Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Caïssa [1]

Phiên bản Dịch · 2383 chữ

Chủ nhật, tại tầng 80 bang hội Galxicus.

Hiện tại là ngày sau trận đấu giữa tôi và Alex. Tôi hiện đang ở trong văn phòng của cha tôi.

Ngồi trên chiếc ghế sofa lớn màu xám, tôi nhìn xung quanh văn phòng.

Ở phía đối diện tôi là cha tôi đang làm việc trên một chiếc bàn lớn bằng gỗ cẩm lai, ông đang bận rộn soạn một chồng giấy tờ.

Khi ông ấy sắp xếp giấy tờ trên bàn, cây bút của ông ấy sẽ di chuyển nhanh chóng và trôi chảy trên các giấy tờ trên bàn.

Trông phong cách làm việc cực kỳ hiệu quả.

Nhìn chằm chằm vào bàn làm việc của cha tôi, ngang tầm mắt tôi là một tập giấy tờ, một chồng giấy biên lai, một chiếc laptop và nhiều màn hình được đặt ngay ngắn trên chiếc bàn lớn.

Trên sàn, bên dưới bàn làm việc, là một máy PC đang kêu khe khẽ. Đôi lúc, ánh sáng xanh lam lấp lánh trên đỉnh PC báo hiệu rằng nguồn điện đã được bật.

Trên bức tường bên phải, nhiều mẩu giấy ghi chú dính trên một tấm bảng gỗ với một số nhãn và ảnh được đánh dấu trên đó.

Mặc dù văn phòng không được ngăn nắp cho lắm, nhưng với số lượng giấy tờ trên bàn của ông đủ để cho thấy cha tôi đã đầu tư bao nhiêu công sức mỗi ngày để duy trì sự tồn tại của bang hội.

"Ren này..."

Khi tôi đang bận nhìn xung quanh, cha tôi lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

"Dạ?"

Đặt cây bút trên tay xuống, đôi mắt đen huyền của cha tôi nhìn tôi chằm chằm.

"Con nghĩ sao về bang hội của chúng ta? Cứ nói thật cho cha nghe đi."

Lúng túng trong giây lát, tôi dựa lưng vào ghế sofa.

Tôi nghĩ gì về bang hội á?

Thành thật mà nói, tình hình hiện tại rất tệ.

Qua những gì tôi đã thấy ngày hôm qua và hôm nay, bang hội của chúng tôi đang chia đàn xẻ nghé. Quá nhiều phe phái khác nhau, và quá nhiều kẻ đang cố gom quyền lực về tay mình.

Tôi thậm chí còn không biết làm cách nào mà họ có thể giữ bí mật chuyện nội bộ trong hội với người ngoài được hay thật.

Tôi dám cá là các bang hội hạng Đồng hoặc hạng Bạc khác sẽ rất háo hức nếu nghe được tin này. Ý tôi là, tại sao lại không chứ? Mặc dù Galxicus đã tan đàn xẻ nghé, nhưng nếu các bang hội đó đang cần mở rộng quy mô hội của mình thì việc hấp thụ Galxicus là điều tối ưu nhất nên làm.

Đặc biệt là ngay bây giờ, Galxicus chỉ là một 'bang hội' trên danh nghĩa mà thôi.

Nó chỉ đơn thuần là một danh hiệu rỗng tuếch. Nó giống như một cửa hàng không buôn bán gì cả. Lý do duy nhất khiến nó vẫn trụ vững đến ngày hôm nay là nhờ những nỗ lực không ngừng nghỉ của cha mẹ tôi. Nhưng điều này sẽ không kéo dài lâu. Và họ sẽ bị tất cả công việc này chôn vùi mất ...

Nghĩ đến đây, tôi bỗng nhớ lại việc bố mẹ tôi vẫn đi làm việc vào ngày Chủ nhật. Không một lần nào mà họ được nghỉ ngơi.

Nếu mọi thứ cứ tiếp tục như thế này, tôi cho là cùng lắm một năm nữa thì bang hội buộc phải giải thể.

