Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 893 chữ

Editor: SCvitao

Từ Trì quay đầu nhìn hắn, liếc mắt một cái liền nhìn ra hắn muốn ăn, nhưng bản thân nghĩ như thế nào cũng không nhớ nổi tên hắn, liền bưng hộp cơm đưa tới trước mặt hắn.

“Cậu muốn ăn sao?”

Bạn học nhỏ trừng mắt, đôi mắt đặc biệt lớn, nhìn cơm nắm ở trước mặt, đột nhiên liền sáng lên, dùng sức gật đầu.

“Ừm, tớ ăn, cảm ơn cậu Từ Trì, cậu thật tốt.” Cậu bé trực tiếp cầm hai khối.

Từ Tiểu Khê nắm cơm không lớn lắm.

Từ Trì nhìn hắn ăn thoáng nhíu nhíu mày, tên của hắn là gì?

“Cậu không nhớ tên tớ sao? Tớ họ Trần, tên Trần Nhĩ Đông, ăn ngon thật, dì nhỏ của câu xinh đẹp, nấu cơm cũng ngon.” Trần Nhĩ Đông hai miếng liền ăn xong cơm nắm, còn phồng quai hàm, nói chuyện có chút nghe không rõ lắm.

“Xin lỗi, tôi không cố ý quên tên cậu.” Từ Trì đột nhiên nghĩ tới, sáng hôm nay giáo viên toán có trả kết quả bài kiểm tra, người đứng cuối cùng chính là hắn, trách không được tên này quen tai như vậy.

Trần Nhĩ Đông còn nhìn cơm nắm trong hộp cơm Từ Trì .

Từ Trì đưa cho hắn, “Cậu có thể giúp tôi chia cho mọi người được không? Dì nhỏ chuẩn bị để tôi chia cho bạn học, nhưng tôi không quá quen với mọi người.”

Trần Nhĩ Đông lập tức liền vui vẻ gật gật đầu, “Đương nhiên.” Hắn nói xong liền cao hứng vẫy tay cho mấy người đi qua tới lấy ăn, hộp cơm tuy rằng đầy, nhưng rốt cuộc cũng không quá nhiều, “Đây là Từ Trì chia cho mọi người, là di nhỏ Từ Trì làm”

“Oa, dì nhỏ của Từ Trì nấu cơm ngon thật, so với mẹ tớ còn ngon hơn.”

“Cũng ngon hơn món bà tớ làm.”

“So với ba tớ làm cũng ngon hơn.”

Từ Trì nghe thấy lời này xác thật cũng vui vẻ.

“Cảm ơn.” Cậu bé cảm ơn mọi người.

Trần Nhĩ Đông chia cơm nắm cho mọi người xong, tiến đến bên cạnh Từ Trì, “Dì nhỏ cậu mở tiệm cơm sao? Chúng ta có thể tới ăn không? Yên tâm, chúng tớ sẽ trả tiền.”

Từ Trì tiếp nhận hộp cơm gật gật đầu, “Hoan nghênh.”

Trần Nhĩ Đông rất cao hứng, “Nếu thứ bảy này ba mẹ tớ không được nghỉ, tớ sẽ tới tiệm dì cậu ăn cơm.”

Ba mẹ Trần Nhĩ Đông đều là bác sĩ ở bệnh viện nhân dân huyện, ngày thường đều bận túi bụi, ngày thứ bảy cũng rất ít có thời gian.

Trường Nhất Cao.

Thầy Lưu cơm nước xong, đang sửa bài thi, bốn người thầy Cao bọn họ cũng đều đã trở lại.

Thầy Cao vừa trở về liền nhắn vào trong nhóm.

Thầy Cao: Tiệm ăn Từ gia kia ngày mai sẽ có món mới, là bánh hoa quế cùng trà ủ lạnh, chúng tôi ở trong tiệm đều ngửi được hương vị, rất thơm.

Cô Vương: Thật sao? Tạm dừng chấm bài, tôi phải đặt đơn.

Thầy Lưu đẩy đẩy mắt kính: Không được dừng chấm bài, học sinh mới là lớn nhất, ăn uống tính cái gì đâu.

Cô Vương: Gục ngã.

Thầy Lưu: Cô có ý gì? Nói chuyện hẳn hoi.

Cô Vương im lặng.

Thầy Lưu: Mọi người vào khu bình luận của tiệm xem đi, hôm nay tôi gặp được một người, nói tôi là chủ tiệm đang tự biên tự diễn, tôi giáo dục hắn, hiện tại xem ra hắn đã biết sai rồi.

Thầy Cao thấy tin nhắn của thầy Lưu, cúi đầu dùng sức nghẹn cười, thầy Lưu còn có thể lên mạng giáo dục người khác, click mở nhìn thấy đoạn đối thoại kia, không nghĩ tới thầy Lưu lại nói thật.

Bất quá hắn cũng không thể nhìn tiệm ăn này bị vu hãm, cũng vội để lại bình luận, chủ yếu là không muốn chủ tiệm bởi vì chuyện này mà bị hiểu lầm.

Chỉ là mấy giáo viên bọn họ để lại bình luận xong, cũng có những người khác từng dặt đồ ăn cùng để lại đánh giá, hoặc là bình luận một chút, khu bình luận của tiệm ăn Từ gia cũng không còn quá quạnh quẽ, bất quá rất nhiều người nhìn thấy cuộc đối thoại của thầy Lưu và Tôn Xích cũng chụp màn hình chia sẻ, coi như một chuyện hài nhỏ, cũng khiến cho mọi người chú ý, bất quá khi định đặt thử lại thấy tiệm đã đóng cửa, không nhận đơn, nghĩ vậy chỉ có thể hờ tới ngày mai thử xem.

Từ Tiểu Khê còn không biết chuyện trên mạng, giữa trưa bà Trịnh, ông Vương, ông Hàn căn bản không đi, đều chờ cô làm bánh hoa quế cùng trà ủ lạnh, ô cũng chỉ có thể ở trong tiệm bận rộn, bất quá cái này làm rất nhanh, quy trình cũng khá đơn giản, đặc biệt là trà ủ lạnh.

Chỉ là chưa có mua được hộp giấy, lúc đóng gói cho bọn họ mang đi liền tương đối đơn sơ, bất quá khi ba người đi ra ngoài vẫn vui tươi hớn hở.

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.