Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại gặp nhau (1)

Phiên bản Dịch · 1268 chữ

Tạm biệt Ngụy Nguyên và Tần Vũ Hàm đi đến cửa nhà cũ đã lâu không ở, Lí Đông cảm thấy hơi nhớ nhà.

Kiếp trước sau khi ba mẹ mất, hắn cũng không còn tới nơi này nữa.

Mở cửa phòng ra, ngôi nhà nhỏ xưa cũ với hai căn phòng nhỏ, đồ đạc trang trí cũ kỹ lại làm Lí Đông xúc động, hương vị thân thiết này làm hắn cảm thấy say mê.

Hắn hít một hơi thật sâu, ba mẹ vốn bận rộn nên hiển nhiên không có nhiều thời gian quét dọn nhà cửa, hai ngày trước trời vẫn mưa suốt, trong phòng còn lưu lại chút mùi ẩm mốc.

Lí Đông cởi áo khoác, đi vào phòng vệ sinh lấy một chậu nước rồi cầm giẻ lau bắt đầu lau dọn, giờ khắc này hắn thấy hạnh phúc đến lạ, không hề cảm thấy mệt chút nào.

Lúc cả ngôi nhà sáng bừng lên, Lí Đông cũng mệt mỏi rã rời ngã xuống thở dốc trên sô pha.

Vừa chợp mắt một lát, ngoài cửa đã truyền đến tiếng chìa khóa va chạm vào nhau.

Lí Đông ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, đã 8 giờ rưỡi, có lẽ ba mẹ đã về.

Người đẩy cửa vào là Lý Trình Viễn, năm nay ông vừa tròn 45 tuổi. Lý Trình Viễn già hơn tuổi thật, khuôn mặt quanh năm không tiếp xúc với ánh mặt trời xanh xao nhợt nhạt, lộ rõ vẻ không khỏe mạnh.

Lý Trình Viễn nhìn căn nhà sáng bừng, dĩ nhiên không kịp chuẩn bị nên ánh mắt ông lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó xoay người nhìn Tào Phương cười nói: “Vợ à, chúng ta vào nhầm cửa rồi đúng không?”

Mẹ Lí Đông là Tào Phương nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn, thấy con trai dựa nửa người trên sô pha nước mắt đầy mặt, bà ta không nhịn được trêu ghẹo: “Chúng ta không nhầm đâu, làm con trai tôi mệt đến khóc nhè rồi nè.”

“Ha ha ha…”

Lý Trình Viễn ngơ ngác nhìn lướt qua Lí Đông đang cười ra tiếng.

Lí Đông ngại ngùng lau nước đọng trên khóe mắt, tận mắt thấy ba mẹ vốn đã mất lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt mình, cho dù đã đoán trước nhưng điều này vẫn làm hắn chấn động.

Lúc trước dù nhìn thấy giáo viên hay là bạn học, nhiều nhất hắn cũng chỉ hơi xúc động một chút, nhưng thấy người thân nhất sống lại như vậy, lúc này Lí Đông mới cảm nhận được hạnh phúc thật sự của việc sống lại một đời.

“Ba, mẹ…” Giọng Lí Đông hơi nghẹn ngào, nhưng hắn nhanh chóng che giấu nói: “Con đói quá, hai người có mang đồ gì về không?”

“Có, biết ngay là con sẽ không ăn mà!”

Tào Phương lải nhải vài tiếng rồi lấy đồ ăn trong tay ra, vừa đi vừa thì thầm: “Xào cho con hai món, trong nhà còn có trứng gà và cà chua, để mẹ đi nấu thêm canh, lần sau nhớ ăn cơm sớm một chút, đừng để dành tiền đến tiệm net lên mạng, sắp thi đại học rồi mà vẫn không chịu tỉnh táo lại…”

Mấy lời lải nhải nhàm chán thời thiếu niên mới lớn giờ phút này lại thân thương đến thế, Lí Đông híp mắt hưởng thụ cảm giác ấm áp đã mất từ lâu, hắn như trẻ con làm nũng nói: “Mẹ à, con thích nhất là canh mẹ nấu, mẹ nấu nhiều chút nha, lâu lắm rồi con không được ăn.”

