Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dự Cảm Không Lành

Phiên bản Dịch · 1546 chữ

Chương 294: Dự Cảm Không Lành

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

-Thiếu tá, thương thế của ngài như thế nào?

Alan ngồi xuống bên đống lửa hỏi.

Kha Kiệt Tư hoạt động bả vai một chút, lắc đầu:

-Không có vấn đề gì lớn, vết thương nghiêm trọng hơn thế này thì ta cũng đã trải qua, thế này chưa nhằm nhò gì.

Tầm mắt của Alan dừng lại ở cánh tay máy, Kha Kiệt Tư như cảm nhận được, năm ngón tay máy nắm lại:

-Cái này là vào hai năm trước khi tiến công vào Liệt Hỏa Địa Tâm, bị một tướng quân trong mười bộ chém đứt. Khi đó thực sự rất đáng tiếc, chỉ một chút nữa, chúng ta đã có thể chiếm đóng được Liệt Hỏa Địa Tâm. À, đó là một cửa ải quan trọng để thông sang Dung Lô Chi Uyên nơi ở của Đao Ma Vương và mười bộ.

-Rất đáng tiếc, ở thời điểm mấu chốt của cuộc chiến, quân chi viện của bộ lạc Đao Ma đã có mặt ở chiến trường trước, đẩy chúng ta ra khỏi chiến trường đó một cách lạnh lùng. Trong cuộc chiến đó, chúng ta đã mất đi hai mươi nghìn tính mạng!

Nói đến đây, Kha Kiệt Tư nắm bàn tay máy thành nắm đấm, đấm xuống đất tạo thành một hố nông:

-Cũng trong chiến dịch đó, chiến đoàn của ta, cuối cùng chỉ còn lại hai mấy người sống sót.

Ánh mắt Kha Kiệt Tư có chút biến hóa so với bình thường, Alan từ trong mắt gã đọc ra được hận ý ngấm sâu vào tận xương tủy.

Chiến tranh, đặc biệt là trên chiến trường không có thỏa hiệp ở tinh vực Ước Đốn, thù hận không bao giờ lắng xuống. Chỉ đến khi máu của một bên khác chảy cạn, mới có thể chôn vùi đi sự oán hận này.

Còn về đúng và sai, ở đây đã hoàn toàn mất đi ý nghĩa.

Trên vùng chiến trường này, chỉ có người thắng và kẻ thua, chỉ có sự khác biệt giữa người sống và vong hồn.

Kha Kiệt Tư ngẩng đầu lên, cố nặn ra một nụ cười cứng ngắc:

-Điều này rất khác với khi cậu ở Babylon phải không?

Alan nhìn vào đống lửa trại, trong ngọn lửa dường như có thể nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc.

Hắn gật đầu:

-Đúng là khác nhau nhưng Babylon cũng là một chiến trường. Nếu phải chọn một trong hai chiến trường, thực sự thì tôi thích ở đây hơn.

-Ồ, vì sao?

Kha Kiệt tư ngạc nhiên nhìn hắn.

Hắn khẽ đáp:

-Bởi vì chiến trường này thuần túy hơn.

Alan lại nhún vai:

-Nhưng ở Babylon có người thân và bạn bè của tôi, vì vậy cuối cùng tôi vẫn sẽ phải về.

Kha Kiệt Tư mỉm cười:

-Nhớ gửi lời hỏi thăm của ta đến tộc trưởng Hoắc Ân, mặc dù ông ấy không quen biết ta nhưng ta lại vì ông ấy mới lựa chọn đến Minh Vực Tinh phục dịch.

Alan ngạc nhiên nhìn gã, Kha Kiệt tư ngửa tay ra:

-Sao, không lẽ tộc trưởng Hoắc Ân không thể là thần tượng của ta sao? Ta cũng muốn giống ông ấy, chém được một thủ cấp của tướng quân Đao Ma làm chiến công và trang sức.

Còn chưa dứt lời, ở phía trước thôn đột nhiên có ánh lửa lóe lên ở hoang địa, sau đó ở phía sau vang lên tiếng nổ. Trong bóng tối, nhìn thấy rõ mồn một quả cầu lửa, hai người Alan và Kha Kiệt Tư nhìn thấy mà sững người.

Xảy ra chuyện gì?

….

-Chuyện gì thế này?

Kha Kiệt Tư cố gắng nhìn ra phía xa, do sắc đêm tối mịt nên gã nhìn không được rõ.

Alan trầm giọng:

-Để tôi đi xem sao.

Kha Kiệt Tư gật đầu, gọi một chiến sĩ ở bên cạnh lại, nhận súng tín hiệu từ tay anh ta và đưa cho Alan:

-Biết sử dụng như nào chứ? Cẩn thận một chút.

Súng tín hiệu có thể bắn ra ba màu lửa, màu đỏ có nghĩa là cực kỳ nguy hiểm, cần phải lập tức rút lui; màu xanh lam có nghĩa là nguy hiểm bình thường, có thể phản kích hoặc bình tĩnh quan sát; màu xanh lá có nghĩa là an toàn, không có bất cứ nguy hiểm nào. Khi huấn luyện, Alan đã nhớ rõ những màu sắc phân biệt này nên lập tức nhận lấy. Hắn cất súng tín hiệu lại, nhanh chóng xông ra ngoài.

