Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội nghị

Tiểu thuyết gốc · 2090 chữ

Chia tay đám người Chiến tranh Hiện đại, Đinh Minh cùng bạn bè tiếp tục bước trên hành trình của mình.

Bọn họ không biết là, trong bóng đêm thâm trầm, có hai âm thanh đang bàn luận về bọn họ!

Âm thanh độc ác nói: "Chiêu thức Đao tình! Hắn đã sơ bộ lĩnh ngộ ra thứ này. Chúng ta không thể để hắn tiếp tục sống sót!"

Âm thanh già nua lại nói: "Ha ha, ta lại có cái nhìn khác. Ngươi không cảm thấy sao? Nếu là kẻ có được tình cảm phong phú như hắn, lại trở nên vô tình, đó sẽ là sự kinh khủng dường nào?"

Âm thanh độc ác nói: "Ngươi đang đùa với lửa. Năm đó người kia chưa cho ngươi một bài học sao? Chiến tướng là không thể trở về Thần của ngươi ôm ấp."

Âm thanh già nua cười nói: "Người kia? Lúc đó hắn ta đã trưởng thành. Còn người này, hắn hiện tại còn nhỏ. Có thừa thời gian cho chúng ta vo tròn bóp méo."

Âm thanh độc ác cân nhắc chốc lát, mới hừ lạnh: "Tùy ngươi, vậy để ta xem ngươi có thể làm đến mức nào?"

Nói xong, liền chìm vào bóng tối vô tận.

Âm thanh già nua nhìn một chút chiến trường, lẩm bẩm: "Ta sẽ đem người này hiến cho ngài. Vĩ đại Khorne!"

Mấy người Đinh Minh không ở bên ngoài quá lâu. Săn giết một chút quái vật, trải nghiệm chiến trường ở Mỹ, sau đó bọn họ trở lại sân bay.

Trời cũng đã tối, Emily Kamar Taj chào tạm biệt đám người. Cô cũng có việc bận, đi với mấy người lâu như thế, chủ yếu là muốn xem sự dũng mãnh của Đinh Minh và bạn bè, sau đó về báo cáo cho đội trưởng.

Đinh Minh và mấy anh bạn liền đi kiếm quán cơm.

Đáng tiếc, nơi này không có cơm, chỉ có thể ăn pizza.

Tuy nhiên, hương vị pizza ở đây cũng rất tốt, dù sao cũng là một trong những đất nước phổ biến món này.

Mấy người đều là ăn hàng, liền gọi hơn hai mươi cái bánh pizza, sau đó thoải mái chè chén, đương nhiên còn gọi thêm mấy chai bia, liên hoan một chút.

Trên thực tế, phần lớn lượng pizza kia đều vào bụng Đinh Minh. Người Saiyan mà, cũng không phải thổi ra.

Ăn uống no nê xong, Cường Asgard liền dẫn mấy người đi gặp các pháp sư kia.

Đó là một căn phòng nhỏ.

Trong phòng, ánh đèn lờ mờ, có thể thấy hơn hai mươi người đều đang đội mũ trùm đầu, một bộ người sống chớ tiến gần.

Mấy người Đinh Minh đi vào, thấy cảnh này, trước hết, Tiến Ngoan Nhân không nhịn được: "Ta nói mọi người, có cần thiết làm ra vẻ thần bí vậy sao. Đây là trò chơi á, cũng không phải hiện thật, cần gì giấu đầu lộ đuôi?"

Chỉ thấy, trong đám pháp sư, có người nói: "Ta liền nói, không thể dọa bọn họ, ngươi cứ không tin. Ngươi nói sao, đội trưởng?"

Nói xong, bỏ mũ xuống, lộ ra một gương mặt, lại đúng là Emily Kamar Taj.

Người ngồi đầu bàn ho khan một tiếng, cũng bỏ mũ xuống, lộ ra một gương mặt già nua, có chòm râu dài tới eo, nhìn như Gandalf hoặc Dumbledore.

Chỉ thấy người này lấy ra một thanh pháp trượng, chống xuống đất, đứng lên cười nói: "Chào mừng các bạn bè Việt Nam đã đến. Tôi là Alain, tới từ nước Pháp."

A… xem ra là Gandalf… Đinh Minh thầm nhủ, còn thiếu thanh kiếm nữa…

Sau đó Alain Gandalf nói với Emily Kamar Taj: "Đi đem đèn bật sáng lên, lờ mờ thế này hơi khó nhìn, nhất là đối với một ông lão mắt kém như tôi."

Mọi người đều cười nhẹ, thoải mái với sự hài hước của Alain Gandalf.

Chỉ thấy ông ta duỗi tay, chỉ vào mấy cái ghế trống: "Mời ngồi, các bạn. Emily đã nói cho tôi về chiến công của các bạn. Thật là vinh hạnh được làm quen các bạn."