Ngập ngừng một chút, tôi nhìn vẻ mặt tha thiết của cha và chia sẻ suy nghĩ của mình.

"Con nói thật thì... rất khủng khiếp, cha ạ."

"Các thành viên bang hội thay vì đoàn kết thì lại chia bè chia phái..."

Khi tôi kể lại những suy nghĩ thành thực của mình, ông ấy chỉ gật đầu và thở dài.

"Nghe con nói, ta đoán là con đã tìm hiểu tình hình nội bộ trong bang hội rồi nhỉ."

Liếc nhìn chồng giấy bên dưới, mắt cha tôi ánh lên buồn bã trong thoáng chốc khi ông thì thầm

“Đáng buồn thay, bang hội của chúng ta đang trong tình trạng tụt dốc nặng nề."

Xếp ngay ngắn đống giấy tờ trên bàn, dựa vào ghế, bố tôi nhìn lên trần nhà.

"Kế hoạch của cha là một ngày nào đó sẽ để con trở thành chủ bang hội này."

"Ta muốn truyền lại bang hội này cho con, để biết đâu, trong tương lai con có thể dẫn dắt bang hội trở nên thành công hơn... nhưng có vẻ tất cả chỉ là mơ tưởng viễn vông của ta mà thôi."

Liếc về phía ngăn kéo bàn làm việc, cha tôi lấy trong túi ra một chiếc chìa khoá bằng bạc và đút vào ngăn kéo.

-Lạch cạch!

Mở khóa ngăn kéo, bố tôi đẩy nó ra.

Lấy ra một cuốn sách dày màu xanh lá cây, cha tôi liếc nhìn nó một giây, một chút hoài niệm hiện lên trong mắt ông ấy.

"Quan sát cách con chiến đấu ngày hôm qua, ta thấy rằng mặc dù con có khả năng phòng thủ rất tuyệt vời, nhưng con vẫn còn thiếu một thứ khá quan trọng. Lúc đầu, ta nghĩ rằng chắc là một kỹ năng tấn công, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ hơn, ta thấy rằng cuốn sách này sẽ có lợi cho con nhiều hơn..."

Nhìn lướt qua cuốn sách lần cuối, cha tôi đưa nó cho tôi.

"Đây."

Tôi sửng sốt nhìn cha. Mặc dù ông thường lạnh lùng và nghiêm nghị, nhưng ánh mắt ông chứa đựng tình yêu ấm áp vô biên. Không biết đó là thứ gì, nhưng tôi dám chắc chắn nó phải cực kỳ quý giá đối với ông ấy, và bây giờ ông ấy đang tặng nó lại cho tôi.

"...Cảm ơn cha."

Tôi trịnh trọng gật đầu, cầm lấy cuốn sổ xanh.

Tôi sẽ không bao giờ quên ân huệ này...

[ ★★★ Tốc Lướt]

Kỹ năng di chuyển tăng tốc theo từng bước. Với mỗi bước đi, tốc độ của người dùng sẽ tăng lên. Trừ khi người dùng dừng lại, tốc độ sẽ liên tục tăng cho đến khi người dùng hết mana hoặc bị thương.

"Chậc chậc..."

Đây chính xác là thứ tôi rất cần. Một bộ kỹ năng về di chuyển. Liệu đây có phải trùng hợp không nhỉ?

Liếc nhìn cha tôi, ông ấy có ánh mắt biết tuốt, như thể biết ngay từ đầu ông đã biết tôi sẽ cần thứ này.

Tôi đoán không phải khi không mà ông làm bang chủ cả mấy năm qua.

Chỉ mới quan sát tôi chiến đấu một lần, ông ấy đã có thể phát hiện ra tôi còn đang thiếu gì. Với bộ kỹ năng về di chuyển này, sức mạnh của tôi sẽ một lần nữa tăng thêm.

Đặc biệt là khi tôi đang rất gần đột phá qua hạng F+...Tôi cảm thấy rằng mình chỉ còn vài ngày nữa thôi.

