Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật Hi Sinh

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Chương 220: Vật Hi Sinh

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Hai Đức Lý Khắc cuối cùng cũng mở miệng:

-Sắp tới mùa đông rồi.

-Dạ, thưa cha.

Khoa Đa Phu hoàn toàn không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể tuỳ tiện tiếp lời.

Hải Đức Lý Khắc không quay đầu lại mà chỉ tiếp tục:

-Qua mấy tháng nữa là hết năm rồi. Khoa Đa Phu, con cũng lớn thêm một tuổi nữa nhỉ. Khi ta bằng tuổi con bây giờ, ta đã ra ngoại vực rồi. Không thể không nói, Khoa Đa Phu, con đã lãng phí quá nhiều thời gian vào nội vụ trong gia tộc.

Hải Đức Lý Khắc xoay người lại, ánh mắt lạnh băng như gió tuyết mùa đông quét qua người Khoa Đa Phu:

-Con cẩn thận, dè dặt chính là ưu điểm. Nhưng con có biết khuyết điểm của mình là gì không?

-Kính xin cha chỉ dạy.

Khoa Đa Phu cúi đầu.

-Đó là tự cho rằng mình thông minh.

Hải Đức Lý Khắc lắc đầu:

-Ta có nói qua với con, phải làm việc cho gọn, không được để lại bất cứ dấu vết nào. Nhưng con xem cuối cùng con đã làm những gì, Khoa Đa Phu con giỏi ghê nhỉ, không ngờ lại tìm một gã sát thủ cấp mười tám làm việc cho con. Nhưng kết quả thì sao, gã kia đã chết mà Alan vẫn sống khoẻ. Vấn đề ở chỗ, không ngờ con lại tìm Huyết Thủ, một gã sát thủ mặt đất.

Khoa Đa Phu lau mồ hôi lạnh, thân thể không ngừng run rẩy, y hoàn toàn không hiểu mình sai ở chỗ nào.

-Lúc thuê gã làm việc, chẳng lẽ con không có điều tra qua. Gã Huyết Thủ đáng chết này đã rất nhiều năm không nhận uỷ thác rồi. Có biết điều này nghĩa là gì không?

Hải Đức Lý Khắc hừ lạnh:

-Nghĩa là kinh nghiệm của gã, thủ pháp, thậm chí trực giác của một gã sát thủ đều đã bị thụt lùi. Cho dù Nguyên lực cấp mười tám nhưng không thể phát huy được hết ưu thế này. Đây còn chưa tính việc gã còn mở một công ty kinh doanh, chẳng lẽ con không biết, nó sẽ khiến con lưu lại sơ hở lớn như thế nào sao?

-Huyết Thủ là một mục tiêu điều tra quá rõ ràng, con trai thân ái của ta ơi. Rõ ràng đến mức Bọ Cạp Máu chỉ cần động sơ ngón tay là có thể lật hết gốc gác từ đầu tới cuối của gã ra. Sau đó, An Na có thể tìm đến người quản lý của Huyết Thủ rồi lần theo manh mối đó điều tra xuống, kết quả chắc ta không cần nói con nghe nữa chứ?

Khoa Đa Phu lúc này ngẩng đầu lên:

-Con đàn bà kia sẽ không tra ra được đâu, con sẽ khiến người quản lý của Huyết Thủ biến mất.

-Biến mất?

Hải Đức Lý Khắc cười lạnh:

-Sao ta lại có đứa con ngu xuẩn như vậy chứ? Chỉ khiến cho người quản lý của Huyết Thủ biến mất thì có tác dụng gì, bản thân Huyết Thủ là một mục tiêu quá rõ ràng, người như gã, con cho rằng có thể che giấu được hành tung của chính mình sao? An Na thậm chí chẳng cần thông qua người quản lý hoàn toàn có thể từ những hoạt động gần nhất và những chi tiết liên quan khác tìm được manh mối ả muốn tìm.

-Còn nữa, lần trước việc ở phố Đen các ngươi xử lý không sạch sẽ, lý do chính là An Na đã theo dõi tài khoản cá nhân của ta.

Khoa Đa Phu rốt cuộc không chịu nổi áp lực nữa, liền bụp một tiếng quỳ xuống:

-Cha, giờ con phải làm sao?

-Chuyện này hẳn là con phải trả lời ta mới đúng.

Hải Đức Lý Khắc nhìn thẳng thằng con trai của mình:

-Ông nội của con đã phát ra thông báo, ba ngày sau sẽ cử hành Hội trưởng lão. Khoa Đa Phu, con có biết việc này nghĩa là gì không?

-Nghĩa là trên tay ông đã nắm được chứng cứ chính xác, đáng chết hơn là, con còn liên luỵ đến cả ta. Ta nghĩ rằng ta đã cảnh báo trước với con, đừng để tên của ta và những việc con làm có bất cứ liên can gì với nhau?

