Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 899 chữ

Editor: SCvitao

Từ Tiểu Khê cũng không có chuyện gì, tiếp nhận cái chén nhỏ, ngồi xổm xuống bón cho cô bé, thực ngoài ý muốn đứa nhỏ này còn rất nghe lời, một chút cũng không kén ăn.

Bà Trịnh cũng bớt thời giờ ngẩng đầu nhìn xem cháu gái, cư nhiên lại thành thật như vậy, con bé ở trong nhà mỗi lần ăn phải vừa dọa vừa dỗ, đuổi theo phía sau.

Cô bé dùng ngón tay mập mạp trắng trẻo của mình chỉ chỉ vào chén lướn của bà Trịnh, “Muốn, muốn.” Có chút mơ hồ không rõ.

Bà Trịnh đại nhìn trong chén chỉ còn có nước canh, bà cũng có chút ăn không no, ăn quá ngon, “Chủ tiệm, cháu lại nấu thêm một chén đi, hai chúng ta cũng chưa ăn no.”

Từ Tiểu Khê đứng dậy thu chén bát trên bàn.

“Vâng, cháu nấu nhanh thôi ạ.”

Bà Trịnh rút khăn giấy lau lau miệng, ôm cháu gái, “Cái đứa nhỏ này, còn bé mà đã biết ăn cái gì ngon ăn cái gì không ngon rồi?”

Nói xong lại móc di động từ trong túi ra, “Alo, ông lão, ông tới ngõ Ô Thạch, ở đây có tiệm ăn nhỏ, nấu mì vô cùng ngon.” Sau đó liền lập tức cúp điện thoại.

“Chủ tiệm, cháu nấu hai chén đi, nhà bà cách đây rất gần, đi đường cũng chưa tới năm phút.”

Từ Tiểu Khê nhấp miệng đồng ý, nghĩ không chừng hôm nay có thể bán hết 30 chén mì này.

Ông Vương nghe có món ngon thì đi rất nhanh, con dâu trong nhà nấu cơm không thể ăn, bà lão nấu cơm cũng không thể ăn, chính ông nấu cơm càng không thể ăn, cả nhà không ai nấu cơm ngon, nhưng thời trẻ ông phải chịu khổ chịu tội khá nhiều, cho nên ngày thường không có chí hướng gì lớn, già rồi liền thích ăn đồ ngon, nghĩ thôi cũng thấy khổ, ông cưỡi xe đạp, quả nhiên chưa tới năm phút liền đến ngõ nhỏ Ô Thạch, vừa đi vào bên trong liền phát hiện cửa riệm mới mở, không cần phải nói chắc chắn là nhà này.

Từ Tiểu Khê cũng vừa lúc nấu xong mì, bưng hai chén sứ trắng ra, bên trong còn thả ít rau xanh.

Cả đầu ông Vương đều là mồ hôi, “Bà lão, nhìn xem, tôi vừa tới liền đoán là cửa tiệm này.”

Bởi vì cả ngõ nhỏ này ông đều đã từng ăn, cũng không có gì đặc biệt ăn ngon, dều thường thường.

Bà Trịnh kêu ông ngồi xuống, “Ông tới cũng thật đúng lúc, vừa nấu xong mì thì ông đến.”

Ông Vương cũng đã quen với cách nói chuyện của bạn già, cái mũi vừa động, liền biết món ăn không tồi, nhìn mì sợi trong chén, tuy chủ tiệm chỉ là một cô gái trẻ nhưng tay nghề không tồi, mì sợi được cắt rất đều chỉnh chỉnh tề tề, nước dùng không phải loại nước hầm đục, mà rất trong có thể thấy cả đáy, đầu tiên là uống một ngụm canh, liền biết bên trong khẳng định bỏ thêm bí phương độc nhất vô nhị của chủ tiệm, một chén mì ăn xong đều không muốn nói chuyện.

Bà Trịnh chỉ ăn thêm nửa chén, dư lại liền đều cho ông Vương ăn.

Bữa cơm này ăn rất thoải mái.

Ông Vương cũng cảm thấy như vậy, ông ngẩng đầu nhìn bảng đen treo trên tường, có một suy nghĩ, là về sau ba bữa mỗi ngày đều tới đây này ăn, chỉ là tất cả đều là mì.

“Chủ tiệm, chỉ có món này sao?”

Từ Tiểu Khê tự hỏi một chút, “Dạ ông, chủ yếu là do chỉ có một mình cháu làm, hơn nữa vừa mới khai trương, buôn bán cũng không tốt lắm, cũng chưa có nhiều khách, phí tổn khá lớn.”

Ông Vương nghe xong lời này vỗ đùi.

“Này có cái gì khó, hôm nay cháu chuẩn bị bao nhiêu phần mì?”

“30 phần, đã bán được bốn phần, nhà cá bác đã ủng hộ cháu ba phần rồi.”

Vẻ mặt ông Vương nghiêm túc, lấy ra di động, bởi vì không mang theo mắt kính, giơ điện thoại có chút xa, sau đó liền ấn vào giao diện WeChat.

“Nói cho mấy ông biết, ở ngõ Ô Thạch mới mở một quán ăn, tên là tiệm Từ Ký, làm mì thịt bò tay vô cùng ngon, tổng cộng chỉ có 30 phần, nếu mấy người tới muộn, thì không có mà ăn đâu.”

Giọng nói của ông rất chắn chắn, bàn tay vung lên.

“Bà lão tính tiền.”

Bà Trịnh nhìn bộ dáng kiêu ngạo của ông bĩu môi, cả đời đều như vậy cũng không có biện pháp, “Chủ tiệm, chúng ta tổng cộng ba chén, là 45 đồng đúng không?” Vừa nói bà vừa quét mã WeChat chuyển khoản.

Ông Vương chắp tay sau lưng nhìn quanh tiệm một vòng, “tiệm này của cháu xác thật không lớn, đáng tiếc, mấy ông bạn già của bác đều là về công nhân viên chức về hưu, mỗi tháng trong tay đều có lương hưu, con cái cũng đều đã thành gia, bọn họ chỉ có một yêu thích, ăn ngon.”

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.