Mấy người Đinh Minh liền ngồi vào ghế.

Bên cạnh Đinh Minh ngồi một người, chỉ thấy người kia kéo xuống mũ trùm, lộ ra một gương mặt trẻ tuổi, trên mặt có xăm hình.

Người đó vươn tay ra, nói với Đinh Minh: "Đã nghe trận chiến của cậu với Ultralisk, hy vọng hôm nào chúng ta có thể đấu một trận. Không quyết sinh tử, nhưng phân cao thấp."

Tên này… xem phim nhiều rồi đi…

Đinh Minh bắt tay, cười nói: "Nếu tôi không đoán sai, cậu hẳn là người biến thành Hulk và vẫn giữ được tỉnh táo chứ?"

Người đó bất đắc dĩ, nói: "Emily thật là nhiều lời… Tôi là John, tới từ Úc."

Đinh Minh gật đầu: "Minh, tới từ Việt Nam."

Hai người nắm tay, sau đó buông ra.

Lúc này chỉ nghe Alain Gandalf nói: "Mọi người, hôm nay chúng ta họp ở đây, thứ nhất là để gặp mặt bạn mới, thứ hai là để tìm ra con đường ngắn nhất đi tới Thánh Điện New York."

Tiếp đó, mọi người làm quen nhau.

Cũng không mấy ngạc nhiên khi Đinh Minh biết, trong đám người chỉ có số nhỏ, tầm ba người là thuần Kamar Taj.

Dù sao, đối với người bình thường mà nói, pháp sư, phù thủy nên là đứng xa đối xạ, mà không phải chơi cận chiến như các pháp sư của Kamar Taj.

Bọn họ học bí thuật của Kamar Taj hơn phân nửa là vì pháp thuật của Kamar Taj dùng cho hỗ trợ, âm người rất tốt. Đến Thánh Điện New York cũng là có phần nào muốn mượn truyền tống môn của nơi đó đi tới cao ốc Avengers.

Bởi vì dựa theo trên bản đồ, Thánh Điện New York là gần sân bay hơn, đi có lẽ dễ hơn… (Cái này, tác giả không chắc… Coi như là bối cảnh đi.)

Sau đó, mấy người trao đổi số điện thoại, liên lạc, thêm cái bạn tốt.

Tiếp theo, vào phần chính: Chọn đường.

Đường lớn gần hơn, nhưng rất dễ dàng gây nên quái vật chú ý.

Đường nhỏ tuy rằng ít gây chú ý, nhưng lại xa hơn.

Cường Asgard nói: "Chúng ta nên chọn đường nhỏ. Dễ phòng thủ. Đi đường lớn rất dễ dàng bị đánh hội đồng."

Có pháp sư nói: "Nhưng đi đường lớn ngắn hơn nhiều, chúng ta có Tank, có thể an tâm thi triển ma pháp."

Tank cũng là người a ngươi…

Đinh Minh khó chịu nghĩ.

Pháp sư kia cũng biết nói lỡ miệng, nhưng chẳng hề để ý: "Chúng ta chỉ cần nhanh chân đạt tới Thánh Điện New York, ắt sẽ được người thủ hộ nơi đó, hơn phân nửa là Doctor Strange bảo vệ. Anh ta cũng buông lời, sẽ tiếp đi các thành viên của đội ngũ có thể đạt tới mục tiêu nếu họ chẳng may hi sinh."

John Hulk cười lạnh, nói: "Ngươi phải biết, chết cũng là có giá lớn."

Đinh Minh tò mò hỏi: "Giá lớn gì."

John Hulk nghiêm túc nói: "Cậu không biết sao? Chết một hai lần không sao, nhưng chết nhiều tinh thần sẽ suy yếu, phải chờ ít nhất một tuần mới vào trò chơi được. Một tuần, đối với trước kia, với người bình thường mà nói, có lẽ không có gì, nhưng đối với người chơi như chúng ta mà nói, đó là cả một tài nguyên to lớn."

Sắc mặt của Đinh Minh cũng trịnh trọng. Cậu làm ra quyết định: Mình không thể chết.

Pháp sư kia lại nói: "Không phải chết một lần sao? Cũng không phải liên tục chết…"

"Đủ rồi." Alain Gandalf nói: "Pháp sư Rochelle, tôi không hy vọng sẽ có thêm bất kỳ lời nói mang tính thành kiến nữa. Nếu có thêm, mời cậu ra khỏi đội của chúng tôi. Tôi sẽ không bởi vì chúng ta là đồng hương, tới từ cùng một quốc gia mà tha thứ cậu."

Pháp sư Rochelle chỉ hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không nói thêm gì.