Khi tôi đang say sưa ngắm nghía nó, cha tôi nói

"Kỹ năng về di chuyển đó là hàng top xịn của bang hội đấy, nên tính ra, ta không được đưa nó cho con..."

"Vì theo lẽ thông thường, ta cần phải xin phép hội đồng quản trị trước khi được phép cho con xem cái này, nhưng..."

Dừng lại, quay lại, cha tôi nhìn vào cửa sổ của văn phòng. Hướng mắt về những con đường sầm uất của thành phố Ashton, ông nói bằng một giọng chắc nịch.

"...nhưng nhìn vào tình trạng hiện tại của bang hội, ta thấy mình không cần phải dè chừng nữa."

Vẫn quay lưng về phía tôi, cha tôi, Ronald Dover, nhìn dòng người ra vào tòa nhà với ánh mắt kiên định.

Sau một lúc yên lặng, ông ấy quay lại và nói với một giọng trang nghiêm.

"Ta muốn thành lập một chi nhánh phụ cho bang hội của chúng ta."

"Một chi nhánh khác á?"

Sửng sốt, tôi nghiêng đầu trong bối rối.

Nếu bang hội đang trên đà tụt hậu, tại sao lại thành lập một chi nhánh khác làm gì? Vô lý.

"Đúng vậy, và con sẽ lãnh đạo nó."

"Gì cơ!?"

Tôi sửng sốt mở to mắt nhìn bố.

Trò đùa gì đây? Tôi vẫn đang học năm nhất ở học viện Lock cơ mà. Làm sao tôi có đủ thời gian để điều hành một chi nhánh khác cơ chứ?

Yêu cầu tôi điều hành một chi nhánh có nghĩa là tôi thậm chí sẽ không có thời gian để đi học ở Lock nữa mất.

Quan sát những con phố bên dưới, Ronald Dover mỉm cười.

“Ren à, trong thế giới này, hoặc con là một con tốt, hoặc con là một con vua."(Darkie: đang nói về cờ vua)

"Con có thể là người chỉ biết làm theo ý muốn của người khác, hoặc con sẽ là người ra lệnh người khác làm theo ý mình. Mặc dù đúng là việc thành lập chi nhánh khác của bang hội đang lụi bại nghe có vẻ như là một ý tưởng ngu ngốc, nhưng thực tế, mục tiêu của ta không thực sự là thành lập chi nhánh."

Nhận thấy ẩn ý sâu sắc trong lời nói của ông, một ý nghĩ chợt lóe lên trong tôi.

“Khoan, ý cha là…"

"Đúng vậy...ta muốn con thành lập một nhóm lính đánh thuê."

Một nhóm lính đánh thuê.

Một nhóm bao gồm nhiều cá nhân tài ba xuất chúng không liên quan gì nhau và làm việc vì tiền. Nhiệm vụ chính rất đa dạng, có thể là giết quái vật, mấy tên phản diện hoặc mấy tên tham nhũng.

Lính đánh thuê cũng phổ biến như các bang hội, và có một số người thậm chí còn có tầm vóc và sức ảnh hưởng ngang với một số bang hội hàng đầu trong lãnh thổ nhân loại.

...và cha tôi yêu cầu tôi thành lập một nhóm lính đánh thuê.

Đặt tay lên cằm, tôi suy nghĩ về việc này.

"Nếu là một nhóm lính đánh thuê thì..."

Được.

Mặc dù sẽ rất khó khăn, nhưng vẫn khả thi.

Thành lập một nhóm lính đánh thuê không hề dễ dàng đâu.

Có hai yêu cầu cần đủ để thành lập một đội lính đánh thuê.

—Có ít nhất một người có chứng nhận Anh hùng.

—Được một bang hội đã được xếp loại chính thức đề cử.

Mặc dù tôi không có chứng nhận Anh hùng vì tôi chưa tốt nghiệp, nhưng với đề cử từ cha tôi, việc thành lập một đội lính đánh thuê không phải là một giấc mơ viển vông.