“Ha ha, thằng nhóc thối này chỉ biết lừa mẹ! Hôm trước mẹ làm một nồi to mà uống được một muỗng đã làm đổ…”

Mẹ hắn bắt đầu bận bịu làm việc trong phòng bếp, sau một ngày Lý Trình Viễn mệt mỏi nằm dựa nghiêng trên sô pha, mặt lộ vẻ mỏi mệt nói: “Lí Đông à, sắp phải thi đại học rồi, khoảng thời gian này con chịu khổ chút để thi vào một trường đại học tốt, đừng để sau này chỉ có thể đi bán cá bán tôm như ba đấy.”

Trước đây Lí Đông bực nhất là khi bố nói vậy, nhưng giờ hắn chỉ ngoan ngoãn nói: “Con biết rồi, ba yên tâm đi, đừng nói là truồng nổi tiếng, thi vào trường chính quy chắc chắn cũng không thành vấn đề.”

“Ha ha, vậy thì tốt! Năm đó do ba con thiếu ăn thiếu học, nếu không hiện tại cũng là phú ông tiền tỉ rồi…”

Anh không cắt ngang mấy lời khoác lác của ba, đây là một trong những sở thích ít ỏi của ông. Anh chỉ yên lặng lắng nghe, nhẹ nhàng đấm bóp tấm lưng lom khom, chỉ chốc lát đã nghe được tiếng ngáy rất nhỏ vang lên.

Ông ấy đã quá mệt rồi, hai ba giờ đêm mỗi ngày đều phải ra ngoài nhập hàng.

Thuỷ sản khác với các loại hàng buôn bán khác, một lần nhập nhiều nếu bán không hết chúng sẽ chết, như thế sẽ thâm hụt tiền mua bán, mà buôn bán nhỏ thì không chịu nổi chuyện này nên chỉ có thể chọn cách nhập cùng ngày bán.

Sau đó năm sáu giờ sáng sẽ bắt đầu mở quán, ngày nào cũng bận rộn đến tối muộn, mười năm như một ngày, hiếm có việc buôn bán nào mệt hơn thế này.

Tào Phương làm canh xong thì ra ngoài gọi chồng đi ngủ, vì phải dậy sớm nên hai người rửa mặt qua loa chút rồi vào nhà ngủ.

Lí Đông cũng không quấy rầy bọn họ mà yên tĩnh ăn cơm, uống hết canh, lúc này hắn mới vuốt bụng thở phào một hơi.

Lí Đông không vứt chén đũa sang một bên như mọi khi mà rửa sạch sẽ rồi mới về phòng mình.

Lí Đông cầm sách vở đã lâu không đụng đến bắt đầu nghiêm túc ôn tập, mặc dù nhiều năm không chạm vào sách vở, nhưng hắn vẫn còn nền móng, hơn nữa với tư duy của người lớn trưởng thành hơn nên nhìn qua một lần hắn thấy hiện giờ việc tiếp thu những kiến thức này dễ hơn so với trước kia.

Lúc này Lí Đông mới thở phào nhẹ nhõm, tuy ngoài miệng rất hùng hồn, nhưng nếu nói không lo lắng thì là giả, xem ra hiện tại hắn vẫn còn hy vọng.

Thẳng đến đêm khuya, nhìn đồng hồ cũng sắp hai giờ, lúc này Lí Đông mới buông sách nằm xuống ngủ.

Nhiều năm không được ngủ một giấc yên ổn như này nên sáng hôm sau tỉnh lại, Lí Đông cảm giác rất ổn định và thỏa mãn.

Ba mẹ đã ra ngoài từ sớm, đồ ăn đều được hâm nóng trong nồi cơm điện, trên bàn còn để một trăm đồng tiền.

Lí Đông không vờ vịt làm gì, hiện tại hắn cũng chẳng đủ khả năng lực để từ chối chu cấp của ba mẹ, trước khi kiếm được tiền hắn không có tư cách khiến ba mẹ phải từ bỏ công việc vất vả nuôi sống cả gia đình này.

Lí Đông vội ăn cơm rồi mang cặp sách đến trường, trên đường hắn vừa đi vừa tự hỏi làm thế nào để mau chóng kiếm được một số tiền lớn, ít nhất cũng phải đủ để bố mẹ bỏ công việc buôn bán thủy sản trước mắt.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.