Lúc này Emily Kamar Taj lại nói: "Tôi nghĩ, chúng ta vẫn nên chọn đường nhỏ. Mặc dù hơi xa, nhưng an toàn hơn. Chúng ta cũng không hy vọng khi đến đích chỉ còn sót lại một, hai người chứ? Nếu vậy vinh dự ở đâu? Cũng quá thất bại. Khi đó Doctor Strange nhìn về phía chúng ta, sẽ nghĩ như thế nào? Là hoàn thành khảo nghiệm, hay chỉ vì tư lợi mà bỏ qua đồng đội?"

Đám người nghe, đều cảm thấy có lý.

Lại có pháp sư nói: "Tôi cũng đồng ý cái nhìn này. Nếu không thể mang phần lớn người tới Thánh Điện New York, chỉ sợ Doctor Strange sẽ không chấp nhận chúng ta hoàn thành khảo nghiệm."

Alain Gandalf gật đầu, sau đó nói: "Hiện tại, giơ tay biểu quyết đi. Ai muốn đi đường lớn?"

Lác đác, ít ỏi cánh tay được giơ lên, trong đó có pháp sư Rochelle. Anh ta vẫn kiên trì cái nhìn của mình.

Alain Gandalf lại hỏi: "Ai muốn đi đường nhỏ?"

Lần này, phần lớn người giơ tay lên, biểu thị đa số.

Alain Gandalf liền chỉ vào bản đồ: "Như vậy, chúng ta sẽ đi đường này."

Sau đó, sử dụng bút vẽ ra trên bản đồ một con đường ngoằn ngoèo đi tới Thánh Điện New York.

Lại nói: "Có một số chỗ, nếu bị chặn, chúng ta có thể dùng bí thuật cửa thông qua, hoặc trực tiếp phá vỡ. Cá nhân tôi khuynh hướng mở cửa, bởi vì trực tiếp phá vỡ có thể gây ra tiếng động không cần thiết."

Mọi người đều đồng ý.

Tuy vậy, trên thực tế không phải ai cũng có thể mở bí thuật cửa đủ tiêu chuẩn.

Trong đám pháp sư, chỉ có năm người trong đó có Emily Kamar Taj có thể làm được điều này. Bọn họ hoặc là thuần dòng bí thuật Kamar Taj, hoặc là có tư chất rất tốt. Dù sao, trò chơi này mới mở hơn một tuần, gần hai tuần mà thôi.

Trên thực tế, Emily Kamar Taj có thể mở cửa, nhưng không duy trì được quá lâu. Vì vậy, một khi mở cửa, mọi người phải nhanh chóng vượt qua.

Sau đó, khi Đinh Minh tưởng là hội nghị đến đây là chấm dứt, Alain Gandalf lại nói: "Các quý ông, quý bà, hôm nay chúng ta còn một chương trình nữa, đó là giao dịch. Chúng ta có thể giao dịch tài liệu, thịt quái vật, Ma châu, trang bị,..."

Đến món chính! Đinh Minh liếm khóe miệng.

Cậu vẫn còn số tiền kha khá từ những nhiệm vụ trước.

Mấy người đem đồ bày lên bàn.

Đinh Minh xem xét.

Oa, nhiều Ma châu như thế!

Thịt quái vật cũng không ít.

Xem ra đối với pháp sư mà nói, mấy thứ này cũng không có tác dụng nhiều.

Đinh Minh ngẫm lại cũng thế. Ma châu và thịt quái vật chủ yếu là tăng năng lượng sinh mệnh cùng thân thể, không giống ma lực của các pháp sư, được hình thành bởi rút ra nguyên tố trong vũ trụ. Tinh thần lực càng là chỉ đạt được bằng cách minh tưởng.

Các bí thuật sư của Kamar Taj còn cực đoan hơn, bọn họ không có ma lực. Bọn họ dùng tinh thần lực cảm ứng, rút ra năng lượng không gian để cường hóa cơ thể và thi triển pháp thuật.

Ngược lại là trang bị cũng ít.

Mấy người Đinh Minh chủ yếu là mua thịt quái vật và Ma châu.

Thịt quái vật có thể thông qua ăn uống, chậm rãi xúc tiến, tăng lên cường độ cơ thể. Tuy không cách nào sánh bằng Đinh Minh, nhưng cũng rất khả quan.

Ma châu thì đám người đều biết Đinh Minh có cô bạn có thể nấu Lẩu Bát Phương, cho nên dự định gửi cho nàng, nhờ nàng nấu giùm. Đương nhiên giá tiền mà… cũng không quá rẻ.

Sau đó là trang bị, Đinh Minh soi mãi, cuối cùng ánh mắt dừng ở một vật.

Đó là một cái bình.

Bạn đang đọc Toàn Dân Ra Trận, Cứu Vớt Marvel DC sáng tác bởi yy15248533
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15248533
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.