Một tổ chức của riêng tôi...

Ý tưởng này nghe có vẻ hấp dẫn.

...Tạo ra một tổ chức với những người mà tôi có thể kiểm soát được.

Càng nghĩ kỹ, tôi càng bắt đầu nhận ra rằng đây là thứ tôi thực sự cần.

Sau khi nhận ra rằng mọi thứ không phải lúc nào cũng diễn ra theo kế hoạch của mình, thay vì thụ động ngồi một chỗ, tại sao tôi không thành lập tổ chức của riêng mình nhỉ?

Một tổ chức hoạt động trong bóng tối để hoàn thành ý nguyện của tôi. Nếu Kevin và dàn nhân vật chính hoạt động ngoài ánh sáng, tại sao tôi không hoạt động trong bóng tối?

Liếm đôi môi khô khốc, tôi bắt chéo chân và nghĩ thêm.

'Nếu vậy, mình sẽ tạo ra một tổ chức tầm cỡ nhất có thể.'

Với hiểu biết về tương lai và cốt truyện, tôi biết có một vài người rất ít có thời gian xuất hiện trong truyện, nhưng họ thật sự rất tài năng và giỏi giang.

Với sự hỗ trợ từ tổ chức của tôi, tôi sẽ không cần phải lo lắng về những vấn đề nhức nhói nữa.

Ừ ha, tại sao mình lại không nghĩ về điều này trước đây nhỉ?

Tôi nhìn cha tôi với ánh mắt quyết tâm.

"Vâng, con có thể làm được."

Gật đầu, và nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của tôi, Ronald Dover nở một nụ cười tươi.

"Lựa chọn đúng đắn đấy."

...

Rời khỏi văn phòng của cha tôi, tôi đã bắt đầu nghĩ đến tất cả những người tài ba xuất chúng mà tôi có thể lôi kéo họ gia nhập nhóm đánh thuê trong tương lai của tôi.

Tôi đã nghĩ được vài người rồi ...

Ngay khi tôi chuẩn bị lập danh sách những người tôi muốn mời gọi gia nhập nhóm lính đánh thuê của mình thì điện thoại của tôi chợt rung lên.

Mở điện thoại, tôi xem ai đang gọi cho mình. Thấy ID người gọi, tôi chợt mỉm cười.

‘Quá đúng lúc luôn.’

[Smallsnake].

-Alo?

Ngay khi tôi nhấc điện thoại, khuôn mặt của Smallsnake hiện lên trên màn hình ba chiều.

"Yo, lâu không gặp. Có chuyện gì vậy?"

-…Cậu đang ở đâu? Tôi nghe thấy quanh cậu hơi ồn hả?

"Tôi á? Tôi hiện đang ở bang hội của cha mẹ tôi."

Tôi giơ điện thoại lên và cho cậu ấy xem quanh cảnh xung quanh.

"Đang giải quyết vấn đề ở bang hội cha mẹ tôi."

-Vậy à?

"Yup, dù sao thì, tôi có chuyện cần nói với cậu."

—Nói đi.

"Không phải trên điện thoại, gặp tôi ở gần bang hội của tôi ở quận phía bắc."

—...Hơi bị xa đấy ba.

"Tin tôi đi, cậu sẽ không hối hận về những gì tôi sắp nói với cậu đâu."

Thấy tôi cười bí hiểm, vẻ mặt Smallsnake chuyển sang hoài nghi. Cuối cùng cậu ta cũng gật đầu.

-...Ờ.

"Rồi rồi ok, lát nữa gặp nhé."

Mỉm cười đắc thắng, tôi cúp điện thoại.

—Tốt nhất là xứng đáng với thời-

-Tách!

Tắt điện thoại, trên mặt tôi hiện lên một nụ cười vui vẻ. Mặc áo khoác vào, tôi đi đến một quán cà phê gần đó' và gửi cho Smallsnake vị trí của mình.

Để rồi xem tổ chức của tôi sẽ lớn đến mức nào...

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.