Khoa Đa Phu đột nhiên ôm lấy chân Hải Đức Lý Khắc:

-Cha, van xin người, cầu xin người cứu con với. Người tìm ông nội thương lượng thử xem, người thấy đấy, Alan không chết, sự tình vẫn còn chưa tới mức không thể xoay chuyển được mà.

Bộp ~

Một âm thanh vang lên, Á Sắt khép cuốn sách lại, mỉm cười:

-Anh nói không sai, anh hai Khoa Đa Phu à. Alan còn chưa chết nhưng anh đặt chi gia tộc của chúng ta vào một vị trí vô cùng xấu hổ. Xin anh cũng suy xét cho tình cảnh của cha được không vậy, ông nội vốn đối với chúng ta đã ngầm có chút không hài lòng. Giờ vì chuyện của anh, càng khiến ông nội giận chó đánh mèo lên đầu cha đó.

-Ngươi câm miệng!

Khoa Đa Phu rốt cục không kìm nổi gào lên:

-Cái loại tạp chủng do gái điếm sinh ra như ngươi, ta đang nói chuyện với cha, làm gì đến phiên ngươi chỏ mõ vào.

Y chưa nói hết, đã bị Hải Đức Lý Khắc bạt một tát lên mặt.

Cả người Khoa Đa Phu ngã bay ra ngoài đè hỏng mất một cái bàn, trên mặt hiện lên dấu năm ngón tay rõ to.

Y bụm mặt, sợ hãi nhìn cha mình.

Hải Đức Lý Khắc thở dài:

-Thật đáng tiếc, Khoa Đa Phu, lần này Á Sắt nói đúng. Con thật sự đã liên luỵ ta, thậm chí liên luỵ người của nhánh gia tộc chúng ta. Tuy nhiên cũng còn may, sự tình còn chưa đến mức không thể xoay chuyển được. Đương nhiên, trong việc này, ắt cần một chút hy sinh.

Lão đi đến bên người Khoa Đa Phu, ngồi xổm xuống, nói nhỏ bên tai y.

Sau đó mới đứng lên nháy mắt ra dấu với Á Sắt, hai cha con cứ rời khỏi phòng như vậy.

Lúc bọn họ đi ra, tự khắc có hộ vệ đóng cửa lại. Bên trong cửa bỗng vang lên tiếng kêu to của Khoa Đa Phu:

-Cha, con cũng là con của cha, sao cha lại đối xử tàn nhẫn với con như vậy.

Hải Đức Lý Khắc nhẹ nhàng cười, khoanh tay rời khỏi.

Đi được một đoạn, lão mới lên tiếng:

-Con đều thấy rồi chứ, Á Sắt. Sai lầm của Khoa Đa Phu, ta hy vọng con sẽ không giẫm lên vết xe đổ.

-Con biết rồi, thưa cha.

-Vậy hãy nói ta nghe, tiếp theo sau, con tính đối đãi với Alan như thế nào?

-Con hả, sẽ cố gắng trở thành bạn bè, anh em của hắn.

Á Sắt híp mắt, cười hiền lành vô hại:

-Cái loại thân mật nhất.

Hải Đức Lý Khắc gật gật đầu, vui vẻ:

-Về điểm này, con mạnh hơn Khoa Đa Phu nhiều.

….

Sau khi nghỉ ngơi được một ngày, Alan liền về Lê Minh Chi Nhận điểm danh.

Thu hoạch trong cuộc săn mùa thu này khá phong phú, loài nguy hiểm chứa đầy kho của phi hạm sẽ có Lai Ngang ra mặt lo liệu.

Sau khi khấu trừ các loại chi phí mua bán và nhân công, lãi ròng đạt được do hai người chia ba bảy.

Trong đó, đương nhiên Lai Ngang lấy ba phần, Alan lấy bảy phẩn.

Ngoài chuyện này ra, Lai Ngang dựa theo lời hứa mà tặng phần thưởng cuộc săn mùa thu lần này cho Alan nhưng xét thấy Lai Ngang giúp mình trong việc buôn bán loài nguy hiểm lại không thu hoạch được nhiều lắm, thế nên Alan cũng ngại nhận hết mọi thứ của anh ta, vì vậy chỉ lấy đi một món vũ khí ma năng cấp hai.

Alan muốn trả những thứ còn lại cho Lai Ngang, tuy nhiên anh ta không đồng ý, cả hai còn vì vậy mà tranh luận một phen.

Cuối cùng quyết định dùng danh nghĩa cả hai người, tặng lại số phần thưởng này cho những thiếu gia tiểu thư xếp sau hạng mười không thu hoạch được gì.

Vì thế, cuộc đi săn mùa thu năm nay, hầu như ai ai cũng có thu hoạch, cũng mang đến thanh danh không kém cho Alan và Lai Ngang.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.