Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rút Lui

Phiên bản Dịch · 1582 chữ

Chương 295: Rút Lui

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Cây quái dị mà hắn ẩn náu cũng bị ngọn lửa bén đến, lập tức bùng cháy, như ngọn lửa khổng lồ cắm ở mặt đất! Ánh lửa khiến Alan bị bại lộ khỏi màn đêm, tên Đao Ma vác tinh kỳ sau lưng trợn to hai mắt, chỉ vào hướng của Alan hét to.

Alan lắc lắc cái đầu bị chấn động đến chóng mặt, đứng dậy ngó nhìn. Dưới ánh lửa có thể nhìn thấy rõ đằng sau kỵ sĩ Cuồng Lang, còn có bộ binh Đao Ma đang tiến về phía trước như thủy triều, chúng là binh chủng cơ sở trong bộ lạc. Một hai tên thì không có gì uy hiếp nhưng nếu thành đàn thành đội như bây giờ phải đến năm sáu trăm tên, Alan rất rõ mình nên bắn ra tín hiệu nào.

Khi ngọn lửa màu đỏ phá nòng ra khỏi súng tín hiệu, bay thẳng lên cao đến trăm mét, Alan xoay người chạy. Đằng sau có tiếng sói hú liên tục, Alan quay đầu lại nhìn, mấy chục kỵ sĩ Cuồng Lang đang phi như bay về phía hắn.

Khi nhìn thấy ngọn lửa màu đỏ, sắc mặt Kha Kiệt Tư nghiêm lại, hét to:

-Mau thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rút lui.

Anh ta nhìn về núi Thú Nha được ẩn nấp trong màn đêm ở phía sau, kế duy nhất lúc này chỉ có rút lên đỉnh núi. Tín hiệu màu đỏ, chứng tỏ số lượng địch rất nhiều, nếu bị chặn lại ở dưới mặt đất bằng, bên mình có chút ít người thế này đừng hòng trở về căn cứ nữa. Kha Kiệt Tư không rảnh để tìm hiểu tại sao đột nhiên lại mọc ra số lượng lớn kẻ địch như vậy, vấn đề này chỉ có giữ được tính mạng mới có thời gian để suy nghĩ.

Vừa chỉ huy binh sĩ thu dọn rút lui, Kha Kiệt Tư vừa sốt ruột nhìn về hoang địa ở phía trước.

Sao Alan vẫn chưa về thế này?

Một tiếng gào thét vang lên!

Alan đang chạy điên cuồng theo đường thẳng, đột nhiên cả người trượt ngang ra, khó khăn lắm mới né được một đoản mâu bằng kim loại, cây đoản mâu xoẹt qua sát người cắm xuống đất, phần đuôi của đoản mâu vẫn rung lên không thôi, có thể biết được lực quăng của đối phương, tuyệt đối không thể coi thường được.

Khóe mắt chói lên, một kỵ sĩ xông lên trước, sát ngay Alan. Tốc độ của Alan dù không chậm nhưng vật cưỡi của đối phương là sói Cuồng Giác đi lại như gió, ưu thế này đương nhiên cũng bị san bằng. Đao Ma cưỡi trên giác lang, hai tay sử dụng hai cây quái mâu dài ngắn, trong đôi mắt gã kỵ sĩ lóe qua hàn quang lạnh như băng, trường mâu đâm vào cạnh hông Alan một cách xảo quyệt, thân mâu ánh lên hỏa quang như sao băng, cây đoản mâu được che giấu đó lặng lẽ đâm đến ngực Alan.

Nếu Alan chỉ biết né tránh trường mâu, chắc chắn sẽ bị đoản mâu làm bị thương. Từ đó có thể thấy được, những kỵ sĩ này không phải là kỵ sĩ ở bộ lạc nhỏ có thể so bì.

Đôi mắt Alan sáng lên, Nguyên lực gào thét cuồn cuộn ở trong người, chuyển hóa thành lực lượng dồi dào cho hắn sử dụng.

Tiêm Nha xuất vỏ, như một tia điện xám lập tức chém vào mũi mâu của kẻ địch. Trường mâu rung chấn kịch liệt do bị tính năng chấn động của cốt đao Tiêm Nha gây nên, gần như thoát khỏi sự kiểm soát của Đao Ma. Đao Ma kinh hô lên một tiếng, trợn to mắt nhìn trường mâu bị cốt đao đè xuống, vừa hay chắn được đoản mâu. Keng một tiếng, cú tấn công này của Đao Ma thất bại. Alan nhân cơ hội lắc mình lên lưng sói, định sút Đao Ma xuống dưới.

Kỵ sĩ cũng rất khá, lập tức đâm đoản mâu ra phía sau nhắm thẳng đến cổ họng Alan.

Alan vội ngửa người ra sau, hai chân kẹp vào hông của Đao Ma. Vặn vẹo người liền cùng Đao Ma lăn xuống khỏi giác lang. Trong lúc Đao Ma lăn xuống, trường mâu rơi khỏi tay, Đao Ma lăn dưới đất hai vòng mới bật người dậy. Nhưng Alan đứng dậy nhanh hơn gã, cốt đao Nguyệt Luân giao nhau, đao thế tấn công liên miên không dứt, gã chỉ có thể phòng ngự, múa may đoản mâu để chống đỡ. Từng tiếng đinh đinh đang đang vang lên giòn giã, đột nhiên Đao Ma thấy lòng ngực lành lạnh, gã ngạc nhiên nhìn xuống lòng ngực, thấy Alan không biết lúc nào đã rút ra một con dao găm đâm vào tim gã.