Sau khi hấp thu máu của xà vương, tốc độ của hắn trong sĩ quan đã nằm top một top hai. Hơn nữa sức bộc phát mà xà vương mang lại còn có thể giúp hắn tăng tốc thoát ly ở trong thời gian cực ngắn, điểm này không có sĩ quan nào khác có thể làm được. Chính vì điểm này, Alan mới dám nhận trọng trách kia.

Hắn có dự cảm không lành.

Trong màn đêm ở bên khác của hoang địa, chắc chắn có chuyện bất thường xảy ra.

Rời khỏi thôn làng Đao Ma, địa thế dần cao lên. Alan xông đến một sườn nùi thấp, mượn ánh trăng tiếp tục lao đi một cách điên cuồng. Tốc độ dần nâng lên, dưới màn đêm, hắn thoát ẩn thoát hiện như một u linh, nháy mắt hắn đã chạy ra đến mấy trăm mét. Chạy như vậy trong chốc lát, hắn dừng lại ở một gốc cây quái dị có cành cây cong như ma trảo rồi cầm kính viễn vọng dùng trong chiến thuật nhìn ra, dưới hình thức tầm nhìn màu xanh lá nhạt trong ban đêm, hoang địa xuất hiện rõ mồn một.

Một đốm lửa sáng nhấp nháy, đó là cầu lửa nổ hồi nãy. Alan có thể nhìn thấy xác của mấy chiếc xe vận tải, chúng bị nổ cho đổ lăn đầy đất, nhìn hình dạng thì không thể nào mang chúng về căn cứ được rồi.

Có kẻ thù!

Vậy vấn đề còn lại là, kẻ địch ở đâu? Vấn đề này rất nhanh Alan đã có câu trả lời, đầu tiên là trên hoang địa đằng sau đốm lửa xuất hiện vài chấm u quang như ma trơi. Tiếp đó càng ngày càng nhiều u quang, dày đặc, xếp thành hình chữ nhất. Đó là phản quang của mắt sinh vật, Alan tính sơ qua thì phải đến hơn hai trăm đôi mắt, mới có thể hình thành một mảng u quang ma trơi như vậy.

Khi con sói Cuồng Giác đầu tiên xuất hiện ở gần đốm lửa xe hơi, Alan đã biết đó là cái gì.

Kỵ sĩ Cuồng Lang!

Không sai, cưỡi ở trên người sói Cuồng Giác chính là một kỵ sĩ Cuồng Lang. Cùng là Đao Ma, tên Đao Ma xuất hiện ở trong kính viễn vọng lại cường tráng hơn nhiều so với đám ở bộ lạc bị đội Alan tiêu diệt. Hơn nữa đồng bọn của Đao Ma còn có giáp chắn kỳ dị được làm từ kim loại và xương thú dùng cho các bộ phận đầu, ngực, eo và bắp chân. Đằng sau lưng tên Đao Ma thậm chí còn dựng lên một cây tinh kỳ, hoa văn là một hàm răng nanh sắc bén.

Tên Đao Ma chỉ về hướng bên này của Alan, dùng ngôn ngữ của chúng hô to gọi nhỏ. Càng ngày càng nhiều kỵ lang xuất hiện bên cạnh, hơn hai trăm kỵ sĩ Cuồng Lang đã là một chiến lực không nhỏ nhưng kết hợp với địa hình và chiến lược thì cũng không phải không thể đánh một trận. Alan định bắn ra tín hiệu màu xanh lam, vào lúc này, trên hoang địa ở phía sau kỵ sĩ Cuồng Lang đột nhiên sáng lên rất nhiều đốm lửa.

Alan nhanh chóng điều chỉnh tiêu cự của kính viễn vọng, khi cự li được kéo lại gần, hắn bất ngờ nhìn thấy một binh khí chiến tranh dạng chiến xa giống phi hạm Đao Ma mà hắn nhìn thấy ngoài vũ trụ, những binh khí chiến tranh này cũng tràn ngập mùi vị của bộ lạc tiền sử. Chiến xa quái dị được tổ hợp từ xương xẩu, kim loại và da động vật, phần đuôi của nó có một công cụ bắn đạn. Hiện tại bên trong công cụ bắn đạn đang sáng nhấp nháy, khi chúng lần lượt ngẩng lên cao, từng đốm hỏa quang bị bắn lên không trung, rồi tuân theo một đường ném mà bay đến xung quanh Alan và hoang địa ở phía sau.

Không trung như có một cơn mưa sao băng rơi xuống.

Hỏa quang rơi xuống đất, bùng nổ liên tục! Đốm hỏa quang gần nhất cách Alan không đến ba mét thì bùng nổ, sóng xung kích của cú nổ làm hắn bị lật bay khỏi gốc cây, đập xuống đất.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.