Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số tiền đầu tiên (2)

Phiên bản Dịch · 991 chữ

Trò chuyện vài câu với ông chủ râu xồm, người ta còn bận rộn chuyện làm ăn phải rời đi, Lí Đông cũng không quấy rầy, lên xe hàng về Đông Bình với tài xế.

May mà vừa nãy điều tài xế xe hàng đi, nếu không bị hắn nhìn thấy nhiều tiền như vậy, có thể sẽ động lòng.

Lí Đông suy nghĩ lần sau có nên đổi tài xế xe hàng không, nhưng đổi mãi cũng không được, trong thời gian ngắn cũng không tìm được nhiều người như vậy.

Nghĩ thấy chỉ cần giấu thêm hai tháng nữa là chuyện làm ăn sẽ kết thúc, hắn ra giá vận chuyển cao, tài xế xe hàng không thấy được hắn kiểm bao nhiêu tiền, trái lại cũng không đến mức động lòng khác.

. . .

Dọc đường im lặng, chưa đến hai giờ chiều Lí Đông đã đến Đông Bình.

Xuống xe ở gần trường học, Lí Đông vội vàng đến lớp, lớp buổi chiều vẫn chưa bắt đầu.

Vương Kiệt thấy Lí Đông tới thì hơi lo lắng, vội vàng nói: "Đông tử, buổi sáng cậu không đến lớp làm thầy Trần tức giận, vữa nãy mới đến lớp tìm cậu đấy."

Lí Đông vỗ ót một cái, hắn quên xin nghỉ.

Không phải sợ thầy Trần nổi giận, mà là lo lắng thầy gọi điện cho ba mẹ, bây giờ là thời khắc quan trọng nhất, nếu như bị ba mẹ biết mình trốn học sẽ rất tức giận.

Không thèm nói chuyện với Vương Kiệt, Lí Đông vội vàng chạy tới phòng làm việc tìm Trần Quốc Hoa.

. . .

Trong phòng làm việc, Trần Quốc Hoa đang chấm bài thi, ngẩng đầu thấy Lí Đông tới, mặt đen lại nói: "Buổi sáng trốn học hả? Em biết lần thi thử này em được bao nhiêu điểm không?"

Lí Đông ngẩn người, lúc này mới nhớ ra Vương Kiệt từng nói mấy ngày trước có thi thử, nhưng lúc đấy hắn chưa trọng sinh nên cũng không để ý.

Trần Quốc Hoa không đợi Lí Đông trả lời, tự mình nói: "520 điểm!"

"Xếp thứ ba mươi bảy trong lớp. Lúc em mới vào cấp ba, thầy nhớ hình như xếp thứ bảy, tụt ròng rã ba mươi bậc! Với thành tích này vào trường loại một rất khó, trường loại hai thì tạm được, em xem em thấy có lỗi với bản thân không?"

Vẻ mặt Trần Quốc Hoa chỉ tiếc rèn sắt không thành thép*, Lí Đông vẫn là người thông minh, nếu không sẽ không vào được lớp thực nghiệm của Nhất Trung.

(*ví với việc yêu cầu nghiêm khắc với người khác, mong muốn họ được tốt hơn)

Nhưng hắn không để tâm vào việc học, cả ngày không phải lên mạng thì là đánh nhau, tiết tự học buổi tối cũng không đến trường, hiện tại đến tiết học ban ngày cũng bắt đầu trốn rồi.

Vẻ mặt Lí Đông vô tội, vội vàng tươi cười nói: "Thầy ơi, em biết lần này em phải có trách nhiệm, nhưng thực sự không phải em trốn học. Buổi sáng ra khỏi cửa đã bị tiêu chảy, cũng không kịp xin nghỉ, không phải chiều nay em đến rồi sao."

Thấy sắc mặt Lí Đông thực sự không ổn lắm, tất nhiên, cả một ngày ngồi xe cũng chẳng tốt đẹp gì.

Trần Quốc Hoa không làm khó nữa, mà dặn dò hắn: "Sắp thi đại học rồi, trong thời gian này đừng ăn lung tung, bồi bổ sức khỏe là quan trọng nhất."

Thấy Lí Đông vẫn chưa đi, Trần Quốc Hoa hiểu kỳ nói: "Sao vậy? Còn có việc gì sao?"

"Chuyện này, thầy Trần, em muốn xin nghỉ mấy ngày..."

"Giờ phút này rồi em còn muốn xin nghỉ sao? Chưa khỏi bệnh à?" Vẻ mặt Trần Quốc Hoa hơi khó chịu.

Lí Đông lắc đầu, cười ngượng ngùng nói: "Em có chút việc riêng, nhưng thầy yên tâm, em sẽ không lơ là việc học. Ước chừng một tuần này không phải hiện tại đều ôn tập sao, tối nào em cũng ôn, không làm lỡ việc."

Trần Quốc Hoa nhíu mày, nói thì nói vậy, tự mình ôn tập với cùng ôn tập chung ở trường, hiệu suất nhất định khác nhau.

Tuy nhiên sắp tốt nghiệp rồi, quản chặt quá ngược lại sẽ sinh ra tâm lý ngỗ nghịch của thanh thiếu niên.

Nghĩ vậy bèn nói: "Chuyện của em nếu không cấp bách thì tốt nhất đừng xin nghỉ, nếu gấp quá thì buổi tối đến trường tự học, nếu có gì không hiểu thì hỏi thầy."

Lí Đông nghĩ một lúc thì đồng ý, buổi tối chắc là không có việc gì, vừa khéo có thể hỏi những câu mình không biết làm.

Ra khỏi văn phòng, trong lòng Lí Đông thầm nói con người thầy Trần không tệ lắm, còn tưởng rằng thầy Trần gsẽ không đồng ý.

Trở lại lớp, tiết học buổi chiều đã bắt đầu.

Lí Đông không nghe giảng mà tiếp tục tìm các loại tài liệu, nhìn xem có phát hiện một số đề thi đại học nữa không.

Chưa kể, cả buổi chiều Lí Đông tìm được mấy đề dạng giống với đề thi, ngoại trừ số liệu thay đổi, thì đề bài như nhau.

Đã kiếm được tiền, cũng tìm được đề thi đại học, tâm trạng Lí Đông rất tốt.

Có mấy đề không rõ, Lí Đông cũng không lo lắng, trong lớp rất nhiều người giỏi, có thầy cô ở đây, chỉ cần hỏi thêm là rõ rồi.

Nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, tốt nhất là hỏi thêm mấy đề bài khác, nếu không sau khi thi đại học xong, bị người khác phát hiện tất cả câu hắn hỏi đều là dạng đề thi đại học, đến lúc đó không thể giải thích rõ ràng được.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.