Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 866 chữ

Editor: SCvitao

Khi mọi người đều rời đi, Từ Tiểu Khê liền đóng cửa đi siêu thị, cô chọn mấy cái hộp đơn giản hào phóng, mua về nhà, lại tự mình viết tay tên cửa tiệm ở vỏ hộp, làm đầu bếp cô còn phải học điêu khắc linh tinh, cho nên cũng coi như là có chút hoa tay, chữ viết cũng khá đẹp.

Cô quay lại tiệm, tuy đã treo biển nghỉ ngơi, nhưng vẫn có khác tiếc vào dò hỏi.

Buổi chiều Từ Tiểu Khê cũng có không ít việc, cô cầm hai hộp bánh, còn có hai bình trà ủ lạnh cho bà Triệu ông Uông.

Bà Triệu ở nhà đã rửa sạch trứng vịt, nghe được tiếng gõ cửa liền biết là Tiểu Từ, đi qua mở cửa.

“Bà đã rửa xong trứng vịt từ buổi sáng, hiện tại đều khô rồi.”

Từ Tiểu Khê xách theo đồ đi vào, “Đây là món mới, bánh hoa quế, bà nếm thử trước đi.”

Ông Uông vốn đang ở trong phòng khách chơi cờ với ông bạn, nghe Từ Tiểu Khê ở cửa nói chuyện lập tức đứng lên, lớn tiếng dò hỏi.

“Cái gì bánh hoa quế?”

Bà Triệu bất đắc dĩ nhìn về phía Từ Tiểu Khê cười cười, “Ông Uông cháu từ khi ăn đồ cháu nấu, hiện tại nghe thấy là không thể ngồi yên, ngày xưa ông ấy thích chơi cờ nhất, hiện tại cờ cũng phải xếp sau.”

Ông Uông cũng không sợ bị lộ tẩy.

Từ Tiểu Khê nhấp miệng vui vẻ nói, “Còn có trà ủ lạnh, để uống cùng, hiện tại ông chơi cờ uống trà ăn bánh thì quá hợp.”

Ông Uông đặc biệt vừa lòng gật đầu, “Tiểu Từ thật biết nói chuyện.” Ông nói liền tiếp nhận cái túi rồi đi vào phòng khách.

Từ Tiểu Khê lúc này mới phát hiện còn có người.

Bà Triệu lôi kéo giới thiệu với Từ Tiểu Khê, “Đây là bạn học thời trẻ của ông Uông, hiện tại cũng đã về hưu, hai người bọn họ đều là người chơi cờ dở, thích chơi cờ, cháu gọi là ông Thẩm là được.”

“Ông Thẩm ạ.”

Từ Tiểu Khê lễ phép chào hỏi.

Ông Thẩm với mái tóc đen trắng đan xen, khuôn mặt vuông tiêu chuẩn, đeo mắt kính, thoạt nhìn rất nho nhã hiền hoà.

Bà Triệu cùng Từ Tiểu Khê vào phòng bếp muối trứng vịt.

Ông Uông ngồi xuống liền bắt đầu mở túi ra, “Ông cũng nếm thử xem, tay nghề Tiểu Từ cũng không phải là người bình thường có thể so sánh, tôi thấy con bé đi dạy đầu bếp khác cũng được.” Ông nói xong liền ngẩng đầu nhìn bạn học cũ, “Tôi biết ông ăn qua không ít đồ ngon, kiến thức rộng rãi, nhưng tôi bảo đảm, ông ăn vào tuyệt đối sẽ không chê nổi.”

Lão Thẩm từng làm cán bộ tỉnh, làm lụng vất vả nửa đời người, lui về hưởng thanh phúc rất nhiều năm, những năm đó ông cũng bắt đầu từ hai bàn tay trắng, đã làm rất nhiều chuyện tốt có ích cho nhân dân, hiện tại trong huyện có rất nhiều người tôn trọng ông.

Hiện tại người trong nhà cũng đều không làm việc trong giới chính trị, con trai cả làm buôn bán, con gái nhỏ du học ở nước ngoài, về nước lại dạy học ở đại học.

“Tôi cũng nghe ông nhắc đến bao nhiêu lần rồi.”

Ông Uông mở nắp ra, liền nhìn thấy tám miếng bánh hoa quế ngăn nắp, mùi thơm hoa quế phác mũi, trên mặt bánh hoa quế con được điêu khắc, thập phần tinh mỹ, so với chuỗi cửa hàng nổi tiếng cả nước còn đẹp hơn.

Ông Thẩm cũng có chút khiếp sợ, “Còn rất thơm”

Ông Uông lấy một khối đưa cho hắn, “Nếm thử xem.”

Ông Thẩm cắn một ngụm, miệng đầy lưu hương, ngọt ngào mượt mà, không khoa trương, là bánh hoa quế chính tồng ngon nhất mà ông từng ăn, năm đó đi tới thủ đô ông từng nếm thử tại cửa hiệu lâu đời chuyên làm điểm tâm cũng không ngon bằng, đây mới là bánh hoa quế chân chính.

“Ăn ngon.”

Ông Uông nghe thế hai chữ liền biết không sai, lại mở ra lọ trà ủ lạnh, rót vào ly.

“Ông thích uống trà, nếm thử cái này xem như thế nào,”

Ông Thẩm mang cõi lòng đầy chờ mong, uống một ngụm, lại uống thêm vàu ngụm, “Trà ủ lạnh so với trà nóng sẽ bớt vị cay đắng của lá trà, đến cuối cùng sẽ hồi chút vị cam, cho dù lá trà này không phải loại trà tốt nhất, nhưng tay nghề pha trà rất tốt, khống thời gian tẩy trà rất chính xác.” Ông nói xong liền có một chủ ý.

“Không phải ngày kia tôi định tổ chức sinh nhật sao, có mời một vài người thân bạn bè tới, tôi định mời cô bé kia về nhà làm bữa cơm, ông cảm thấy được không? Giá cả không thành vấn đề.”

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.