiếng kiến đao trèo lên vang lên trong núi. Không khí căng thẳng áp lực, trừ mấy người ít ỏi thì những người còn lại đều hơi thở nặng nề, áp lực trong lòng cực lớn.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.