Ác Ma Lễ Tán điên cuồng hút máu, Đao Ma mềm nhũn người. Alan huy động cốt đao chém lìa thủ cấp rồi giơ chân sút bay thi thể không đầu.

Một kỵ sĩ khác xông đến phía trước xoay eo vồ về. Trên lưng sói Đao Ma múa may xích chùy, rít gào thị uy với Alan.

Alan thu dao găm lại, hai tay cầm đao xông lên. Đợi đến khi còn cách kỵ lang tầm ba mét thì phi thẳng lên không trung, trên cốt đao cuốn lên liệt hỏa đang gào thét kéo ra một đường Viêm Nguyệt chém xuống. Đao Ma quẳng xích chùy ra, trúng thẳng Viêm Nguyệt, thân chùy rơi xuống bên trái mặt đất khiến cơ thể Đao Ma bị lệch sang một bên trông vô cùng kinh khủng, gã chỉ biết bất lực nhìn Viêm Nguyệt thuận thế rơi xuống, oanh tạc thân mình.

Đao Ma ở trên lưng sói bị một nhát Viêm Nguyệt Trảm của Alan chém bay người hóa thành đốm lửa rơi xuống đất. Alan hạ xuống người sói Cuồng Giác, hai chân dùng sức kẹp chặt. Sức lực kẹp chặt đó gần như kẹp đứt bụng của con sói. Giác lang bị đau nên không ngừng lắc lư thân mình, hòng muốn quăng người Alan ra.

Sau lưng tiếng sói hú lại vang lên, các kỵ lang khác đang đuổi gần đến nơi.

Alan dùng Tiêm Nha đâm vào mông sói. Cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong, giác lang không dám phản kháng. Alan giơ tay nắm lấy nhúm lông dài ở cổ, giữ chặt điều khiển phương hướng khiến giác lang phi nhanh về phía thôn làng.

Đằng sau kỵ lang không ngừng đuổi theo.

Mắt thấy sắp đến thôn làng, đột nhiên kỵ lang chạy ở phía trước đều bị nổ tung đầu, rơi xuống khỏi lưng sói. Tiếp đó mới có tiếng súng bắn tỉa vang lên, đó là đội bắn tỉa mà Kha Kiệt Tư bố trí ở quanh đây giúp Alan trừ khử truy binh. Kỵ lang phía sau dừng lại, chạy về hướng quân đội để tập kết.

Alan cưỡi sói đến cửa thôn, đột nhiên vọt người lên, đồng thời một chân dẫm lên đầu sói. Nguyên lực bỗng nhiên phát ra, cứ vậy nghiền nát xương sọ của giác lang, giết chết con sói khổng lồ này. Alan lật người xuống đất, Kha Kiệt Tư bước nhanh lên đỡ, vội hỏi:

-Chuyện gì thế này?

-Có hơn hai trăm kỵ sĩ Cuồng Lang và năm sáu trăm bộ binh Đao Ma, chúng đang đi về hướng này.

Alan cười khổ đáp lời.

-Nhiều như vậy!

Kha Kiệt Tư bị sốc vì tin này, với trình độ binh lực như vậy, chỉ có bộ lạc tầm trung có cấp bậc nghìn người mới có được. Anh ta kéo Alan:

-Mặc kệ đã, rút mau.

Khi rút đến một đỉnh trong núi Thú Nha, nhìn xuống dưới, dưới núi đã bị quân đội Đao Ma bao vây. Đao Ma bắt đầu tiến quân lên đường núi nhưng chưa vội tấn công, chỉ phong tỏa ngọn núi mà quân đội Liên bang đang ở. Trong bóng đêm, có một đội kỵ lang rời đi, cũng không biết là đi đâu. Bỏ kính viễn vọng xuống, Kha Kiệt Tư nhìn ra phía sau:

-Có cách nào liên hệ với căn cứ không?

Một lính thông tin lắc đầu:

-Máy trung chuyển tin tức ở xe vận tải của chúng ta đã bị phá hoại, trước mắt không có cách nào liên hệ được với căn cứ.

-Vậy chỉ có thể hy vọng Thượng tá Bối Lý phát hiện thấy dị thường, cho binh đến giải cứu.

Kha Kiệt Tư híp mắt lại, đánh giá quân địch ở dưới đường núi rồi tự kiểm vũ khí, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Mẹ kiếp, biết sớm đã mang nhiều đạn dược bên người hơn.

Mục tiêu nhiệm vụ lần này của họ chỉ là tiêu diệt một bộ lạc loại nhỏ, đạn dược mang trên người đương nhiên không nhiều. Trong cuộc chiến đấu trước đó đã tiêu hao đi một phần, giờ còn lại cũng không thể chống đỡ được một trận chiến với cấp bậc nghìn người.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.