Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 923 chữ

Editor: SCvitao

Từ Tiểu Khê rất rất đói, cho nên ăn cũng rất mau, chỉ mất hai ba phút liền ăn xong.

Bà chủ đi tới thu chén, “Ăn ngon thì thường tới ăn nhé.”

Từ Tiểu Khê cầm chai nước, nghĩ đến mì lạnh vừa mới ăn xong, “Bà chủ, tương vừng thêm ít đậu phộng dã nát sẽ thơm hơn, lúc làm dầu ớt nên khống chế lửa hơn, bằng không sẽ có cảm giác hơi bị cháy.”

Bà chủ đang dọn dẹp, ngẩng đầu nhìn cô gái này, mặt hơi tròn tròn, đôi mắt hắc bạch phân minh, chỉ buộc một cái đuôi ngựa thấp, mặt mũi trắng nõn sạch sẽ, nhìn không nhiều tuổi lắm mà biết ăn tới vậy, lần này nhà bà làm dầu ớt đúng là không để ý lửa, “Cô gái biết ăn như vậy hẳn là mở tiệm cơm.”

Từ Tiểu Khê chỉ cho bà chủ một phương pháp, lần sau có thể khống chế tốt độ lửa, sau đó mới về nhà.

Vừa lúc thợ lắp điều hòa cũng tới.

Hai căn phòng ngủ, rồi phòng khách đều lắp. Ban đầu trong phòng đã có điều hòa, nhưng đã qua bao nhiêu năm cũng chỉ có thể bỏ, cho nên cũng có sẵn vị trí, lắp cái mới cũng dễ dàng.

Trong nhà lắp điều hòa, Từ Tiểu Khê lại chạy xuống quầy bán quà vặt dưới lầu mua ba chai nước, cho mỗi người một lọ.

Điều hòa, tủ lạnh, máy giặt đều đã lắp xong, Từ Tiểu Khê liền chuẩn bị đi một chuyến tới chợ mua đồ dùng hằng ngày, nồi chén gáo bồn.

Kết quả liền nhận được điện thoại của trường học, là thầy Chu chủ nhiệm lớp của Từ Hoài, nguyên chủ cùng thầy Chu chưa từng gặp mặt.

“Alo, thầy Chu.”

“A, dì của Từ Hoài, tôi có chuyện cần nói với cô, Từ Hoài lại đánh nhau với bạn học, cô xem có nên gọi điện nói chuyện với Từ Hoài không? Tôi biết cô vẫn đang ở thủ đô chưa về.”

“Không cần, thầy Chu, hiện tại rôi sẽ qua ngay, thật sự làm phiền thầy quá.”

Thầy Chu a một tiếng, “Dì Từ Hoài, cô đã trở lại? Thật sự là quá tốt, tôi ở văn phòng chờ cô.”

Từ Tiểu Khê cúp điện thoại, cô ở đế đô làm việc thì cứ khoảng ba ngày cũng nhận được điện thoại của thầy Chu, cũng là chuyện Từ Hoài đánh nhau, không quá mấy ngày lại đánh nhau, xác thật là thiếu niên phản nghịch.

Cô rửa mặt, lại mở hành lý, trang điểm nhẹ, vẫn là buộc tóc đuôi ngựa thấp, thay một bộ quần áo, áo ngắn tay màu trắng thêm quần jean, giày thể thao, nhìn thêm có tinh thần.

Từ Hoài học ở trường cấp hai tốt nhất huyện Giang, rất nhiều trẻ con trong trấn đều phải tìm quan hệ nhờ người, nhưng Từ Hoài bởi vì là phân chia theo khu nên được học trường này, cô Chu là người tốt, bởi vì biết bối cảnh gia đình Từ Hoài, cho nên cũng phá lệ chiếu cố hắn.

Từ Tiểu Khê ngồi 2 trạm xe buýt liền đến, rất gần.

Trong văn phòng chỉ có Từ Hoài cùng bạn học, ba mẹ bạn học cùng với thầy Chu.

Thầy Chu đeo mắt kính, mặc một chiếc áo Polo, phía dưới quần tây, vẫn đang nỗ lực hòa giải.

Từ Hoài lớn lên rất giống người Từ gia, đầu gục xuống nhưng vẻ mặt không phục, một bên ống quần đồng phục đang xắn lên lộ ra một vết thương đang chảy máu, khóe miệng cũng xanh tím.

Từ Tiểu Khê đứng ở cửa văn phòng than một tiếng.

Mẹ đối phương ăn mặc thoả đáng, nhưng thực rõ ràng hiện tại cảm xúc đang rất kích động.

“Thầy Chu, thiếu niên có vấn đề như vậy, vì sao trường học không khai trừ, nhìn xem con trai tôi b·ị đ·ánh ra sao, đúng là không cha không mẹ, không ai dạy, về sau cũng là bại hoại của xã hội.”

Từ Tiểu Khê nghe thấy lời này mặt liền biến sắc, đứng ở cửa gõ gõ, “Thầy Chu, tôi vào được chứ.”

Đây cũng là lần đầu tiên thầy Chu thấy dì nhỏ của Từ Hoài, “Dì của Từ Hoài, mau vào.”

Từ Hoài nghe được thanh âm đầu cũng không nâng.

Từ Tiểu Khê lập tức đi vào, mẹ đối phương hiển nhiên biết cô đã nghe được lời mình vừa nói, nhưng vẫn cứng đầu cứng cổ, chỉ liếc mắt một cái.

Thầy Chu không nghĩ tới dì của Từ Hoài lại trẻ như vậy, “Xin chào, dì Từ Hoài.”

Từ Tiểu Khê cũng tiến tới bắt tay, “Thầy Chu vất vả rồi.” Sau đó liền đi đến bên cạnh Từ Hoài, cúi đầu nhìn thoáng qua vết thương trên chân hắn.

“Đau không?”

Từ Hoài cúi đầu không chịu nói chuyện.

Từ Tiểu Khê cũng không hỏi lại, chỉ là nhìn về phía mẹ bạn học vừa mới nói chuyện.

“Tôi muốn tìm hiểu trước mọi chuyện đã diễn ra, vì sao lại đánh nhau?”

Thầy Chu tới lời nói, “Là như vậy, tiết thể dục, vốn đang chơi bóng rổ, nhưng hai bạn học này lại cãi nhau, Từ Hoài động thủ trước, các bạn học đều nói như vậy, vì công bằng tôi cũng đã điều tra, xác thật là như thế.”

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.