Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 977 chữ

Editor: SCvitao

Huyện Giang là khu bình nguyên, vẫn là nơi giao tiếp của khí hậu nhiệt đới cùng khí hậu ôn đới.

Tháng 7 dương lịch, vẫn là những ngày thời tiết nóng bức, Từ Tiểu Khê xuống tàu cao tốc từ tỉnh về, lại tốn hai trăm đồng tiền đi xe đến huyện thành.

Cô đã xuyên tới thế giới này đã được ba ngày, ba ngày này cô đã thay nguyên chủ ký hợp đồng bồi thường thất nghiệp, trả phòng thuê ở thủ đô, hiện tại trở lại quê quán.

Từ Tiểu Khê vừa xuống xe, từng luồng sóng nhiệt liền ập vào trước mặt, đã hơn 12 giờ trưa, may mắn trong rương hành lý cũng không có nhiều đồ, những đồ vật còn lại cô đều đã gửi chuyển phát nhanh về trước.

Dựa theo trí nhớ, Từ Tiểu Khê trở lại nhà nguyên chủ, không sai biệt lắm đã hơn hai năm không trở lại.

Sáu năm trước cha mẹ nguyên chủ vì mở trại nuôi heo thất bại ngoài ý muốn t·ử v·ong, họa vô đơn chí, cả nhà chị gái ruột lái xe ra ngoài du lịch cũng xảy ra t·ai n·ạn, chỉ để lại hai đứa nhỏ, đứa lớn tên Từ Hoài, đứa thứ hai tên Từ Trì, hai đứa nhỏ đều theo họ chị gái nguyên chủ, Từ Hoài năm nay mười bốn, đang học cấp hai, Từ Trì mười một tuổi, học lớp 5.

Chị gái nguyên chủ lớn tuổi hơn nguyên chủ rất nhiều, cho nên từ nhỏ nguyên chủ đã được chị gái vô cùng cưng chiều, quần áo, trang sức, máy tính mới đều là chị gái mua cho.

Từ khi tất cả người thân qu·a đ·ời, tính cách nguyên chủ cũng càng ngày càng nội hướng.

Đến tận đây nguyên chủ trở thành người giám hộ cho hai đứa nhỏ, nhưng bởi vì nguyên chủ muốn ở bên ngoài làm công kiếm tiền, cũng rất ít về nhà, hơn nữa nguyên chủ tính tình nội hướng, không thích nói chuyện, trên cơ bản cũng chỉ có khi chuyển tiền mới nói chuyện với hai đứa nhỏ, năm đó cô đưa cả hai đứa nhỏ đến ký túc trường học.

Từ Tiểu Khê về đến nhà thì mồ hôi đã ướt đẫm, từ nhỏ cô chính là cô nhi, về sau được sư phụ nhận nuôi, được học nấu ăn, từ một cô nhi trở thành một đầu bếp đăng cấp quốc yến đi một bước trả giá quá nhiều, chỉ là không nghĩ tới cứ như vậy ch·ết đi, hy vọng sư phụ không cần vì cô mà quá khổ sở.

Năm đó nhà nguyên chủ phá sản cũng nợ không ít tiền, nhưng năm đó nguyên chủ bán sạch nhà mình với nhà chị gái, xem như trả sạch nợ.

Hiện tại phòng ở cũng chỉ là một căn nhà cũ, hai phòng một sảnh, ở lầu hai, hộ hình đoan chính, là nhà do ông bà Từ Tiểu Khê để lại, sở dĩ còn căn nhà này là bởi vì nó đã quá cũ không bán được giá tốt.

Từ Tiểu Khê đặt hành lý xuống, liền nhận được điện thoại, trước khi về cô đã đặt mua điều hòa, máy giặt, còn có nệm mới ở trên mạng, nhiều năm như vậy không có người ở, nơi nơi đều là tro bụi.

“Xin chào, khoảng bốn giờ chiều nay chúng tôi sẽ tới lắp đặt, Từ nữ sĩ, buổi chiều cô ở nhà không?”

“Có ạ.”

Trong tay đại khái có năm vạn đồng tiền bồi thường, nghỉ ngơi một hồi, cô liền mở công tắc trong nhà, như vậy mới có nước có điện.

Từ Tiểu Khê tìm được một cái chậu ở trong nhà kho, còn có khăn lông cũ nát, trước lau bàn lau ghế, sau đó bắt đầu thu thập phòng, mở cửa sổ, nam bắc thông thấu, trong phòng ngủ, thứ gì nên vứt thì vứt hết, một mình thu thập hơn ba tiếng, mới xem như xong việc.

Từ Tiểu Khê vừa mệt vừa nóng, mở ra một lọ nước khoáng liền trực tiếp uống cạn, bụng cô ục ục kêu, nhưng trong nhà hiện tại cái gì cũng không có, cô liền trực tiếp đóng cửa xuống lầu.

Huyện Giang từ mấy năm trước bởi vì áp lực phát triển quá nặng, cho nên khu phố cũ chậm rãi bắt đầu phát triển ở phía đông, còn xây trường cấp ba tốt nhất cũng ở phía đông, lấy này hấp dẫn các nhà đầu tư bên ngoài xây dựng ở khu đó.

Căn nhà này ở khu phố cũ, bên này giao thông khác tiện, có trường học tốt nhất huyện Giang, cùng tiểu học Lục Nhất.

Từ Tiểu Khê dọc theo cầu thang xuống dưới, cái ngõ nhỏ này có xe đạp cùng xe điện đỗ không theo một quy tắc nào, cô tìm được một quán ven đường bán mì lạnh.

“Bà chủ, cho một chén mì lạnh, cho nhiều ớt.”

Giờ đã là hơn 3 giờ chiều, đã sớm qua giờ cơm, bà chủ cầm di động ngồi xem điện thoại, nghe được thanh âm mới cất điện thoại, không một hồi liền đem một phần mì lạnh đặt trước mặt Từ Tiểu Khê.

“Bảy đồng.”

Từ Tiểu Khê lại cầm một lọ nước khoáng một đồng, tổng cộng tám đồng. Cô than một tiếng, tiền tiêu quá nhanh, cô mua ba cái điều hòa, máy giặt cùng tủ lạnh đã tốn không ít tiền. Cô cũng đã từng trải qua cuộc sống khổ sở, nhưng không thể vẫn luôn như vậy, cô còn muốn chăm sóc hai đứa cháu ngoại, chiếm thân thể của người ta phải đối xử tốt với người thân của nguyên chủ chứ.

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.